Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 950: Đừng Nhìn Ta

Chương 950: Đừng Nhìn Ta
Đầu tháng năm.
Trong đêm.
Bên trong Mật Ngữ Thạch Bản.
Giang Hạo tiến vào khu vực công cộng, ngồi xuống vị trí thuộc về mình.
Hắn không nghĩ tới lại mở ra tụ hội nhanh như vậy.
Nhưng mà cũng vừa vặn.
Lần này đúng là có một ít chuyện muốn nói.
Lần tụ hội này vẫn là mấy người ban đầu.
Đan Nguyên tiền bối ngồi ở trên cùng, lại cười nói: "Lần tụ hội này vẫn là theo yêu cầu của Quỷ tiểu hữu. Nhưng mà vẫn có thể hỏi thăm vấn đề về tu vi."
Lần này Trương tiên tử có vấn đề.
Bởi vì là vấn đến phía trên Tiên, cho nên Giang Hạo cũng không có nghe hiểu bao nhiêu.
Sau đó, Liễu cũng mở miệng hỏi thăm vấn đề:
"Lúc tấn thăng Đăng Tiên, vốn nên xuất hiện một chút dị tượng. Nhưng nếu như không có bất kỳ dị tượng gì, liệu có ảnh hưởng lớn đến phía sau hay không?"
Đăng Tiên xảy ra dị tượng? Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, chuyện này hắn đúng là không biết.
Gần đây hắn cũng sắp Đăng Tiên, chuyện này đúng là đáng để lắng nghe.
"Không có dị tượng?" Đan Nguyên lại cười nói:
"Bởi vì do tâm cảnh, không có ý nghĩ và mục tiêu quá lớn, cộng với nội tâm thông thấu thì sẽ như thế. Không có dị tượng thì sẽ không dễ đúc thành cầu thang Đăng Tiên, cũng rất dễ giải quyết. Đi tìm cầu thang thuộc về hắn ở bên trong thức hải là được."
Giang Hạo nghe vậy thì nghĩ đến mình, nếu có dị tượng thì không cách nào tấn thăng tại tông môn. Thành tiên chắc là cũng có dị tượng, cũng không thể tại tông môn.
Bất tri bất giác, mình thế mà đã cách Tiên gần như vậy.
Mình Luyện Khí dường như mới là chuyện ngày hôm qua.
"Không có vấn đề gì nữa đúng không? Vậy thì đến lượt ta."
Quỷ tiên tử nhìn về phía Tỉnh, nói: "Tỉnh đạo hữu, ngươi có phải là sắp bắt đầu rồi hay không?"
Không đợi Giang Hạo trả lời, nàng liền giải thích:
"Người của ta phát hiện ra Cố Trường Sinh có phiền phức, nhưng mà không phải là phiền toái gì lớn. Cho nên ta hoài nghi Tỉnh đạo hữu đã bắt đầu hành động thử rồi đúng không."
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, Kiếm Đạo Tiên đúng là cao minh.
Không có ra vẻ cao thâm, hắn khẽ gật đầu, nói rõ:
"Đã làm thử một lần, cuối tháng bảy Thượng Quan nhất tộc sẽ phát tác nguyền rủa, đó chính là lúc phản công. Có thể khiến Cố Trường Sinh thỏa hiệp hay không thì phải xem ngày đó."
"Được." Quỷ tiên tử kích động nói.
Sau khi biết được thời gian cụ thể, Quỷ tiên tử hỏi Giang Hạo cần làm cái gì không.
Giang Hạo cũng không sốt ruột, mà là quyết định để đó.
Quỷ tiên tử cũng không thèm để ý.
"Các ngươi có tin tức của Thánh Đạo không?" Quỷ tiên tử hỏi.
Mặc dù nàng biết Bắc Bộ có, nhưng mà không có tin tức chính xác.
Biết cũng như không biết.
"Long quật khả năng có." Liễu lên tiếng.
Hải ngoại? Quỷ tiên tử có chút bài xích.
Hiện tại nàng không muốn đi hải ngoại, hơn nữa hiện tại đi qua cũng còn không kịp.
Long quật cũng sắp mở ra rồi.
"Nếu có, có thể liên hệ được không?" Quỷ tiên tử hỏi.
"Khó mà nói được, chỉ là từ một ít tin tức biết được, bên trong Long quật có lẽ có Vạn Vật Chung Yên vvaf Thánh Đạo. Kế hoạch của Đại Thiên Thần Tông bao gồm cả bọn họ. Cho nên muốn tránh né cạm bẫy của Đại Thiên Thần Tông là chuyện vô cùng khó." Liễu nhắc nhở.
"Phạm vi cạm bẫy của Đại Thiên Thần Tông là bao nhiêu?" Tinh mở miệng hỏi.
"Chắc là tất cả người động tham niệm đều có khả năng tiến vào bên trong, muốn sống chết mặc bay thì cần cách đủ xa. Mặt khác, thấy cái gì thì tốt nhất cũng đừng nên nảy sinh lòng tham, nếu không đều có thể lâm vào trong cạm bẫy." Liễu nói.
Tinh có chút ngoài ý muốn, sau đó nhìn về phía Quỷ tiên tử, nói:
"Ta đã tìm được sách mà Tiên tử muốn, lúc rời đi ta sẽ mang theo, sau đó giao cho tiên tử."
Quỷ tiên tử nhẹ nhàng thở ra.
Xem ra, mình thật sự không cần đi hải ngoại.
Vấn đề của hải ngoại không có liên quan gì tới nàng, quả nhiên, không phải nàng đi tới chỗ nào thì chỗ đó sẽ có nguy hiểm.
Ngược lại là Tỉnh đi chỗ nào thì chỗ đó sẽ gặp nguy hiểm.
Có lẽ mình sở dĩ có loại ảo giác đi chỗ nào thì chỗ đó có nguy hiểm là vì vừa đúng lúc ở chung một chỗ với Tỉnh.
Trong lòng Quỷ tiên tử lập tức cảm thấy dễ chịu hơn không ít.
Tai tinh là một người khác hoàn toàn, không có liên quan gì đến đệ nhất thiên tài Hoàng tộc cả.
"Đúng rồi, Long quật chắc là cũng có thể giao lưu với rồng, đương nhiên, chỉ là có khả năng." Liễu nhìn về phía Trương tiên tử.
"Hải ngoại sao?" Trương tiên tử cũng không nhiều lời, dường như không cách nào đi được.
"Hai người kia còn ở Thư Viện không?" Giang Hạo hỏi Trương tiên tử.
Sau khi do dự, hắn vẫn quyết định nhắc nhở một chút.
"Đều ở đó." Trương tiên tử gật đầu.
"Trong một hai năm này có lẽ sẽ có người đến thăm bọn họ." Giang Hạo nói.
"Bởi vì chuyện của Vô Tự Thiên Thư sao?" Trương tiên tử lập tức nghĩ tới điều gì đó.
Còn về việc người nào sẽ đến, không cần nói cũng biết.
"Vô Tự Thiên Thư?" Quỷ tiên tử tò mò.
"Gần đây Thiên Văn Thư Viện không biết đạt được một quyển sách từ nơi nào, không văn tựm không khí tức, nhưng lại có Tinh Thần Chi Quang. Thư Viện hoài nghi quyển sách này vốn có văn tự, chỉ là người tầm thường không cách nào nhìn thấy mà thôi. Vì không để quyển sách này bị lãng phí, Thư Viện đã mời rất nhiều tông môn đến đây lĩnh hội." Trương tiên tử nói.
"Trương tiên tử có rảnh không?" Tinh lập tức hỏi.
"Có." Trương tiên tử gật đầu.
"Muốn nhờ Trương tiên tử dùng phương pháp đặc thù truyền một tin tức." Tinh nói.
Giang Hạo lập tức hiểu đối phương muốn làm gì, chắc là muốn truyền tin tức cho Thiên Đạo Trúc Cơ, để nàng đi xem xét Vô Tự Thiên Thư một chút. Những người khác có lẽ không được, nhưng mà Thiên Đạo Trúc Cơ thì sao?
Trương tiên tử đồng ý.
Mà yêu cầu của nàng là muốn cầu chứng Vô Tự Thiên Thư. Nếu như quả thật có thể nhìn thấy văn tự, hi vọng có thể thông báo đại khái.
Điều này cũng sẽ xuất hiện ở trong tin nhắn truyền tin.
"Các ngươi có người nào muốn tiến vào Long quật không?" Đan Nguyên tiền bối đột nhiên hỏi.
Vấn đề này khiến người khác có chút ngoài ý muốn.
Biết rõ là cạm bẫy, tại sao lại muốn tiến vào bên trong?
Ở đây có người nào có tự tin như vậy?
Trong lúc nhất thời, đám người nhìn về phía Tỉnh.
Nhìn ta làm gì?
Tại sao các người đều cảm thấy là ta sẽ đi vào? Giang Hạo cảm thấy bất đắc dĩ trong lòng.
Sau khi do dự, hắn nói: "Có lẽ sẽ."
Bởi vì Hồng Vũ Diệp muốn vào, hắn không tiến vào cũng không được.
Nghe vậy, đám người đều hơi sững sờ.
"Nếu như Tỉnh đạo hữu có tin tức liên quan tới Chân Long nhất tộc thì có thể thông báo cho ta." Đan Nguyên nói.
Giang Hạo gật đầu.
Loại chuyện này đương nhiên là không có vấn đề gì.
Hắn vốn là đi vì Chân Long.
"Nếu như Tỉnh đạo hữu nhìn thấy Chân Long, hi vọng có thể hỏi giúp ta một vấn đề. Giúp ta hỏi một chút, Chân Long nhất tộc có thuật pháp đặc thù áp chế ký ức à." Trương tiên tử nói.
"Được."
Giang Hạo gật đầu.
---
Tụ hội kết thúc.
Nhan Nguyệt Chi tỉnh lại.
Nàng nhìn ánh trăng ở bên ngoài, bắt đầu rút một tờ giấy ở trên bàn ra, chậm rãi viết một ít chữ, dường như đang viết một số lời muốn nói.
Nàng viết rất nhanh liền dừng bút, sau đó gấp tờ giấy lại rồi vẽ ký hiệu lên phía trên. Tờ giấy lập tức biến thành phù lục, hỏa diễm thiêu đốt, một sợi khói mỏng xông lên trời, chẳng biết đi đâu.
Làm xong những chuyện này, nàng đi ra bên ngoài sân, nhìn ánh trăng phía ngoài, dường như đang tưởng niệm chuyện gì đó.
Sau khi thành tiên, nàng có chút không khống chế nổi một số suy nghĩ. Nàng thường xuyên nhớ lại lúc còn nhỏ.
Thời gian trôi qua rất nhanh, ánh trăng sắp bị ánh mặt trời thay thế.
Nàng đi từng bước một ra ngoài, đi đến khu vực hậu cần.
Lúc này, một vị phụ nhân đang bận trước bận sau.
Nàng không có bất kỳ sự uể oải nào, trong mắt ngược lại còn tràn đầy hi vọng. Nơi này mang đến cho nàng cảm giác an toàn lớn lao.
Lúc đối phương nhìn thấy Nhan Nguyệt Chi, lập tức dừng công việc trong tay lại, cung kính hành lễ: "Tiên sinh."
"Không nên gọi ta như này." Nhan Nguyệt Chi bình thản nói:
"Ta chỉ là một học sinh mà thôi."
"Đối với ta mà nói, ngài chính là tiên sinh." Phụ nhân chân thành nói.
Nhan Nguyệt Chi cũng không quá để ý, mà chỉ nói: "Trong một hai năm này có lẽ sẽ có người tới thăm ngươi."
Phụ nhân nghe vậy thì sững sờ tại chỗ.
Ngay từ đầu nàng cũng không hiểu lắm, nhưng rất nhanh liền tỉnh táo lại.
Chẳng lẽ là…
Bạn cần đăng nhập để bình luận