Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 233:

Chương 233:Chương 233:
 
 Tiểu Trân: "Mẹ, đừng lãng phí tiền."
 
 Bà lão: "Chỉ cần con khỏe lại, mẹ có bỏ bao nhiêu tiền cũng bằng lòng."
 
 Nghe người mẹ kiên quyết không chịu từ bỏ mình, Tiểu Trân ôm lấy người mẹ khóc nức nở: "Mẹ..."
 
 "Bà ngoại, mẹ đừng khóc." Đông Đông đang chơi bên cạnh cũng chạy đến ôm hai người, bà cháu ba người ôm nhau khóc, tiếng khóc át cả tiếng côn trùng kêu ngoài cửa sỏ.
 
 Sân nhà Diệp Cửu Cửu cây cối um tùm, cũng có tiếng côn trùng kêu, Tiểu Ngư cằm sữa chua chạy khắp sân, thỉnh thoảng lại hét về phía luống rau mùi thơm đang vo ve: "Bọn mi ồn quá, không ồn nữa thì ta cho bọn mi uống sữa chua."
 
 Diệp Cửu Cửu đang ngồi dưới mái hiên ăn nho suýt cười đến nghẹn: "Muỗi không uống sữa chua, chỉ uống máu thôi, em không vẻ thì chúng nó sẽ cắn em đấy."
 
 "Em không sợ." Tiểu Ngư miệng thì nói không sợ nhưng tốc độ chạy về không hề chậm, chạy đến gần nhìn điện thoại của Diệp Cửu Cửu, trên điện thoại của cô đang phát cách làm tôm nhỏi nám mỡ.
 
 Tiểu Ngư lại quay sang nhìn video dạy chữ mà Lăng Dư đang xem, cô bé vẫn thấy video bên Cửu Cửu hay hơn, bước những bước nhỏ đến bên Diệp Cửu Cửu, nhìn chằm chằm vào những con tôm nhỏi màu sắc háp dẫn trên video: "Muốn ăn cái này."
 
 Diệp Cửu Cửu nhìn người trong video ăn rất ngon, cũng thấy thèm: "Néu ngày mai có tôm thì chị làm cho em.”
 
 "Chắc chắn có." Tiểu Ngư liếm nắp sữa chua: "Biển lớn chắc chắn sẽ tặng chúng ta rất nhiều tôm lớn, tôm lớn hơn cả em."
 
 Diệp Cửu Cửu đánh giá Tiểu Ngư một chút, không khỏi buồn cười, nắm mỡ nhét không vừa con tôm lớn như cô bé.
 
 Cô lại tiếp tục xem cách làm các loại hải sản khác, Tiểu Ngư chỉ nhìn chằm chằm, thỉnh thoảng lại nói một câu ngon.
 
 Đang xem say sưa thì Lăng Dư gọi Tiểu Ngư.
 
 Tiểu Ngư còn chưa biết mình sắp phải đối mặt với điều gì, nhảy tưng tưng đến bên anh trai, giọng nói ngây thơ: "Anh trai?"
 
 Lăng Dư: "Dạy em nhận mặt chữ."
 
 ".." Tiểu Ngư vừa nghe phải học chữ, sợ đến mức quay người định chạy nhưng ngay sau đó đã bị bắt lại, cô bé nhìn anh trai với vẻ mặt vô hồn, nói một cách thông minh: "Em còn nhỏ."
 
 "Không còn nhỏ nữa." Nếu không phải vì sai lầm mà đến đây, cô bé hẳn đã được đưa đến học viện trong tộc học chữ của họ rồi, Lăng Dư tạm thời không biết khi nào về nên chỉ có thẻ tự mình dạy cô bé. Lang Lư K©O CÔ Đ€ V€ phia phong: Friọc Xong roi ngu..
 
 Tiểu Ngư: "Cửu Cửu nói không ngủ sẽ không cao."
 
 "Em không phải cô áy." Lăng Dư án Tiểu Ngư ngồi xuống ghé: "Học đi, không học sẽ bị lừa mãi.”
 
 Tiểu Ngư: "Em thông minh..."
 
 Lăng Dư: "Hừ."
 
 Tiểu Ngư không cam lòng nhìn Diệp Cửu Cửu ngoài cửa: "Cửu Cửu cứu em-"
 
 Diệp Cửu Cửu nhún vai, cô cũng bát lực.
 
 Có lên nào, tiểu nhân ngư.
 
 Đợi Tiểu Ngư đi học chữ, Diệp Cửu Cửu ăn nốt máy quả nho còn lại, sau đó mang bát vào bép.
 
 Trong bếp hiện giờ để hai rổ ớt đỏ lớn, đều là do Lưu nãi nãi chiều nay giúp mua về, bây giờ đã rửa sạch và để ráo nước.
 
 Cô rửa tay, sau đó bê một rổ ớt đỏ lớn đến kho nhỏ, đổ hết ớt đỏ vào một cái chum cao nửa người, bên trong có ớt lớn và ớt hiểm, tất cả đều là gia vị dùng để làm cá háp nước mắm cay.
 
 Nhét hét vào trong, Diệp Cửu Cửu đậy nắp lại, lại thêm một ít nước vào mép chum để ngăn không khí vào.
 
 Xong xuôi ra ngoài xem thời gian còn sớm, Diệp Cửu Cửu lại vào bép láy hét ớt đỏ còn lại đi xay, xay xong cho vào một cái thùng lớn sạch không dảu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận