Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 979: Nữ Ma Đầu Muốn Mượn Mắt

Chương 979: Nữ Ma Đầu Muốn Mượn Mắt
Đại đa số mọi người đều không quá để ý đến chuyện Thiên Linh tộc. Bởi vì bọn hắn không hiểu nhân quả nguyên do trong đó.
Nhưng mà người hiểu rõ thì đều muốn nhìn một chút tình huống cuối cùng. So sánh với Long quật, những người này càng chú ý đến Thiên Linh tộc hơn.
Ví dụ như các đại tiên tông.
"Người Hạo Thiên Tông khả năng cũng tới, không chỉ như thế, ta đoán người Thánh Đạo cũng sẽ tham dự vào. Bọn hắn chắc là cũng không hi vọng Tiên chủng nở rộ."Tinh nói.
Giang Hạo gật đầu.
Thiên Linh tộc xuống dốc, chính là vì Thánh Đạo. Bởi vì Thánh Đạo xuất hiện khiến cho Thiên Linh tộc bị thiên địa phỉ nhổ. Nếu như Thiên Linh tộc nhận được sự chiếu cố một lần nữa thì Thánh Đạo sẽ phải tiếp nhận tất cả phỉ nhổ.
Không chỉ bị Thiên Linh tộc vây quét, thực lực cũng sẽ giảm mạnh.
Trừ khi vị kia Thánh Đạo xuất thế nghịch chuyển càn khôn, để những vật khác tiếp nhận cỗ áp lực này. Nếu không, đại thế mở ra, người người đạt được lợi ích, Thánh Đạo chính là khác biệt duy nhất.
"Có biết Thánh Đạo lúc nào xuất thủ không?"Quỷ tiên tử hỏi.
"Mặc dù đã phát hiện ra tung tích của bọn hắn, nhưng mà từ đầu đến cuối vẫn không nhìn thấy người của bọn hắn." Liễu lắc đầu.
Giang Hạo suy tư chốc lát rồi nói:
"Lúc thích hợp, bọn hắn sẽ xuất thủ."
Ngạch?
Nghe vậy, đám người Quỷ tiên tử có chút ngoài ý muốn. Câu nói này dường hồ có thể giải đọc một chút.
Lúc thích hợp?
Lúc nào mới gọi là lúc thích hợp?
Đương nhiên là lúc bọn hắn cảm thấy thích hợp.
Quỷ tiên tử suy tư một lúc rồi hỏi:
"Tỉnh đạo hữu hợp tác với bọn hắn sao?"
Hỏi thật hay, trong lòng mọi người cảm khái.
Giang Hạo cũng đang chờ Quỷ tiên tử đặt câu hỏi, như vậy hắn cũng tiện nói ra hơn, cũng củng cố được ấn tượng.
Lúc này, những người khác cũng nhìn lại.
Giang Hạo trầm giọng chậm rãi mở miệng: "Tạm thời hợp tác."
"Bọn hắn cũng là vì đối phó Thiên Linh tộc?" Quỷ tiên tử hỏi.
Giang Hạo gật đầu.
Hắn vốn cho rằng Quỷ tiên tử sẽ nhờ hắn hỗ trợ hỏi thăm vấn đề, không nghĩ tới nàng lại không nói gì, coi như là bớt được một số việc.
Thấy Tỉnh xác định, đám người có chút ngoài ý muốn.
Điều này nói rõ Thánh Đạo có thể trở thành trợ lực.
Hơn nữa, người tham dự đã càng ngày càng nhiều, bên phía Long quật mặc dù hấp dẫn rất nhiều người, nhưng phong bạo chân chính thật ra không phải Long quật, mà là Thiên Linh tộc.
"Thiên Thư cũng chuẩn bị được xem xét, Thiên Đạo Trúc Cơ có lẽ sẽ mang đến cho người ta niềm vui ngoài ý muốn." Trương tiên tử nói.
Sau đó, tụ hội lại nói rất nhiều chuyện.
Ví dụ như Quỷ tiên tử nói rất nhiều người đều đang tìm Nhan Thường, chuyện này gây nên náo động rất lớn.
Tinh nói về chuyện nội bộ của Thiên Linh tộc, bọn hắn cũng đang chuẩn bị nghênh địch.
Liễu thì nói về Thượng Quan nhất tộc, nói bọn hắn bắt đầu trở nên sinh động. Hơn nữa, tu vi dường như đang nhanh chóng tăng lên. Đương nhiên, hắn còn thuận tiện nói đến Xích Điền, bởi vì Thập Nhị Thiên Vương đều đang chuẩn bị thành tiên, cho nên quyền lợi của Xích Điền cũng nhiều hơn.
Nghe vậy, Giang Hạo quyết định dành thời gian đi gặp Xích Điền một chút, nhìn xem Thập Nhị Thiên Vương có gì đặc thù tại hải vực.
---
Đảo Lưu Ly.
Trong một lầu các.
Đào tiên sinh đi ra từ một căn phòng, đi vào trong sân.
"Đào tiên sinh tại sao lại ra ngoài rồi?" Đường Nhã ngồi xuống, hỏi.
Nàng vẫn luôn đợi ở bên ngoài, thỉnh thoàng còn nằm sấp để ngủ.
Thân là hộ vệ, nàng gần như không trở về gian phòng của mình. Mặc dù không cần như thế, nhưng nàng thích như thế. Tại vì ở trong phòng quá khó chịu.
"Đúng vậy, cảm giác rất nhiều chuyện đều nằm ngoài dự kiến." Đào tiên sinh cười nói.
"Chuyện gì?" Đường Nhã tò mò hỏi.
"Chu Thâm ngày mai trở về đúng không?" Đào tiên sinh hỏi.
"Đúng vậy." Đường Nhã gật đầu.
"Ngày mai lại nói đi, mặt khác, dọn dẹp một chút, ngày mai liền rời đi. Nơi này đã không cần thiết phải ở lại nữa." Đào tiên sinh nói.
"Tại sao?" Đường Nhã hỏi.
"Chuyện Long quật chỉ có vậy, dù lớn cũng không lớn được bao nhiêu. Nhưng mà chỗ khác lại không giống." Đào tiên sinh cảm khái.
"Thập Nhị Thiên Vương sao? Bọn hắn muốn thành tiên chắc là còn cần chờ rất lâu." Đường Nhã nói.
"Dĩ nhiên không phải." Đào tiên sinh cười nói:
"Lần này chắc là sẽ có không ít người tới, nhưng mà không có người sẽ gióng trống khua chiêng đến."
Đường Nhã cũng không hỏi nhiều, hỏi cũng là làm trò bí hiểm với nàng.
Sáng sớm.
Trời còn chưa sáng, Chu Thâm trở về.
"Đào tiên sinh dậy sớm như thế sao?"
Nhìn thấy Đào tiên sinh đang uống trà đọc sách, hắn cực kỳ ngoài ý muốn.
"Đào tiên sinh căn bản cũng không có nghỉ ngơi." Đường Nhã ngáp một cái, nói.
Chu Thâm kinh ngạc, đây là đã xảy ra chuyện gì lớn rồi sao?
"Trước tiên nói một chút về phát hiện của ngươi đi." Đào tiên sinh cười nói.
"Có chút kỳ quái, ta đã đặc biệt quan sát tình huống xung quanh Thiên Linh tộc. Sau đó phát hiện xung quanh dường như không được bình thường giống như lúc trước nữa. Mặt khác, ta còn phát hiện ra nhiều tin tức liên quan tới Thánh Đạo. Bọn hắn đang tụ tập, nhưng lại không có hành động gì. Ta dùng phương pháp đặc thù moi một chút thông tin. Bọn hắn hình như là đang chờ đợi, chờ đợi người nào đó ra lệnh, giống như muốn làm chuyện gì lớn." Chu Thâm nói.
"Người nào đó?" Lông mày Đào tiên sinh cau lại.
Không phải hợp tác bình thường sao?
Nếu như là hợp tác bình thường thì không nên nghe theo một người khác.
Như thế xem ra, tình huống có chút không giống như hắn nghĩ.
Trừ phi người này không phải là người hắn nghĩ.
"Đúng vậy, nhưng không biết được cụ thể là ai." Chu Thâm nói.
"Đi thôi, qua hòn đảo bên kia nhìn xem." Đào tiên sinh đứng dậy, nói.
"Không cần quan sát Long quật nữa sao? Nghe nói Tiếu Tam Sinh muốn phá vỡ nơi này." Chu Thâm tò mò nói.
Đường Nhã học theo giọng điệu của Đào tiên sinh, nói: "Chuyện Long quật cứ như vậy đi, dù lớn cũng không lớn được bao nhiêu. Nhưng mà chỗ khác thì không giống."
Chu Thâm nhìn về phía Đào tiên sinh, có chút ngoài ý muốn.
Người kia gật đầu.
"Ảnh hưởng mà Tiếu Tam Sinh mang đến sẽ không gây ra đại biến gì sao?" Chu Thâm hỏi.
Đào tiên sinh nhìn về phía hắn, lại cười nói: "Có đôi khi không tìm thấy người, cũng không phải là đối phương muốn làm gì, chỉ là đơn thuần không có xem nơi này là gì."
Nghe vậy Chu Thâm sửng sốt một chút, dường như nghĩ tới điều gì: "Chẳng lẽ hắn đã…"
"Đã cái gì?" Đường Nhã hỏi.
"Không thể nói." Đào tiên sinh cười rồi đi ra phía ngoài.
Chu Thâm càng thêm chắc chắn, Tiếu Tam Sinh có lẽ đã rời khỏi Long quật.
Về việc hắn ở đâu, có lẽ đã đi đến nơi dễ dàng xảy ra biến hóa nhất.
Gần Thiên Linh tộc.
Đường Nhã cũng không thèm để ý, những người này thường xuyên như thế, dù sao nàng rất không thích nói chuyện với bọn họ.

Thiên Linh tộc.
Đồng Vũ sáng sớm đã là người đầu tiên đi tới tổ địa.
Bên ngoài có người trông coi, chỉ là hiện nay hắn có rất nhiều quyền hạn, gần như có thể tiến vào bất kỳ chỗ nào. Không cần thông báo, cũng không cần giải thích.
Sau khi tiến vào, hắn đi tới trước thông đạo trống trải, đi một lúc liền bắt đầu quẹo vào đường nhỏ.
Sau đó, hắn sử dụng bí pháp, đi tới khu vực không biết.
Sau khi đi vào là một căn phòng nhỏ, nơi này có một cánh cửa trúc.
Kẽo kẹt!
Đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy một chiếc bàn đọc sách sừng sững, một quyển sách cổ xưa bị lực lượng bao trùm đang nằm ở trên bàn.
Đồng Vũ không hề do dự, ngồi xuống cạnh bàn, lật sách ra, bắt đầu quan sát.
"Thánh Đạo, phản đồ Thiên Linh tộc, phá vỡ giới hạn chủng tộc, đi con đường đạo tặc. Thánh Đạo không chết đạo tặc không ngừng, hành động lần này kinh thiên động địa, bị thiên địa bài xích. Thiên Linh tộc vì thế tiếp nhận vô tận kiếp nạn, sau này Thánh Đạo quấy thiên địa khiến đại địa hỗn loạn, bị Nhân hoàng trấn áp phong ấn tại vùng biển Hư Vô. Thành viên Thánh Đạo cũng bị phong ấn cùng lúc."
"Nhân Hoàng, chính là Đại Địa Hoàng Giả có đại khí vận của thiên địa, một người một tộc trấn áp vạn cổ, được xưng là Nhân Hoàng. Vạn tộc vì đó mà thành lập Nhân Hoàng Điện, ngưng tụ khí vận vạn tộc, hội tụ vô số anh linh, đi theo hai bên. Sau đó Tiên Tộc nổi lên, Nhân Hoàng phá thiên mà đi, cầm Hiên Viên Kiếm, dẫn đầu Nhân Hoàng Điện, giết vào Cửu Thiên, chấn vỡ Tiên Tộc, phong ấn Tiên chủng, trấn áp Cửu U, hủy căn cơ Tiên Tộc, đánh nó xuống khỏi Cửu Thiên. Từ đây giữa thiên địa không còn Tiên Tộc. Nhân Hoàng Điện bởi vậy đổ sụp, chôn ở Hoàng Hà trong Cửu U."
Đồng Vũ vừa đọc sách vừa cố gắng ghi lại một vài thứ. Tiện thể viết lại tại nơi nào đó, giao cho những người khác.
Chờ đọc xong, hắn liền rời khỏi nơi này.
Hắn không mang sách đi, vẫn để ở chỗ này.
Chờ đi ra khỏi tổ địa, một nam nhân trung niên tìm đến hắn.
"Tam Trưởng lão." Đồng Vũ cung kính nói.
Tóc của nam tử trước mắt có chút trắng, nhưng thực lực cực mạnh.
"Tộc trưởng muốn gặp ngươi." Tam trưởng lão nhìn về phía tổ địa, nói: "Ngươi tới nơi này tìm manh mối sao?"
"Đúng, đã không sai biệt lắm, không bao lâu nữa sẽ có thể khóa chặt tổ địa thứ hai, sau đó nghĩ biện pháp đi vào." Đồng Vũ nói nghiêm túc.
Trong mắt hắn mang theo một chút hưng phấn, dường như là đang cao hứng vì lập được công lao.
Tam Trưởng lão gật đầu, có chút bội phục.
Một lát sau.
Cạnh lầu các.
Đồng Vũ gặp được tộc trưởng, đối phương vẫn ôn hòa giống như trước đó, đối đãi với hắn như một vãn bối quan trọng.
"Tộc trưởng." Đồng Vũ cung kính nói.
"Nghe nói ngươi sắp tìm được?" Tộc trưởng quay đầu nhìn về phía Đồng Vũ, hỏi.
"Đúng, chắc là chỉ trong hai ngày này." Đồng Vũ gật đầu.
"Rất tốt." Tộc trưởng cười nói:
"Như vậy chúng ta cũng nên chuẩn bị hạng thứ hai để theo vào thôi."
"Chuẩn bị hạng thứ hai?" Đồng Vũ có chút ngoài ý muốn.
Trước đây hắn chưa từng nghe về chuyện này.
"Đúng vậy." Tộc trưởng nghiêm túc nói:
"Đồng Vũ, ngươi có biết tầm quan trọng của tổ địa thứ hai không?"
"Việc này có liên quan tới tương lai của tộc chúng ta." Đồng Vũ chân thành nói:
"Tộc trưởng từng nói."
"Xem ra ngươi nhớ rất rõ ràng." Tộc trưởng vui mừng nói:
"Cho nên người khác cũng đang nhìn chằm chằm vào nơi này. Mà nơi này thật ra có hạn chế tiến vào, dưới tiên nhân mới có thể đi vào. Mà người có ý đồ đều có thể biết được hạn chế này. Cho nên, nếu như bọn hắn mà phái người tới, nhất định sẽ phái nhóm người lợi hại nhất dưới tiên. Một khi người như này tiến vào, nhất định có thể phát huy ưu thế mạnh nhất ở bên trong."
"Chúng ta không cho bọn hắn tiến vào không phải là được rồi sao?" Đồng Vũ nói.
Tộc trưởng cười khẽ hai tiếng, nói:
"Không nên ngây thơ như thế, những người kia mạnh hơn chúng ta nhiều. Bọn hắn mà muốn đi vào, chúng ta cũng không ngăn được. Cho nên, chuyện quan trọng là nhằm vào bọn họ trước."
"Làm sao để nhằm vào?"Đồng Vũ hỏi.
"Rất đơn giản, bọn hắn không phải cao nhất là bên trên Đăng Tiên Đài hay sao? Chúng ta trực tiếp áp chế tu vi đến Vũ Hóa. Như vậy, dù tất cả mọi người tới đều không cách nào đi vào, khi đó ưu thế sẽ nằm trong tay chúng ta ." Tộc trưởng vừa cười vừa nói.
"Nhưng màm, bọn hắn sẽ không phá hư loại bố trí này sao?" Đồng Vũ hỏi.
Nghe vậy, tộc trưởng cười ha ha:
"Đây chính là lý do ta tìm ngươi. Ngươi yên tâm, dù sao nơi này cũng là tổ địa của chúng ta, chúng ta có đủ ưu thế, hiện tại phải xem ngươi rồi. Tương lai của tộc chúng ta đành phó thác vào trong tay của ngươi đó."
Đồng Vũ cúi đầu kích động nói: "Đồng Vũ nhất định không phụ sự kỳ vọng của tộc trưởng."
Sau đó, Đồng Vũ rời đi.
Tộc trưởng nhìn qua bóng lưng của hắn, lộ ra nụ cười sâu xa.
….
Sau khi Giang Hạo tỉnh lại liền bắt đầu ghi chép những điểm quan trọng của tụ hội.
Đầu tiên là nhờ Đan Nguyên tiền bối điều tra Cổ Kiếm Nhai Tây Bộ. Ngoài ra còn để Tinh cung cấp tin tức về Nhân Hoàng Điện và phương pháp tiến vào. Như vậy, Tinh cũng không thiếu hắn thù lao nữa. Nếu như nhiệm vụ Thiên Linh tộc lần này thành công, Tinh sẽ thiếu hắn một thù lao lớn.
Mà Quỷ tiên tử thì cần đi vào Nhân Hoàng Điện, đối phương thiếu mình một thù lao lớn, một thù lao nhỏ. Thù lao lần này không nhỏ, cho nên xem như thù lao lớn, còn thừa lại một thù lao nhỏ.
Mặt khác, thế lực khắp nơi đều đang ở gần, người Tiên tông chắc là cũng sẽ đến, bản thân phải cẩn thận một chút.
Nhưng mà thân là Tiếu Tam Sinh, hắn muốn thử tiếp xúc với Vạn Vật Chung Yên, xem xem những người này gần đây muốn làm gì.
Hiện nay, thân là Tiếu Tam Sinh, mình có thể liên hệ với Vạn Vật Chung Yên, Thánh Đạo, Thiên Hạ Lâu.
Quả thật có chút không tầm thường.
Ghi chép xong tất cả, hắn liền bắt đầu chờ đợi.
Váy cũng đã được chuẩn bị xong.
Sáng sớm, lúc ánh mặt trời chiếu vào, bên ngoài có người gõ cửa.
Giang Hạo đứng dậy đi đến trước cửa, mở Nhật Nguyệt Hồ Thiên, bao trùm đối phương ở bên trong, phòng ngừa đối phương nhìn trộm tình huống bên trong phòng.
Giang Hạo mở cửa ra thì nhìn thấy một vị tiên tử đang cung kính đứng ở trước mặt.
"Tiền bối, váy mà ngài muốn tổng cộng sáu vạn linh thạch, ngài còn cần bổ sung năm vạn linh thạch."
Giang Hạo nhận váy, giao năm vạn linh thạch.
Hiện nay, hắn còn lại một vạn sáu ngàn năm trăm tám mươi ba linh thạch.
Không còn tiền.
Khó có thể tin nổi, ra ngoài một chuyến lại tiêu hao lớn như vậy.
Chủ yếu là bởi vì thần hồn Thánh Chủ.
Nhưng mà thực lực đã mạnh hơn rất nhiều, cũng coi như tiêu tiền đúng chỗ.
Sau khi xác định đồ không có vấn đề, Giang Hạo mới về phòng và đóng cửa lại.
Hắn thuận thế thu hồi Nhật Nguyệt Hồ Thiên.
Hắn đi đến cạnh bình phong, thử kêu một tiếng: "Tiền bối?"
Không có bất kỳ tiếng đáp lại nào.
"Tiền bối?" Giang Hạo gọi lần nữa.
Đợi một lúc, hắn cũng không nghe thấy động tĩnh gì.
Do dự một chút, hắn vòng ra sau tấm bình phong.
Chỉ thấy Hồng Vũ Diệp trong thùng nước đang ghé sang một bên, trợn mắt nhìn hắn.
Giang Hạo: "…"
Ầm!
Trong phòng truyền ra tiếng nổ thật to.
Thân thể Giang Hạo đập ầm ầm ở trên vách tường, thậm chí có chút trôi nổi. Sau một lát, hắn mới cảm thấy lực lượng mênh mông biến mất, sau đó rơi xuống từ trên tường.
"Tiền bối, vãn bối cũng không có ý mạo phạm." Giang Hạo chật vật đứng dậy, giải thích.
"Vậy sao?" Giọng nói bình thản của Hồng Vũ Diệp truyền đến từ sau tấm bình phong.
"Tiền bối minh giám." Giang Hạo chân thành nói.
Trong lúc nhất thời, bên trong trầm mặc.
Giang Hạo cúi đầu, không dám có thêm động tác gì.
Một lúc sau, bên trong mới truyền ra âm thanh: "Ngươi muốn vào tổ địa của Thiên Linh tộc?"
"Đúng vậy, muốn đi xem liệu có thêm tin tức nào hay không, thuận tiện làm một số việc, củng cố ấn tượng ở trong tụ hội, để sau này làm việc cho tiền bối được thuận tiện hơn." Giang Hạo mở miệng nói.
"Đăng Tiên trở xuống mới có thể đi vào?" Hồng Vũ Diệp lại hỏi.
"Đúng vậy." Giang Hạo gật đầu.
Tinh nói như thế.
Với hắn mà nói thì vẫn rất nguy hiểm, dù sao mình mới Vũ Hóa viên mãn. Một khi đi vào thì phải cố gắng tránh né, phòng ngừa xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Chỉ là không biết tình huống cụ thể sẽ như thế nào.
Lúc này, sau tấm bình phong lại truyền đến giọng nói: "Ta muốn xem món đồ có liên quan tới thần vật một chút."
Giang Hạo hơi nghi hoặc một chút, đối phương muốn xem thế nào?
Hay là để mình ghi chép lại?
Chỉ là rất nhanh hắn lại nghe thấy một câu khiến hắn có chút chấn kinh.
Giọng nói bình thản lại êm tai truyền đến: "Mượn dùng mắt của ngươi."
Mượn dùng mắt của ta? Giang Hạo lập tức nghĩ đến chuyện mình mượn mắt của Hồng Vũ Diệp trước đó.
Chuyện đó cần thông qua Đồng Tâm Chưởng mới có thể làm được.
Như vậy, đối phương muốn mượn dùng ánh mắt của mình, nhất định phải để mình lưu lại Đồng Tâm Chưởng.
Nghĩ tới đây, tim Giang Hạo đột nhiên đập rộn lên. Nhưng hắn lập tức áp chế lại
Hắn hỏi dò:
"Tiền bối dự định mượn dùng mắt của vãn bối như thế nào?"
Ngoại trừ Đồng Tâm Chưởng chưa chắc đã không có những biện pháp khác, hơn nữa còn có khả năng mang đến tổn thương lớn cho hắn.
Lúc này, bên trong trầm mặc hồi lâu mới nói: "Tiến vào đi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận