Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 982: Cũng Không Đắt, Năm Mươi Vạn Linh Thạch

Chương 982: Cũng Không Đắt, Năm Mươi Vạn Linh Thạch
Đảo Ly Sơn lấy Thiên Linh tộc làm chủ, xung quanh có rất nhiều thế lực.
Những thế lực này phần lớn mạnh hơn Thiên Linh tộc. Nhưng mà cũng không có quá phận, đều chỉ kinh doanh ở chỗ này.
Dù sao trở mặt với Thiên Linh tộc không có bất kỳ chỗ tốt nào, hòa khí sinh tài.
Mặc dù Thiên Linh tộc xuống dốc, nhưng cũng có mấy phần thực lực. Nhất là có thể tới giao dịch, theo như nhu cầu.
Bên trong hòn đảo, có một phần ba là sản nghiệp của Thiên Linh tộc, còn lại là sản nghiệp của các thế lực lớn khác.
Mà nơi Giang Hạo đi chính là một trong những sản nghiệp của Thiên Linh tộc.
Thiên Mính Lâu.
Một chỗ chuyên bán lá trà.
Lần này lấy Hồng Vũ Diệp làm chủ, Giang Hạo đi theo phía sau.
Trên đường đi, hắn chảy đầy mồ hôi lạnh.
Hơn một vạn linh thạch thì có thể mua được lá trà gì?
Một tiền Thiên Thanh Hồng, trà khác thì không nói được rồi.
Mua không nổi Cửu Nguyệt Xuân.
Linh thạch không đủ, thật sự là quẫn cảnh của nhân sinh. Nhất là khi bị tiền bối mang ra ngoài, cần thanh toán linh thạch nhưng không có.
Chuyện này còn khiến người ta cảm thấy bất đắc dĩ hơn so với một số nguy cơ lớn.
Sau khi đi vào, một vị tiên tử dẫn đường cung kính nói: "Hai vị tiền bối dự định đi lầu mấy?"
Tiên tử trước mắt tầm hai mươi, tu vi Kim Đan hậu kỳ.
Giang Hạo có chút cảm khái.
Hồng Vũ Diệp biểu hiện ra tu vi là Trúc Cơ viên mãn, mà hắn thì dùng Trúc Cơ hậu kỳ.
Lần này ra ngoài, hắn không dùng dáng vẻ của Tiếu Tam Sinh. Dù sao rất nhiều người đều đang nghĩ Tiếu Tam Sinh còn ở trong Long quật.
Vì để tạo áp lực cho Đại Thiên Thần Tông, cho nên không thể để cho người khác biết được Tiếu Tam Sinh đã ra ngoài. Lúc này, hắn đương nhiên sẽ khôi phục lại dáng vẻ bình thường. Hồng Vũ Diệp sẽ hỗ trợ che đậy.
Nhưng cho dù là như vậy, tiên tử dẫn đường này vẫn gọi bọn họ là tiền bối, đúng là có chút làm cho người ta ngoài ý muốn.
"Tổng cộng có mấy lầu?" Hồng Vũ Diệp hỏi.
"Tổng cộng 7 lầu." Tiên tử dẫn đường cung kính nói.
"Đi lầu 7." Hồng Vũ Diệp bình thản nói.
Giang Hạo thầm thở dài, lầu 7 là cấp bậc gì?
Một vạn linh thạch không biết có thể chịu được hay không.
“Hai vị, mời." Tiên tử dẫn đường không hề chần chờ, một đường dẫn hai người tiến về lầu 7.
"Nhưng mà muốn đi đến lầu 7 ít nhất cần có tu vĩ Vũ Hóa, hoặc là giao dịch trăm vạn, nếu không thì tiền bối trấn thủ lầu 7 sẽ không thích." Trên đường đi, tiên tử dẫn đường giải thích đơn giản.
Giang Hạo không nói gì, Hồng Vũ Diệp càng không thèm để ý.
Tiên tử dẫn đường cúi đầu càng thêm cung kính.
Lầu 7 có ba khu, mỗi một chỗ đều có một người trấn thủ.
Tiên tử dẫn đường dẫn bọn họ tới căn phòng cuối cùng.
Thùng thùng!
Nàng nhẹ nàng gõ cường.
"Lâm Trưởng lão, có khách." Tiên tử dẫn đường cung kính nói. Giọng nói nhẹ nhàng không lớn không nhỏ.
"Vào đi." Giọng nói hùng hậu truyền vào từ bên trong.
Kẽo kẹt!
Cửa bị đẩy ra.
Giang Hạo và Hồng Vũ Diệp đi vào.
Chỉ thấy một nam tử có chút to con ngồi cạnh một cái bàn chữ nhật dài, phía trên có không ít lá trà và đồ uống trà tinh xảo. Lúc nhìn thấy hai người, lông mày Lâm Trưởng lão cau lại, trong lúc nhất thời có chút đắn đo khó định, nhưng vẫn khách sáo nói: "Ngồi đi."
Hồng Vũ Diệp không có gấp, Giang Hạo hiểu rõ đối phương muốn để hắn ngồi trước.
Lúc này, tiên tử dẫn đường liền lui ra ngoài.
"Hai vị thích uống trà gì?" Lâm Trưởng lão mỉm cười hỏi.
"Cửu Nguyệt Xuân có không" Giang Hạo hỏi.
Hắn đã đoán được là đối phương không có.
Quả nhiên, Lâm Trưởng lão khẽ lắc đầu: "Cần chờ bảy tám năm."
"Thiên Thanh Hồng thì sao?" Giang Hạo lại hỏi.
Lâm Trưởng lão vẫn lắc đầu: "Cũng cần chờ mấy năm nữa."
Hắn nói xong liền lấy lá trà màu xanh biếc ra, nói:
"Hai vị có muốn thử cái này một chút hay không? Cổ Hương Xuân, mặc dù không so được với Thiên Thanh Hồng và Cửu Nguyệt Xuân, nhưng đây là trà đặc trưng của Thiên Linh tộc chúng ta, cũng không tầm thường."
"Thử một chút." Giang Hạo bình thản nói.
Không bằng Thiên Thanh Hồng và Cửu Nguyệt Xuân, chắc là cũng không có đắt như vậy.
Đối phương bắt đầu pha trà, dường như là uống trước rồi mới quyết định có mua hay không.
"Tiền bối là người Thiên Linh tộc?" Thấy đối phương pha trà, Giang Hạo thuận miệng hỏi.
"Không phải, chỉ là thuở nhỏ lớn lên tại Thiên Linh tộc, may mắn được một số tiền bối vun trồng." Lâm Trưởng lão vừa cười vừa nói.
Giang Hạo gật đầu, Thiên Linh tộc giống như Thượng Quan nhất tộc, đều cần người ngoài hiệp trợ. Một bên bị nguyền rủa ảnh hưởng, một bên bị thiên địa phỉ nhổ. Cho nên lần này có thể khôi phục sự chiếu cố là chuyện cực kỳ quan trọng đối với Thiên Linh tộc.
"Gần đây người nơi này hình như rất nhiều." Giang Hạo nói.
"Đúng vậy, tất cả mọi người đều vì một ít chuyện, nhưng mà không có quan hệ gì với mấy người chúng ta cả." Lâm Trưởng lão rót trà cho Giang Hạo và Hồng Vũ Diệp.
Chỉ là Hồng Vũ Diệp lại quay đầu nhìn về phía người bên cạnh. Giang Hạo hiểu rõ, thuận thế lấy một chén trà màu đỏ ra.
Lâm Trưởng lão sững sờ, lập tức rót nước trà.
Có một số người đúng là thường chỉ quen uống bằng chén trà của mình, nhưng mà… hắn lần đầu tiên gặp chén trà không bình thường như thế.
Dù thật sự là hai Trúc Cơ, cũng sẽ không dùng chén trà như này, tựa như tùy ý mua sắm.
"Tiền bối biết Thánh Đạo không?" Giang Hạo đột nhiên hỏi.
"Cũng biết một chút, đạo hữu cảm thấy hứng thú đối với chuyện này sao?" Lâm Trưởng lão hỏi.
"Cũng không phải, ta tương đối cảm thấy hứng thú về Vạn Vật Chung Yên." Giang Hạo nhẹ giọng mở miệng.
Hắn nhìn về nam tử trước mắt, đôi mắt bình thản.
Lúc vừa mới đi vào, hắn đã thấy trên người đối phương có một loại lực lượng bí ẩn, cũng không phải mạnh như vậy, nhưng mà hơi không tầm thường. Hắn đã dùng Nghịch Đại Thiên Tinh Thần Pháp nhìn qua, cũng không phải là Đại Thiên Thần Tông. Hỏi thăm về Thánh Đạo cảm giác cũng không phải là người Thánh Đạo. Cho nên, hắn lại nói về Vạn Vật Chung Yên.
Lúc này, Lâm Trưởng lão nhìn về phía Giang Hạo, có chút ngoài ý muốn: "Đạo hữu cảm thấy hứng thú đối với Vạn Vật Chung Yên sao?
Chuyện này cũng không tốt đẹp gì cho cam, mặc dù Vạn Vật Chung Yên có rất nhiều sản nghiệp tại hải ngoại, nhưng đó cũng chỉ là nhân vật râu ria, nhân vật trọng yếu nguy hiểm vô cùng."
Giang Hạo cười gật đầu, sau đó dùng bí pháp của Vạn Vật Chung Yên cố gắng chắp đầu. Đáng tiếc đối phương cũng không có phản ứng gì, xem ra cũng không phải.
Nhưng mà cảm giác thần hồn bên trong đối phương có chút không tầm thường.
Có lẽ chính là người có một số năng lực kỳ lạ.
Tu Chân Giới lớn như vậy, có dạng này người cũng không hiếm lạ.
"Hương vị cũng được." Lúc này, Hồng Vũ Diệp uống trà xong thì gật đầu nói: "Có thể mua."
Nghe vậy, Lâm Trưởng lão cười ha hả nói: "Một tiền năm ngàn linh thạch, không biết hai vị cần bao nhiêu? Số lượng cũng không nhiều lắm, đại khái chỉ có mười lượng, cũng chính là một trăm tiền. Cũng không đắt, chỉ có năm mươi vạn linh thạch. Nếu như đạo hữu muốn hết, ta có thể làm chủ bán rẻ một chút, bốn mươi lăm vạn linh thạch là được."
Giang Hạo: "…"
Một lát sau.
Lâm Trưởng lão đưa tiễn Giang Hạo và Hồng Vũ Diệp.
Lúc này, tiên tử dẫn đường đi tới, cung kính nói: "Lâm Trưởng lão, bọn hắn là tu vi gì?"
Bởi vì vẫn luôn là Trúc Cơ, nàng vô cùng tò mò.
"Thoạt nhìn là Trúc Cơ." Lâm Trưởng lão bình tĩnh nói.
"Vậy bọn hắn mua bao nhiêu lá trà?" Tiên tử dẫn đường lại hỏi.
"Hai tiền, tốn một vạn, trong lúc đó còn hỏi ta rất nhiều chuyện liên quan tới xung quanh." Lâm Trưởng lão nhìn qua phương hướng rời đi của Giang Hạo, nói.
Tiên tử dẫn đường có chút kinh ngạc.
Một vạn linh thạch, hai Trúc Cơ.
Như vậy bọn hắn thật sự là Trúc Cơ hay là giả Trúc Cơ đây?
Trong lúc nhất thời, nàng không phân rõ được.
Thật ra không chỉ có nàng, cho dù là Lâm Trưởng lão cũng không phân rõ được.
Nếu thật sự là Trúc Cơ, lại đến để tìm hiểu tin tức, vậy không thể không nói, lá gan của bọn họ đúng là vô cùng lớn. Có thể nói là gan to bằng trời.
Nhưng nếu là giả…
Hắn không dám đánh cược chuyện này là giả.
Một khi đắc tội người mình không đắc tội nổi thì sẽ vạn kiếp bất phục.
Lâm Trưởng lão thở dài một tiếng, quay về gian phòng.
Một vạn linh thạch …
Còn nói ra rất nhiều tin tức.
Hắn lập tức cảm thấy mình hôm nay cực kỳ thua thiệt, không bao lâu nữa sẽ có người chế giễu hắn.
"Không biết liệu có một ngày có thể xác định được liệu bọn hắn có phải là Trúc Cơ hay không." Lâm Trưởng lão thở dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận