Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 958: Nữ Ma Đầu: Làm Việc Trái Với Lương Tâm Rồi?

Chương 958: Nữ Ma Đầu: Làm Việc Trái Với Lương Tâm Rồi?
Thiên Linh tộc.
Bên cạnh bờ biển, một nam tử trung niên mang theo người trẻ tuổi đi trên hành lang bên ngoài Lâu Vũ.
"Gần đây, ngươi xử lý được rất nhiều chuyện." Nam tử trung niên bình tĩnh nói.
Bước đi hắn trầm ổn, ánh mắt lạnh lùng, không giận tự uy.
Hắn là tộc trưởng đương nhiệm của Thiên Linh tộc. Thực lực của hắn không phải là mạnh nhất tại Thiên Linh tộc, nhưng mà bẩm sinh có năng lực quản lý và tiềm lực nhìn không thấy đáy, làm cho tất cả mọi người tâm phục khẩu phục.
"Vì trong tộc, Đồng Vũ nguyện cúc cung tận tụy." Đồng Vũ cúi đầu cung kính nói.
"Không kiêu ngạo, không tự ti, không ỷ sủng mà kiêu, không hổ là người Thiên Linh tộc ta." Tộc trưởng cười nói:
"Chúng ta sẽ nghĩ biện pháp đưa bài vị của mẹ ngươi vào từ đường, mặc dù nàng bình thường nhưng con trai nàng chính là thiên kiêu, đủ để tiến vào. Nhưng mà còn thiếu một cơ hội, cần làm một chuyện ảnh hưởng tới toàn tộc. Để cho tộc nhân khác và một số Trưởng lão có chút năng lực không còn lời nào để nói, hi vọng ngươi có thể giải điểm ấy."
Đồng Vũ cúi đầu cảm kích nói:
"Đa tạ tộc trưởng, có thể như này đã rất tốt rồi. Đồng Vũ nguyện chết không chối từ."
"Tốt, như vậy chuyện ngươi cần làm hiện tại chính là tìm ra tổ địa." Tộc trưởng bình tĩnh nói:
"Ngươi biết đó, Thiên Linh tộc chúng ta có hai cái tổ địa. Chúng ta biết một cái nhưng mà rất khó đi vào, cái còn lại thì không người nào biết, liên quan đến tương lại của tộc chúng ta. Ngươi chỉ cần tìm ra nơi này là đủ. Chúng ta chỉ có thể biết được khu vực đại khái của nơi này, trước mắt không cách nào tìm được, càng đừng nhắc tới chuyện đi vào."
Tộc trưởng trung niên nói xong thì chỉ về phía trước: "Trước mắt thì chỗ kia chắc là ở trong khu vực này."
Đồng Vũ có chút ngoài ý muốn: "Tổ địa sẽ di động sao?"
"Đúng vậy, nó biết di động, hơn nữa còn rất khó tìm được lối vào. Chúng ta sở dĩ có thể biết, là bởi vì có ưu thế huyết mạch. Thế nhưng cũng chỉ biết được đại khái." Tộc trưởng nói.
Đồng Vũ suy tư một lát, nói với vẻ khó xử:
"Nơi này tìm được cũng không dễ dàng, rất nhiều nơi đều là cấm địa trong tộc…"
"Yên tâm đi." Tộc trưởng khẽ cười nói:
"Ngươi chỉ cần an tâm tìm kiếm, chúng ta có thể mở ra bất kỳ chỗ nào cho ngươi, ngươi cứ toàn lực đi tìm là được."
"Vâng." Đồng Vũ kích động không thôi:
"Đồng Vũ sẽ không phụ sự nhờ vả của tộc trưởng."
"Đi đi." Tộc trưởng cười nói.
Chờ Đồng Vũ rời đi, nụ cười trên mặt tộc trưởng liền biến mất, thay vào đó là một gương mặt trầm thấp.
"Có ý kiến gì không?" Tộc trưởng mở miệng hỏi, giống như là nói một mình.
Lúc này, sau lưng của hắn bỗng xuất hiện một bóng người. Người kia trầm mặc chốc lát rồi nói:
"Nhìn không ra sơ hở gì, nhưng mà nhất định có vấn đề, chỉ là không biết mục đích là gì. Nếu như xét theo tình huống trước mắt thì có hai khả năng. Một là một số người không muốn nhìn thấy chúng ta nhận được sự chiếu cố lần nữa nên phái người tới quấy rối, một loại khác chính là có một số người cảm thấy chúng ta vô năng, không cách nào tiêu hủy thần vật, phái người đến tương trợ. Người trước không thể giữ, người sau thì có thể thả lỏng một chút. Nếu như không phải là hai loại kia thì không quan trọng."
Tộc trưởng mỉm cười nói:
"Để hắn tìm đi, bất kể là người trước hay là người sau, hắn chắc là cũng không biết chỗ kia phức tạp hơn hắn dự đoán nhiều. Đi vào chỉ là bước đầu tiên, phía sau còn có chuyện càng khoa trương hơn. Phải biết cái chỗ kia cũng không phải do mỗi Thiên Linh tộc bày ra. Mặt khác, hắn không có phương pháp kích hoạt thần vật chân chính, tất cả phương pháp đều được chúng ta đưa ra ngoài vào mấy ngàn năm trước. Dù là phương pháp của Hiên Viên nhất tộc cũng là giả."
Lúc nói chuyện, trong ánh mắt tộc trưởng chứa đầy sự mỉa mai, không có sợ hãi.

Ngày kế tiếp.
Giang Hạo có chút có chút tiếc nuối mà nhìn Hồng Vũ Diệp rời đi.
Tối hôm qua đối phương không đi, thế nhưng cũng không ngủ mất.
Mình không có cơ hội giám định. Nhưng mà loại chuyện này không thể gấp được.
Giang Hạo không nghĩ nhiều nữa, rời khỏi sân.
Vừa mới ra ngoài, hắn đã nhìn thấy con thỏ sưng mặt sưng mũi ở bên cạnh dòng sông.
Đối phương đang sờ mặt mình, nhìn thấy Giang Hạo tới liền nói:
"Chủ nhân, có phải là mặt mũi của ngài không đủ lớn hay không?"
Giang Hạo nhìn qua đối phương cũng không mở miệng, hơi nghi hoặc một chút.
"Nếu không thì tại sao thỏ gia ta thường xuyên cảm giác không thấy mặt mũi?" Con thỏ nói.
Giang Hạo gật đầu, nói đúng là thường xuyên bị bầm dập mặt mũi ở trong sân.
"Chủ nhân, ngài phải cố gắng một chút, nếu không thì cứ tìm nữ chủ nhân trước đi, sau đó sinh một tiểu chủ nhân. Như vậy thì sẽ có thêm nhiều người cho thỏ gia mặt mũi." Con thỏ chân thành nói.
Giang Hạo nhìn qua nó, không nói gì.
Hắn cười khẽ một tiếng sau đó đi về phía Linh Dược Viên, thuận tiện hỏi thăm chuyện Cửu U.
"Tiểu Uông đã biết kêu gâu gâu, ban đêm còn có thể giúp Tiểu Li trông sân. Ngoại trừ người quen biết, những người khác đi vào sẽ bị cắn." Con thỏ nói.
Giang Hạo có chút ngoài ý muốn, Cửu U biến hóa lớn như thế sao?
Chờ Tiểu Li đến Linh Dược Viên, hắn nhìn thấy bên cạnh Tiểu Li đúng là có một con chó con màu đen.
Nó đang ăn cỏ dại bên cạnh, đuôi còn lắc lắc. Hơn nữa, nó còn lớn hơn lúc trước một chút xíu. Có lẽ không bao lâu nữa, nó sẽ có thể trở thành một con chó cao lớn.
Chỉ là, nó lấy tinh thần làm thức ăn, muốn biến cường thì phải ăn tinh thần.
Muốn biến cường cũng không có dễ dàng như vậy.
Nhưng mà Cửu U có ưu thế trên tinh thần, có lẽ có thể đưa đến Long quật, như này thì dù có cạm bẫy thì hắn cũng có thể ứng đối một hai.
Tốt nhất là tách rời một chút để có thể dùng trực tiếp.
Chuyện này còn phải mời Hồng Vũ Diệp hỗ trợ.
Nói lên chuyện này, hắn đột nhiên nhớ tới, lần trước sau khi đi Huyết Trì, Đồng Tâm Chưởng mà Hồng Vũ Diệp lưu ở trên người hắn đã biến mất, lâu như vậy mà vẫn chưa bổ sung.
Tác dụng của Đồng Tâm Chưởng nhiều hơn hắn dự đoán nhiều.
Chỉ là, hai người sáng chế ra một chưởng này hình như không đến được với nhau.
Giang Hạo thở dài một tiếng liền không nghĩ nhiều nữa, mà là chờ đợi Long quật mở ra.
Hơn một tháng sau.
Cuối tháng chín.
Giang Hạo nhìn thấy tin tức phía trên Thạch Bản, Liễu nói Long quật sắp mở ra., rất nhiều người đã bắt đầu tiến về nơi đó.
Nhìn thấy những chuyện này, Giang Hạo liền biết mình cũng nên xuất phát rồi.
Hắn thở dài một tiếng, liền bắt đầu quan sát bảng.
Khoảng cách tấn thăng vẫn còn rất xa.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Bốn mươi hai 】
【 Tu vi: Vũ Hóa viên mãn 】
【 Công pháp: Thiên m bách chuyển, Hồng Mông tâm kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm, Tàng Linh Trọng Hiện, Thần Uy, Khô Mộc Phùng Xuân, Nhật Nguyệt Hồ Thiên, Kim Cương Bất Hoại, Sâm La Vạn Tượng 】
【 Khí huyết: 28/100(có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 27/100(có thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 0/3 (không thể thu được) 】
"Còn thiếu rất nhiều."
Muốn tấn thăng, không biết còn phải chờ bao lâu.
"Nhưng mà vẫn phải nhanh một chút để biết rõ Đăng Tiên sẽ như thế nào."
Hắn không thể tra những tài liệu này tại Tàng Thư Các, đẳng cấp quá cao.
Có thì cũng chỉ là phiến ngữ, không có trợ giúp gì đối với hắn cả.
Phải hỏi Hồng Vũ Diệp hoặc là Cổ Kim Thiên một chút.
Người trước thì chờ đi hải ngoại, có thể hỏi bất cứ lúc nào.
Cổ Kim Thiên thì mấy ngày nay mà không hỏi ra được thì sẽ không có cách nào hỏi lại.
"Nói đến đây, tại sao gần đây Phong Hoa đạo nhân không có động tĩnh gì thế?"
Giang Hạo đột nhiên nhớ tới, Phong Hoa đạo nhân trước đó luôn đối nghịch với hắn nhưng trong khoảng thời gian này lại rất yên tĩnh. Hải Minh đạo nhân đều chưa từng tới. Dáng vẻ như không thèm để hắn vào mắt, hình như đã quên mất thì phải.
Trong lúc hắn đang cảm thấy nghi hoặc, hắn nhìn thấy Quỷ tiên tử và Trương tiên tử đang nói chuyện phiếm ở bên trong Thạch Bản.
Nói là Nhan Thường đột nhiên mất tích, Lạc Hà Tông đang không ngừng tìm kiếm.
Giang Hạo nghi hoặc, chỉ là lúc này, một trận gió đột nhiên thổi qua, có mùi thơm theo gió mà tới.
Giang Hạo vốn đang nhìn Thạch Bản nghe thấy động tĩnh thì giật nảy mình, lập tức nhìn về sau, trên người có lực lượng phun trào.
Sau khi nhìn thấy người tới, khí tức của hắn lập tức biến mất.
"Làm việc trái với lương tâm rồi?" Hồng Vũ Diệp cười lạnh, nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận