Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 260:

Chương 260:Chương 260:
 
 Rong nho có thể ăn sống nên rửa sạch, để ráo nước là được, cô cho bắp cải thái sợi, bắp cải tím, cà rốt vào, sau đó cho nước sót mù tạt giám đã pha vào.
 
 Làm xong rong nho trộn thì tiếp tục làm óc biển xào đầu, óc biển dùng là mười sáu cân óc biển lớn còn thừa hôm qua, lấy thịt bỏ nội tạng thì còn hai cân thịt, một cân có thể làm hai phần ốc biển xào đầu.
 
 Ốc biển xào đầu và món sò điệp trắng sót đầu hôm qua làm có cách làm giống nhau, điểm khác biệt duy nhát là hôm nay khẩu vị cay hơn, sẽ cho thêm một ít ớt hiểm và ớt khô, rất thích hợp với những thực khách thích ăn cay.
 
 Sau khi làm xong hai món, Diệp Cửu Cửu bảo Lăng Dư mang ra trước, cô tiếp tục chuẩn bị nước sốt cho món tôm nhỏi nắm bụng dê áp chảo và lẩu hải sản thập cảm.
 
 "Nhanh thé." Chu San nhìn thấy hai món ăn được mang lên chưa đầy mười phút, vội vàng đặt điện thoại xuống: "Nhìn xanh mướt thé nhưng rất ngon miệng."
 
 Vương Vân lằn đầu tiên nhìn tháy món ăn này: "Đây là rong nho sao?"
 
 "Em thấy trên mạng nói ăn gần giống như trứng cá." Chu San trộn đều rong nho, sau đó gắp một xuyến lên thử.
 
 Chồng cô hỏi: "Thế nào?"
 
 "Hơi giòn, có cảm giác giống như ăn nho nỏ nước, vị cũng hơi ngọt, sau đó có một chút vị mặn của biển." Chu San thấy hương vị cũng được nhưng không ngon bằng rong biển trộn lạnh đã ăn trước đó: "Em vẫn thấy rong biển trộn lạnh ngon hơn."
 
 Chồng cô cũng thử: "Cảm thấy còn không bằng ăn nho, nho mới có mười đồng một cân, còn có thể bổ sung vitamin C."
 
 "Nhưng tác dụng không giống nhau." Chu San nói với Vương Vân: "Đúng không chị họ?"
 
 Vương Vân gật đầu, lằn trước ăn xong về nhà tháy tinh thần tốt hơn nhiều nên tuần này cô lại đến, tiện thể mời em họ và gia đình đến ăn: "Chị tháy trên mạng rong nho tươi cũng phải bán máy chục đồng một cân, giá ở đây của chủ quán cũng không tính là đắt."
 
 "Giá các món ăn ở đây của chủ quán ở mức 88 này cơ bản không thay đổi, dù là sứa đắt hơn hay các món khác." Chu San tháy chủ quán rất tốt bụng, nhìn giá cả các món khác rất tùy ý, cao ngất ngưởng nhưng vẫn luôn đề lại cho họ một món ăn mà họ có thể mua được.
 
 Chồng cô nhỏ giọng nói: "Em tự lừa mình dói người thôi."
 
 Chu San: "Vốn dĩ đã rất tốt rồi."
 
 Nếu cô không tự mình trải nghiệm hiệu quả thì chắc chắn cũng tháy đắt, nhưng sau khi trải nghiệm hiệu quả rồi, cô tháy chủ quán có tăng giá lên gáp mười lần cũng |rong D€p, DIỆP Cưu Cưu lay tôm nhỏi nam bụng d© ap chao ra KhOI nội h4p, sau đó rưới nước sót đã làm lên trên nám bụng dê, những miếng ớt đỏ xanh giống như ngọc bích đẹp mắt điểm xuyết trên đĩa thức ăn, màu sắc trông rất sang trọng và bắt mắt.
 
 Ngoài ra, cô cũng rưới phần nước sốt còn lại lên trên lâu hải sản thập cảm vừa làm xong, màu sắc tươi sáng khiến cho món lẩu hải sản thập cảm vị chua ngọt cà chua này trông ngon miệng hơn, giống như thêm bộ lọc làm đẹp vậy, chỉ nhìn thôi cũng tháy rất ngon miệng.
 
 Tiểu Ngư đi vào nhìn thấy đĩa tôm nhỏi nắm bụng dê áp chảo trên bàn, lập tức nhớ đến video đã xem hôm kia: "Cửu Cửu, là món äó."
 
 Diệp Cửu Cửu nhướng mày nhìn cô bé: "Còn nhớ à2"
 
 "Nhớ." Tiểu Ngư kiếng chân nhìn kỹ tôm nhỏi nám bụng dê áp chảo: "Là làm cho em sao?"
 
 "Không phải, là làm cho ba cô chú vừa nãy, nếu em đói thì vào nhà lấy bánh ngọt." Diệp Cửu Cửu bây giờ đang bận làm món cho bàn khách thứ hai, tạm thời không có thời gian chuẩn bị cho cô bé: "Chị sẽ làm cho em món ngon hơn."
Bạn cần đăng nhập để bình luận