Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 985: Nữ Ma Đầu, Người Sống Chớ Gần

Chương 985: Nữ Ma Đầu, Người Sống Chớ Gần
Trong quán trọ.
Giang Hạo nhận được hồi âm của Thánh Đạo.
Thật ra hắn có ba yêu cầu.
Một là tìm mấy Vũ Hóa viên mãn đi vào cùng hắn, đi vào làm cái gì thù không nói, chờ hắn sắp xếp.
Hai là tìm một số Đăng Tiên cấp một cấp hai chờ ở bên ngoài, sau đó thử đi vào.
Ba là tất cả mọi người đợi tín hiệu, tiến đánh Thiên Linh tộc.
Xem tình hình trước mắt, đối phương đồng ý với điều thứ ba, điều thứ hai cũng không có ý kiến gì.
Nhưng có ý kiến cực lớn đối với điều thứ nhất.
Vũ Hóa viên mãn đi vào có thể làm cái gì?
Để cho người ta chém giết sao?
Căn bản không có biện pháp gì.
Cho nên đối phương đề ra một yêu cầu, Vũ Hóa viên mãn đi vào cũng được, bọn hắn còn muốn một số người cùng đi vào. Ngoài ra, người đi vào cần đồng hành cùng hắn, dù sao bọn hắn cũng có mục đích của mình.
"Mục đích của mình?" Giang Hạo suy tư một lúc.
Không có đáp án.
Ngoại trừ thần vật, Thánh Đạo còn có mục đích gì khác?
Hắn không có hỏi nhiều, nhưng mà cùng nhau đi vào thì cũng được.
Đến lúc đó gặp phải phiền phức hắn cũng cần có người hỗ trợ kiềm chế.
Nếu không sẽ không có cách nào nhanh chóng tiếp cận thần vật, làm chuyện mình muốn làm.
Hắn đồng ý.
Mà đối phương cũng đáp lại là sẽ có ba Vũ Hóa viên mãn đi vào theo, mặt khác sẽ có hai Đăng Tiên.
Chuyện khác đều được sắp xếp dựa theo an bài.
Đầu tháng mười một.
Thiên Linh tộc bắt đầu giới nghiêm.
Trên mặt biển, Đồng Vũ nhìn qua xung quanh, vẻ mặt cảnh giác.
Hắn đã tìm được chỗ, hơn nữa cũng đã mở ra.
Bước kế hoạch thứ hai đã thành công, hiện tại Đăng Tiên không cách nào tiến vào.
Chỉ là mới mở ra không bao lâu, hải vực xung quanh đã dần dần phun trào, dường như có không ít người đang hướng về phía bên này.
Quả nhiên, nhóm người thứ nhất xuất hiện.
Bọn hắn ăn mặc quái dị, trong mắt mang theo lạnh nhạt. Ngoại trừ ánh mắt thì không còn điểm gì giống nhau.
Vạn Vật Chung Yên.
Đồng Vũ lập tức biết được đối phương:
"Nơi này là trọng địa của Thiên Linh tộc, mời các vị mời về cho."
"Tuổi còn nhỏ mà trấn thủ nơi này? Ngươi không nên nghĩ nhiều? Tộc nhân của ngươi cũng không dám quản mà ngươi lại dám." Một vị lão giả cười lạnh.
Bọn hắn cũng không vội, mà là chờ đợi những người khác.
Lúc này, một chiếc thuyền đi tới từ đằng xa.
Trên thuyền là một thư sinh cầm quạt xếp trong tay, bên cạnh hắn có một nữ tử mặc một thân màu đỏ, nhìn như là thiếu nữ vừa mới ra đời. Nàng ngồi ngay ngắn một bên, uống trà.
"Người nào?"Đồng Vũ lại đặt câu hỏi.
"Thánh Đạo." Giang Hạo chậm rãi mở miệng.
Vì để cho Hồng Vũ Diệp có chỗ uống trà, hắn đặc biệt để Thánh Đạo dùng thuyền.
Lúc này, trên boong tàu còn có năm người. Hai người trung niên, cường giả Đăng Tiên. Còn có ba người trẻ tuổi, hai nam một nữ. Nữ dường như có chút sợ người lạ, hình như là chưa từng ra ngoài. Mà nam thì mặt lạnh lùng, một người vô cùng cường tráng, có vẻ chất phác. Bọn hắn đều đứng đấy, duy chỉ có Giang Hạo và Hồng Vũ Diệp là ngồi.
"Người Thánh Đạo đến Thiên Linh tộc chúng ta làm gì?" Đồng Vũ hỏi.
" Vạn Vật Chung Yên tới làm gì, chúng ta liền đến làm cái đó. Ngươi hỏi bọn họ một chút, xem bọn hắn muốn làm gì." Giang Hạo ôn hòa cười nói.
Đồng Vũ nhìn bọn hắn, không tiếp tục mở miệng, mà là để cho người ta đi mời Trưởng lão.
Chỉ là rất nhanh, từng người đều xuất hiện tại xung quanh hải vực, có người một mình đến đây, có người thì kết đội.
Cũng biết được kha khá người
"Đọa Tiên tộc, Đại Thiên Thần Tông, Vạn Vật Chung Yên, Thánh Đạo, Thiên Thánh Giáo."
Một nam tử cõng kiếm nhìn xem xung quanh có chút cảm khái:
"Không nghĩ tới lại nhiều người như vậy."
Giang Hạo nhìn đối phương, trong lòng thở dài.
Người không chỉ nhiều, hơn nữa tu vi đều không kém.
Người có thể biết chuyện nơi đây đều không ai bình thường cả.
Tương tự, chuyện nơi đây cũng không được khuếch tán ra ngoài.
Phần lớn người hải ngoại vẫn chú ý đến Long quật, mà không phải là Thiên Linh tộc.
Nhìn thấy từng người xuất hiện, tất cả mọi người không để ý, dường như đã sớm biết những người này sẽ đến.
Mà nội bộ Thiên Linh tộc nhận được tin tức cũng không thèm để ý, cũng không có ý định ra ngoài.
Những người này muốn công kích liền công kích, dù sao tổ địa không có khả năng phong tỏa. Thủ cũng không có khả năng giữ vững được.
Nếu như bên ngoài đọ sức, chỉ cần một trong tứ đại Tiên tông tới thôi thì bọn hắn đã không thể ứng phó được.
Dù Đọa Tiên tộc, Thiên Thánh Giáo liên thủ với bọn họ thì cũng không có khả năng chống cự. Nếu như bên ngoài đã không có cơ hội thì đương nhiên là phải đọ sức ở bên trong rồi.
"Thánh Đạo chắc là có mục đích khác, có thể ngăn chặn sao?" Tộc trưởng đứng trước lầu các, nhìn ra bên ngoài rồi hỏi.
"Đã bắt đầu áp chế, người Thánh Đạo sẽ không thực hiện được ý đồ." Một vị lão giả cúi đầu cung kính nói.
"Đọa Tiên tộc thì sao? Bọn hắn không phải nói là có biện pháp khống chế thần vật kia sao?" Tộc trưởng lại hỏi.
"Đúng vậy, người của bọn hắn đã bắt đầu thực hiện ảnh hưởng ở trên đảo rồi. Dù có người tìm được thần vật, cho dù bọn họ biết được phương pháp kích hoạch thì cũng không có cách nào kích hoạt nó." Lão giả trả lời.
Nghe vậy, tộc trưởng mỉm cười: "Tốt lắm, Thánh Đạo xuất hiện đã khiến cho ta lo lắng hồi lâu. Bọn hắn có khả năng biết phương pháp kích hoạt, như vậy đối với chúng ta liền nguy hiểm. Nhất là khi bọn hắn cũng không hi vọng chúng ta được sống tốt. Thật sự là một đám Bạch Nhãn Lang, nếu không phải vì bọn hắn thì Thiên Linh tộc chúng ta làm sao đến mức rơi vào loại tình cảnh này chứ?"
Lão giả gật đầu: "Đúng là như thế, hiện tại chỉ cần nhìn tình huống phía sau, bọn hắn chắc là đã nhận được phần lễ thứ nhất rồi."
Tộc trưởng nhếch mép cười nói: "Ngươi nói xem tên Đồng Vũ kia rốt cuộc có vấn đề gì hay không?"
Cho đến nay đều không có tin tức chính xác truyền ra, nói bọn họ có thể áp chế tu vi tiến vào. Chuyện này khiến bọn hắn hoài nghi Đồng Vũ không truyền tin tức ra ngoài. Trong lúc nhất thời cũng không biết là tốt hay là xấu.
Lão giả không có mở miệng, không tiện nói bừa, chỉ có thể tiếp tục quan sát…

"Chúng ta lúc nào thì đi vào?" Bên trên thuyền, nam tử trẻ tuổi lạnh nhạt mở miệng.
"Xem ra người khác cũng không muốn mở đầu, như vậy thì chúng ta mở đầu đi." Giang Hạo cầm quạt xếp đứng lên.
Hắn nhìn về phương xa, đã biết được chỗ vào.
Những người khác muốn chờ đợi, hoặc là muốn quan sát, đương nhiên không có vấn đề gì.
Như vậy, hắn sẽ có tiên cơ.
Nhưng mà, hắn không tin chuyện người Thiên Linh tộc chưa đi vào. Sau đó, hắn quay đầu nhìn về phía Hồng Vũ Diệp:
"Ta đi nhanh về nhanh."
Cuối cùng vẫn phải chào hỏi với đối phương, hi vọng nàng có thể tiếp tục hỗ trợ che đậy thiên cơ, nếu không khó được liệu có gặp nguy hiểm hay không.
Đương nhiên, hắn cũng sẽ thực hiện các phương pháp che đậy thiên cơ cho mình.
Thấy Hồng Vũ Diệp gật đầu, Giang Hạo cất bước mà đi, nói: "Đi theo ta."
Hắn bước không nhanh, nhưng lại lập tức biến mất tại chỗ.
Đồng Vũ thấy người tới thì quá sợ hãi. Lực lượng bộc phát, liền muốn ngăn cản.
Nhưng mà một thân ảnh đi ngang qua bên cạnh hắn, căn bản không có để hắn vào trong mắt.
Giang Hạo đương nhiên biết người trước mắt ẩn giấu tu vi, cho nên chắc chắn hắn sẽ không thật sự xuất thủ. Quả nhiên, hắn lập đi qua được. Nam người sau lưng cũng đi qua theo. Ngay sau đó, bọn họ chìm vào trong biển.
Nơi đó có một bia đá, chính là cửa vào lần này.
Giang Hạo dẫn đầu tiến vào bên trong, thuận tay đưa cho cường giả Đăng Tiên sau lưng một tờ giấy.
Ba người bên cạnh tiến vào theo, cuối cùng mới là hai cường giả Đăng Tiên.
Nhưng mà… oanh!
Hai vị cường giả Đăng Tiên đang muốn đi vào lại trực tiếp bị đánh lui ra ngoài.
Một màn đột nhiên này khiến cho bọn hắn cảm thấy ngoài ý muốn.
"Xảy ra chuyện gì?" Có một người hỏi.
Một người khác như nghĩ tới điều gì, lập tức mở tờ giấy ra, chỉ thấy phía trên viết mấy chữ: "Đăng Tiên không thể vào."
Trong chớp nhoáng này, bọn hắn bừng tỉnh đại ngộ, cũng hiểu rõ tại sao đối phương lại chỉ cần Vũ Hóa viên mãn.
"Xem ra hắn đã nắm đại cục trong tay, khó trách Nam Cung tiên tử lại muốn hợp tác cùng hắn, còn muốn chúng ta nghe theo hắn." Cường giả Đăng Tiên cầm tờ giấy không khỏi cảm khái.
Hiện tại chỉ hi vọng ba người đi vào sẽ không gây ra chuyện gì.
Nếu không phải Vũ Hóa viên mãn chỉ có ba người bọn hắn, chắc chắn đã lựa chọn những người khác rồi. Bọn hắn hoặc là người có tâm cao khí ngạo, hoặc là không coi ai ra gì.
Lúc này, bọn họ nhanh chóng lùi về phía sau, bởi vì có người dẫn đầu nên có không ít người bắt đầu tới gần.
Bọn hắn cũng muốn xem xem nội dung tờ giấy mà Tiếu Tam Sinh cho có đúng hay không.
Ầm ầm!!!
Từng bóng người nhanh chóng tiến vào, nhưng mà đều bị đánh lui ra ngoài.
Sự thật chứng minh, Đăng Tiên không thể tiến vào.
"Nếu như Đăng Tiên đã không thể tiến vào, tại sao lại muốn Đăng Tiên cấp một cấp hai thử lại lần nữa sau một khoảng thời gian ngắn?"
"Không biết, làm theo là được."
Hai người không nói thêm lời nào, nhanh chóng trở lại thuyền.
Chỉ là lúc đi tới gần thuyền, con ngươi bọn hắn lập tức co rụt lại.
Bọn hắn nhớ rõ, trên thuyền còn có một nữ tử, nhìn có chút yếu đuối.
Nhưng bây giờ tới gần, lúc bọn hắn nhìn về phía đối phương không hiểu sao trong lòng lại có sự sợ hãi không hiểu.
Lạnh lùng, cao quý, thánh khiết, cao cao tại thượng, không thể nhìn thẳng, không thể tới gần.
Trong nháy mắt, trong lòng bọn họ e ngại, không dám lên thuyền, chỉ dám đứng trông coi ở bên cạnh, giống như thủ vệ.
Giờ khắc này, bọn hắn mới phát hiện vị này đáng sợ như nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận