Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 225:

Chương 225:Chương 225:
 
 Tiểu Ngư ấm áp vô nhẹ vào cánh tay anh trai: "Anh đừng giận, không cắn người."
 
 Lăng Dư nhìn cô bé, ai nói anh muốn căn người chứ.
 
 Lưu nãi nãi đã cho Tiểu Ngư ăn bánh quy, bánh ngọt nhỏ, vì vậy cô bé không muốn anh trai làm hại Lưu nãi nãi, sau khi suy nghĩ thì bàn bạc với anh trai: "Cửu Cửu nói còn hai con cá, em không ăn, để hét cho anh ăn, anh ăn rồi thì đừng giận nữa nhé?"
 
 Lăng Dư nhéch đôi môi hoàn mỹ, đồng thời ừ một tiếng.
 
 Diệp Cửu Cửu nhìn hai anh em đang thì thầm bên tai, mỹ nhân ngư xinh đẹp vậy mà cũng biết lừa gạt tiểu nhân ngư.
 
 "Cửu Cửu, mọi người cứ ăn cơm đi, bà về trước đây." Lưu nãi nãi vốn định đến ngồi một lát nhưng không ngờ anh trai của Tiểu Ngư lại ở đây: "Tối nhà bà muốn đến ăn cơm tối, còn đồ ăn chứ2"
 
 Diệp Cửu Cửu gật đầu: "Còn, mọi người cứ đến bát cứ lúc nào."
 
 Lưu nãi nãi xác định được chỗ rồi, tối không nên đến quá sớm: "Đúng rồi Cửu Cửu, bà định sẽ đến chợ đầu mối mua ớt đỏ về làm tương ớt và ngâm ớt, cháu có muốn đi cùng không?"
 
 Diệp Cửu Cửu cũng muốn đi mua nhưng cô do dự nhìn Tiểu Ngư và Lăng Dư: "Cháu còn chưa dọn dẹp bép, dọn xong chắc là muộn lắm."
 
 Lưu nãi nãi lại hỏi: "Vậy cháu có cần không? Dì cháu nói lái xe đi, có thể giúp cháu mua một ít vẻ."
 
 Sau khi mở nhà hàng, Diệp Cửu Cửu dùng rất nhiều ớt, số ớt làm trước đó đã sắp hét: "Nếu tiện thì giúp cháu mua một túi ạ."
 
 Lưu nãi nãi cười nói tiện lắm: "Lúc đó bà chụp ảnh gửi cho cháu xem, cháu thấy ổn thì bà mới mua."
 
 "Vâng." Tiễn Lưu nãi nãi đi, Diệp Cửu Cửu quay lại bàn ăn ngồi xuống, vừa cầm đũa lên thì nghe Lăng Dư nói: "Cắt tóc thế nào?"
 
 "Anh muón cắt tóc sao?" Diệp Cửu Cửu kinh ngạc nhìn khuôn mặt đẹp hơn cả phụ nữ của anh, có gắng phân biệt thật giả: "Không phải anh không nỡ sao?"
 
 Lăng Dư bị hỏi đến phát phiên.
 
 Diệp Cửu Cửu tháy anh thực sự rất không kiên nhẫn: "Tiếc quá, cắt đi thì uổng lắm."
 
 Lăng Dư hỏi ngược lại: "Vậy có thể đá người ra ngoài không?"
 
 "Tất nhiên là không được." Diệp Cửu Cửu lập tức đổi giọng: "Nếu anh thực sự muốn cắt thì tôi có thể đưa anh đi cắt tóc."
 
 Lăng Dư ừ một tiếng. LIỆp Cưu Cưu khong chac lam noi anh. ¡hực Sự khong hoi hạn Sao“.
 
 Lăng Dư lại ừ một tiếng.
 
 "Vậy chúng ta ăn trưa xong thì đi cắt tóc." Diệp Cửu Cửu vừa dứt lời, Tiểu Ngư liền tiến lại gần hỏi cô: "Em có thể đi không?"
 
 Diệp Cửu Cửu gật đầu: "Tất nhiên là có thẻ."
 
 "Vậy em ăn nhanh đây." Tiểu Ngư tăng tốc độ ăn, hận không thể ăn xong ngay lập tức rồi lên đường.
 
 Ăn trưa xong, Diệp Cửu Cửu bảo Tiểu Ngư đi tắm, tránh để ra ngoài lại bị mất nước, cô dọn dẹp vệ sinh xong thì đưa hai người đến một tiệm cắt tóc mà cô thường cắt trong phó thương mại.
 
 "Xác định là cắt chứ? Cắt rỏi thì không có thuốc hói hận đâu." Diệp Cửu Cửu đau lòng nhìn mái tóc dài đen nhánh của anh.
 
 Lăng Dư gật đầu.
 
 Phiên quá.
 
 "Được rồi." Diệp Cửu Cửu nhìn người thợ cắt tóc: "Anh cắt cho anh ấy đẹp một chút."
 
 "Yên tâm đi, chắc chắn sẽ cắt đẹp hơn bây giờ." Người thợ nhìn khuôn mặt trắng trẻo xinh đẹp hơn cả phụ nữ của Lăng Dư, đề tóc dài thực sự dễ nhận nhằm, đổi sang tóc ngắn sẽ ngằu hơn một chút, hắn ta cằm kéo hỏi Lăng Dư: "Tôi cắt nhé?"
 
 Lăng Dư gật đầu.
 
 "Được, thoải mái." Người thợ cầm kéo lớn cắt một cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận