Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 433:

Chương 433:Chương 433:
 
 "... Anh đánh giá tôi cao quá ròi." Cửu Cửu cười nói: "Hai người ăn nhanh đi."
 
 Đống Đóng đáp: "Được rồi."
 
 Có hai bàn khách mới không biết ai giới thiệu đến chỉ gọi ba món nên ăn xong rất nhanh, họ vừa rời đi thì hai cặp khách đợi bên ngoài đi vào: "Cảm ơn chủ quán."
 
 "Không sao." Diệp Cửu Cửu dọn dẹp bàn ăn sạch sẽ, sau đó để họ gọi món.
 
 Cặp vợ chồng muốn có con nhìn vào thực đơn: "Rong biển cay, trứng chưng nghêu, canh rong biển đậu phụ xương cá, tôm chiên xù, cua ngâm."
 
 Cặp khách khác bị bệnh thận gọi những món khá thanh đạm: "Trứng chưng nghêu, canh rong biển đậu phụ xương cá, tôm chiên xù, đậu phụ gạch cua, trứng cuộn hải sản."
 
 Bọn họ nghe nói ăn nhiều một chút thì hiệu quả sẽ rõ rệt hơn, vì vậy họ đều gọi khá nhiều.
 
 Gọi xong, họ ngồi yên lặng chờ đợi, vô cùng mong đợi nhìn vào cửa ra món của bếp, rốt cuộc phải là hải sản ngon đến mức nào mới có thể khiến nhiều người từ đầu bên kia thành phó đến đây?
 
 Sau khi món ăn được mang lên, bọn họ đã hiểu được phần nào, bọn họ không biết thưởng thức hải sản lắm, cũng không nói ra được những tính từ hoa mỹ, nhưng ngay khi ăn vào, có một luồng hơi biển nhàn nhạt tràn vào cơ thẻ họ, xoa dịu sự bất an, bồn chỏn, phiền muộn trong lòng họ.
 
 Thật kỳ diệu.
 
 Khiến người ta cảm tháy rát bình yên.
 
 Bọn họ không nói chuyện nữa, cúi đầu có gắng ăn, ngay cả những bệnh nhân không có khẩu vị cũng ăn khá nhiều, đến khi hoàn hỏn lại thì bụng đã căng phòng.
 
 Nhưng no căng mà không có cảm giác khó chịu khi ăn quá no, chỉ cảm thấy dạ dày vẫn rất thoải mái: "Thực sự rất ngon."
 
 Triệu Hạo bị bệnh thận lau miệng: "Thực sự rất tuyệt, ăn xong thấy có chút tinh thản."
 
 Vợ hắn cười nói: "Xem ra chúng ta thực sự đến đúng nơi ri."
 
 "Ngày mai chúng ta đến nữa."
 
 Triệu Hạo: "Quá đắt, vài ngày nữa hãy xem."
 
 "Cũng được." Vợ anh dừng lại một chút: "Chỉ là hơi xa."
 
 Cô quay đầu nhìn Diệp Cửu Cửu đang dọn dẹp bát đĩa: "Cô chủ, chỗ của cô có làm đồ ăn mang về không? Hoặc là nhận giao hàng không?"
 
 Cặp vợ chồng đến từ thành phố bên cạnh cũng dựng tai lên nghe.
 
 Diệp Cửu Cửu nói một tiếng xin lỗi: "Chỉ có thẻ ăn tại chỗ." lay người nghe Xong cau tra lơi nay đeu rat that vọng: CÓ chụ co rh©e can nhắc một chút không?"
 
 "Xin lỗi." Thứ Diệp Cửu Cửu muốn làm không phải là đồ ăn mang về, mà là nhà hàng riêng.
 
 Vài vị khách thấy vậy cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể sắp xếp lần sau đến nữa, họ lau miệng, sau đó trả tiền rồi rời đi.
 
 Sau khi họ đi, Diệp Cửu Cửu tiếp tục dọn dẹp nhà hàng, dọn dẹp sạch sẽ rồi cô trở về bếp chuẩn bị bữa trưa.
 
 Cô kiểm kê lại số thức ăn còn lại trước, còn lại hai con cua Alaslka còn nguyên vẹn, một con cua Alaska bị Tiểu Ngư gặm mát sáu chân.
 
 Tôm mẫu đơn chỉ còn lại hai con, số tôm cua còn lại còn vài cân, cá băng và canh xương cá còn lại một chút, những thứ khác đều đã bán hét.
 
 Diệp Cửu Cửu rửa sạch con cua Alaska bị thương, trực tiếp làm gỏi cua hấp cho mọi người, phần tôm mẫu đơn cũng vậy - là vua của các loại tôm biển, chỉ có làm gỏi mới có thể thưởng thức được vị tươi ngon của nó.
 
 Vì Lăng Dư không thích cà ri nên Diệp Cửu Cửu đã dùng só tôm cua còn lại làm một nồi hải sản chua cay, ngoài ra còn chuẩn bị thêm một phần cua hấp xì dầu, bên trong còn có tôm, mực, bạch tuộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận