Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 351:

Chương 351:Chương 351:
 
 Nhà hàng rất náo nhiệt, mọi người cũng ăn rất vui vẻ.
 
 Trước khi rời đi, ông chủ hói đầu nói: "Chủ quán, lần sau tôi sẽ dẫn gia đình đến đây."
 
 Máy vị khách khác cũng nói sẽ đến lại, mặc dù không biết tóc có dài ra không nhưng chỉ riêng hương vị này thôi cũng đã rất đỉnh ròil
 
 "Hoan nghênh mọi người đến lại." Diệp Cửu Cửu đếm thử, một bàn bảy người, bảy truyền bảy mươi, bảy mươi truyền bảy trăm, cứ thế này thì cô sớm muộn gì cũng kiếm được trăm triệu.
 
 Nhưng tót nhát vẫn nên quảng cáo theo hướng hải sản, ẳảm thực, cô thực sự không muốn quá phô trương.
 
 Tiễn hết khách đi, Diệp Cửu Cửu kiểm kê lại số hải sản còn lại, còn một con tôm càng xanh, sáu con tôm tre cùng một ít thịt và nước dùng cá mú.
 
 Buổi tối quá bận rộn, Diệp Cửu Cửu không muốn nấu ăn nữa, đành để Tiểu Ngư và Lăng Dư tự giải quyết só hải sản còn lại, cô dùng nước dùng còn lại náu một bát bún gạo lứt rau xanh.
 
 Hai người họ cũng vui vẻ, bê hải sản ra dưới gốc cây lê ở sân sau, một phút sau đã lau miệng đi vào: "Chúng em ăn xong rồi."
 
 Diệp Cửu Cửu còn chưa đun sôi nước: "..."
 
 "Vậy thì làm phiền mọi người cùng ăn từ từ với chị."
 
 Tiểu Ngư ngây ngô cười khúc khích: "Nóng, ăn từ từ."
 
 "Vậy thì chị không đun sôi nước dùng cá này nữa." Diệp Cửu Cửu chỉ hâm nóng nước dùng, sau đó cho bún gạo lứt đã trụng vào nước dùng, ngoài ra còn cho thêm vài lá rau bina vài lát nám tùng nhung, thế là một bát bún gạo lứt đơn giản không cầu kỳ đã hoàn thành.
 
 Mỗi người một bát ngồi dưới gốc cây lê ăn, gió mát thỏi qua, có vẻ sắp mưa rồi.
 
 Tiểu Ngư vẫn chưa dùng thành thạo đũa, chỉ có thể dùng thìa để múc bún gạo lứt, múc không được thì dùng tay đã rửa sạch nắm lại, quán quanh thìa một vòng, vo thành viên nhỏ nhét vào miệng: "A ư-"
 
 Nhìn cô bé ăn ngon lành, Diệp Cửu Cửu cũng thấy ngon miệng hơn nhiều, ăn cũng nhanh hơn một chút.
 
 Ăn xong bữa tối, trời bắt đầu mưa.
 
 Tiểu Ngư thích nước, cô bé cầm ô vịt vàng đáng yêu màu vàng và đi giày mưa chạy tung tăng trong sân.
 
 Lăng Dư cũng bước vào mưa, mặc cho nước mưa rơi trên người, thám vào làn da thiếu nước.
 
 ¬ HH. cóc c. ¬ ¬¬ đen ướt đam cua anh tư từ rU Xuông trước mat, giọng như cai đem nữa thang trước, anh đột nhiên xuất hiện ở cửa sau.
 
 Mặc dù đã cắt tóc dài nhưng lúc này nhìn anh vẫn vô cùng mỹ lệ yêu dị, giống như yêu tinh đại dương bước ra từ biển, không cần hát cũng có thẻ dễ dàng quyến rũ tắt cả những ai nhìn thấy anh.
 
 Lăng Dư nhận ra có người nhìn mình, quay đầu lại nhìn, đôi mắt xanh sương mù trong mưa càng thêm sâu thẳm, không thấy đáy, như thể ẳn chứa mưa gió bão bùng.
 
 Ánh mắt giao nhau qua màn mưa, Diệp Cửu Cửu một làn nữa nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch, dường như cô cũng bị quyền rũ.
 
 Cô vội cúi đầu tiếp tục rửa bát, bát đĩa va vào nhau phát ra tiếng leng keng nhưng vẫn không át được tiếng tim cô đập.
 
 Lăng Dư cong môi cười nhạt một tiếng, quay đầu nhìn Tiểu Ngư, lúc này Tiểu Ngư đã vút ô, chạy tung tăng trong mưa, mặc cho gió mưa tạt vào người.
 
 Chạy được vài vòng, nước cũng tràn đầy giày mưa, Tiểu Ngư không khống ché được đôi chân, đá văng giày, chân trần dẫm lên mặt đất ướt sũng, sau đó ngoan ngoãn ngồi xuống rồi biến ra đuôi cá.
 
 Tiểu Ngư vui vẻ vỗ vào mặt đất không ngừng chảy nước: "Anh ơi, em nhịn được rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận