Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 438:

Chương 438:Chương 438:
 
 "Cửu Cửu, còn cái này nữa." Cá nhỏ chỉ vào hai con cua Alaska dưới mái hiền: "Còn cái này nữal"
 
 Diệp Cửu Cửu đi bê một con cua Alaska: "Chúng ta xử lý một con trước, nếu ăn no rồi thì không động đến con còn lại, nếu chưa no thì chúng ta xử lý nết con còn lại."
 
 Tiểu Ngư ngoan ngoãn đáp ứng.
 
 Diệp Cửu Cửu bê cua Alaska vào rửa sạch trong bôn rửa, trực tiếp bóc lớp vỏ lớn, cắt thịt cua và càng cua thành từng đoạn dài bằng ngón trỏ, cắt xong thì xếp gọn gàng vào một cái chậu đựng đá.
 
 Vừa sắp xếp xong thì có tiếng gõ cửa ở cửa hàng, nghe thấy động tĩnh, Tiểu Ngư chạy nhanh hơn ai hết, bước những bước chân ngắn chạy ra ngoài: "Có phải giao lầu không?"
 
 "Đúng vậy." Diệp Cửu Cửu mở cửa, để anh giao hàng vào.
 
 Người giao hàng vào trước tiên trải giáy bóng lên bàn, sau đó bày nôi lẩu điện đã giao trước, sau đó giúp rửa sạch nỏi, rửa xong thì lấy gói gia vị nước dùng dầu cay ra cho vào một bên nỏi lẩu: "Cô có ghi chú là không cần chúng tôi chuẩn bị nước dùng nắm, vậy bây giờ đỏ nước lọc hay..."
 
 "Tôi có nước dùng cá hằm buỏi trưa." Diệp Cửu Cửu bưng phần xương cá tuyết và nước dùng cá còn lại ra, trực tiếp đổ vào bên nồi còn lại.
 
 Người giao hàng xếp gọn gàng các món còn lại bên cạnh nòi: "Chúc cô dùng bữa vui vẻ."
 
 Sau khi người giao hàng đi, Diệp Cửu Cửu bật bếp, sau đó quay lại bếp lấy cua Alaska và thịt cá tuyết trong tủ lạnh ra.
 
 "Anh ơi, em nói cho anh biết nhé, cái này phải nấu chín mới ăn được." Tiểu Ngư đã ăn một lần, biết cách ăn: "Còn phải cho cái dầu này vào, còn cả cái ớt đỏ này nữa..."
 
 "Ừ." Lăng Dư không phải kẻ ngóc.
 
 Đến lúc bắt đầu nấu thì Tiểu Ngư lại chỉ vào dạ dày: "Anh ăn cái này, cái này ngon."
 
 "Cái này, cái này đều ngon." Tiểu Ngư chỉ từng món một, trừ một số món chay ra thì cô bé đều nói là ngon: "Anh phải thỏi một cái, không thì sẽ bắn vào lưỡi anh."
 
 Lăng Dư cau mày: "lIm lặng."
 
 "Ò-" Tiểu Ngư có chút thất vọng nhưng vẫn ngoan ngoãn ngồi yên.
 
 Diệp Cửu Cửu cười gắp dạ dày, viên thịt cá, thịt bò đã nấu chín cho cô bé rồi đặt vào bát của cô bé: "Ăn đi."
 
 Tiểu Ngư vốn đang khá buồn bã nhưng khi nhìn tháy một bát đầy ắp các món lẳU. đôi mắt cô bé lân †?C eáng lên. cô bé lén chén mắt vi Diên Cử CÙU: "CN CưUu, chị đÓI XƯ VƠI em tọi qua-.
 
 "Ai bảo em là bảo bối của chị chứ." Diệp Cửu Cửu cười, cho một ít nám, lát ngó sen vào nỏi lầu nước dùng cá để từ từ nấu, đợi Tiểu Ngư ăn xong rồi mới nhúng các món dễ chín khác.
 
 "Em là bảo bói của Cửu Cửu." Tiểu Ngư cười tít mắt, cô bé quay đầu nhìn anh trai bên cạnh, khoe khoang nói: "Anh không phải bảo bói của Cửu Cửu, đừng có ghen tị với em đó."
 
 Diệp Cửu Cửu đưa tay che mặt, còn muón bịt miệng Tiểu Ngư lại: "..."
 
 Lăng Dư ngước mắt nhìn Diệp Cửu Cửu ngồi đối diện, mỉm cười nhẹ nhàng ừ một tiếng.
 
 "He he he-" Tiểu Ngư cằm thìa nhỏ múc một viên thịt viên rau mùi cho vào miệng, vừa ăn vừa gật đầu: "Viên thịt viên ngon quá."
 
 "Cái dạ dày này cũng ngon lắm!" Tiểu Ngư liên tục nói không ngừng nhưng không hẻ ảnh hưởng đến tốc độ ăn của cô bé.
 
 Lăng Dư lần đầu tiên ăn lẩu, tháy rất đặc biệt nhưng hương vị không bằng hải sản, cũng không bằng đồ ăn do Diệp Cửu Cửu nấu.
 
 Ăn xong lẩu, cả hai đều hơi no, Diệp Cửu Cửu dọn bát đũa xong thì xem giờ: "Mới bảy giờ, có muốn đi dạo một vòng trong công viên không?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận