Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 224:

Chương 224:Chương 224:
 
 "Vậy chị ném thử xem." Diệp Cửu Cửu ném một miếng cá nướng, cá nướng đã được làm trong vài phút, dưới sự giúp đỡ của ngọn lửa bên dưới, nước sót bên trong đã ngắm hoàn toàn vào thịt cá, từng thớ thịt cá đều thám đẫm gia vị.
 
 Hơn nữa cá vược biển vốn rất tươi, ăn vào tháy bên ngoài giòn bên trong mềm, cay cay tê tê thơm ngon, khiến người ta không thể dừng lại.
 
 "Ngon thật." Diệp Cửu Cửu lại gắp miếng thứ hai, lúc này có tiếng gõ cửa, cô quay đầu nhìn lại, thấy là Lưu nãi nãi.
 
 Diệp Cửu Cửu đi mở cửa: "Lưu nãi nãi, sao bà lại đến đây?"
 
 "Bà gõ cửa ở cửa sau mà cháu không nghe tháy, bà đoán là cháu đang ăn trưa ở đây." Lưu nãi nãi vừa nói vừa đưa cho cô một giỏ nho: "Hôm qua con trai bà vừa đi công tác ở nước ngoài về, mang về một ít nho trồng tại địa phương, bà mang một ít đến cho cháu."
 
 Lưu nãi nãi vừa nói vừa đi vào, ánh mắt liếc tháy Lăng Dư đang xõa tóc: "Cháu thuê cô gái nhỏ này đến giúp việc à?"
 
 Lăng Dư: "..."
 
 Diệp Cửu Cửu thấy Lăng Dư tức giận, vội vàng giải thích: "Lưu nãi nãi, anh ấy là con trai."
 
 "Con trai?" Lưu nãi nãi tiến lại gần nhìn, đẹp trai như vậy mà lại là con trai sao?
 
 Diệp Cửu Cửu cũng rát bát lực: "Thật sự là con trai."
 
 "Con trai à." Lưu nãi nãi nhìn Lăng Dư, lại nhìn Tiểu Ngư đang ngồi bên cạnh anh bới cơm, bà nhạy bén phát hiện mắt của hai người rất giống nhau, hơn nữa đều có chút giống người nước ngoài, bà lập tức hiểu ra: "Đây chính là cha của Tiểu Ngư đúng không?"
 
 Lăng Dư nhíu mày nhìn Diệp Cửu Cửu: "222"
 
 Diệp Cửu Cửu ngây người: "..."
 
 Xong tồi.
 
 Tiểu Ngư ngơ ngác: "222?"
 
 Anh trai là cha sao?
 
 Lưu nãi nãi không nhận ra sự khác thường của ba người, còn nhìn chằm chằm Lăng Dư cảm thán: "Thảo nào Tiểu Ngư lại đẹp như vậy, hóa ra là thừa hưởng từ cha của Tiểu Ngư."
 
 "Cửu Cửu, sao người nhà họ Diệp các cháu ai cũng đẹp thé này!" Lưu nãi nãi cảm thán xong lại nhỏ giọng hỏi Diệp Cửu Cửu: "Cha của Tiểu Ngư đến đón con bé rồi, chắc là con bé sắp đi rồi đúng không?"
 
 ".." Diệp Cửu Cửu hoảng hốt nhìn Lưu nãi nãi hiểu làm, sớm biết vậy thì lúc đầu không nên nói dối để che giấu thân phận của Tiểu Ngư, cô chột dạ nhìn Lăng phai bO Cua ¡I€U Ngư, l4 anh trai cua ¡I€U NgƯ..
 
 "Là anh trai?" Lưu nãi nãi sửng sót, hai người nhìn chênh lệch tuỏi tác rát lớn, vậy mà lại là anh em? Quả nhiên là người nước ngoài biết chơi.
 
 "Đúng vậy." Diệp Cửu Cửu hít một hơi giải thích: "Anh ấy tình cờ đến tìm Tiểu Ngư, sau này sẽ ở đây một thời gian dài."
 
 "Hả?" Lưu nãi nãi lại sửng sót.
 
 "Nhà anh áy có chút việc, phải một lúc nữa mới đón đi được." Diệp Cửu Cửu dừng lại một chút: "Vừa hay chỗ cháu thiếu người, cũng không cần phải đi thuê thêm người."
 
 "Thì ra là vậy." Lưu nãi nãi nhìn Lăng Dư, lại nhìn Tiểu Ngư vẻ mặt ngơ ngác, kéo Diệp Cửu Cửu sang một bên, lại hạ giọng hơn một chút: "Tóc của cậu ấy dài quá, vừa nãy bà còn nhìn nhằm."
 
 Diệp Cửu Cửu quay đầu nhìn Lăng Dư: "Không sao, anh ấy đã bị nhìn nhằm nhiều lần rồi."
 
 Tiểu Ngư quay đầu nhìn Lưu nãi nãi đang nói chuyện, sau đó thì thằm với anh trai: "Anh ơi, Lưu nãi nãi cũng nói anh tóc dài là con gái. "
 
 Lăng Dư tai thính nên cũng nghe tháy lời Lưu nãi nãi nói, anh đột nhiên thấy hơi phiền vì mái tóc dài của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận