Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 369:

Chương 369:Chương 369:
 
 Diệp Cửu Cửu cười nhẹ, sau đó tiếp tục dọn dẹp, đĩa, bát, tô cùng nhau cho vào thùng, phát ra tiếng va chạm giòn tan, hơi ồn, khiến Quân Hách muốn nói chuyện cũng không chen vào được.
 
 Người đàn ông mặt trẻ con lần đầu tiên gặp phải tình huống mình chưa ăn xong mà người bên cạnh đã bắt đầu dọn bàn, hắn không quen lắm, xoa xoa dạ dày hơi đau vì cay: "Dạ dày tôi hơi khó chịu, chúng ta đi trước nhé?"
 
 Quân Hách vốn không thực sự muốn đến ăn cơm, hắn cầm áo vest đứng dậy: "Chủ quán, tính tiền... thanh toán."
 
 "Được." Diệp Cửu Cửu đến tính tiền cho hai người: "Tổng cộng ba nghìn, cảm ơn đã ủng hộ."
 
 Quân Hách thanh toán xong, trước khi rời đi còn vẫy tay với Diệp Cửu Cửu, đồng thời nở một nụ cười tự cho là đẹp trai: "Nhất định sẽ đến lằn nữa."
 
 Diệp Cửu Cửu cảm thấy hơi khó chịu nhưng không để bụng, đợi Quân Hách ra khỏi nhà hàng thì cô khóa cửa, tiếp tục dọn dẹp nhà hàng.
 
 Quân Hách bước vào bóng tối, quay đầu nhìn lại: "Có phải thấy rát cá tính không?"
 
 "Tôi tháy anh rảnh quá rồi." Người đàn ông mặt trẻ con bước nhanh ra phố chính ngoài ngõ, hắn không ăn được cay, vừa nãy không nhịn được ăn nhiều cá hấp giấy bạc, bây giờ dạ dày hơi khó chịu.
 
 "Thực sự rất thú vị." Quân Hách cười thu hỏi tầm mắt, sải bước theo sau.
 
 Diệp Cửu Cửu dọn dẹp nhà hàng sạch sẽ, quay vào bếp bắt đầu làm cá nấu canh chua, đồng thời dùng một ít tôm và nghêu còn lại làm một phần tôm nướng đậu phụ đầy đặn, sau đó vớt phần cá ngâm chanh ớt còn lại ra đẻ ăn.
 
 Ăn được vài miếng, Lăng Dư hỏi cô: "Người đó là ai2"
 
 Diệp Cửu Cửu không phản ứng kịp: "Ai?"
 
 Lăng Dư giọng rất tùy ý: "Chính là hai người đến cuối cùng."
 
 "Không quen lắm, có thể là bạn của anh Chu." Diệp Cửu Cửu nói xong mới thấy có gì đó không ổn, cô nghiêng người về phía trước một chút: "Hôm trước hình như là anh tiếp họ mà, anh không nhớ sao?"
 
 Lăng Dư kẹp miếng cá, giọng vẫn bình thường: "Không đẻ ý."
 
 "Không để ý2 Vậy sao hôm nay lại để ý?" Bàn khách này là do Diệp Cửu Cửu tiếp.
 
 Lăng Dư do dự hai giây rồi nói: "Phí phạm thức ăn."
 
 "Lần sau đuổi hắn ra ngoài."
 
 "Đúng! Đuổi ra ngoài, không cho anh ta ăn cá của chúng ta." Tiểu Ngư cũng nhớ rất kỹ lời Diệp Cửu Cửu nói vào buỏi sáng: "Đáng ghét, đồ xấu xa." LIỆp CưƯUu CƯU CƯƠI ữ một tieng: Ii€u gư đi đuUỐI.-
 
 Tiểu Ngư gật đầu thật mạnh: "Em đuỏi."
 
 Diệp Cửu Cửu cười hỏi cô bé: "Em có đuổi nổi không?"
 
 ".. Em đuổi không nỏi." Tiểu Ngư buồn rầu cúi vai: "Em ăn nhiều một chút, khỏe hơn rồi đuổi."
 
 Diệp Cửu Cửu cười đáp ứng: "Được, ăn nhiều một chút."
 
 "Vâng!" Miệng thì nói được nhưng Tiểu Ngư đã ăn trước một "món khai vị" rồi, chỉ ăn một chút tôm nướng đậu phụ mềm mại thơm ngon là không ăn được nữa, cuối cùng chỉ có Lăng Dư ở lại cùng Diệp Cửu Cửu ăn hét phần thức ăn còn lại.
 
 Thực ra phần lớn là Lăng Dư ăn.
 
 Bởi vì Diệp Cửu Cửu gắp gần hét cá cho Lăng Dư: "Anh nói không được lãng phí."
 
 Lăng Dư ngắng đầu nhìn Diệp Cửu Cửu đang nhiệt tình gắp thịt cá cho mình, không tức giận, chỉ nhẹ nhàng ừ một tiếng.
 
 Ăn xong bữa tối, Diệp Cửu Cửu dọn dẹp sạch sẽ chiến trường của mình, sau đó cho tát cả chân gà, chân vịt và chân giò đã làm sẵn trước đó vào chậu rỗng, sau đó cho thêm một ít hành tây, cần tây, cà rốt, sau đó cho thêm một chút muối, giám trắng và ớt, sau đó bọc màng bọc thực phẩm lại cho vào tủ lạnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận