Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 458:

Chương 458:Chương 458:
 
 Người hàng xóm vốn chỉ muón cho thuê, biết cô muốn mua liền nói phải cân nhắc một chút, ngày mai sẽ trả lời.
 
 Diệp Cửu Cửu cũng không bất ngờ về chuyện này, hàng xóm chắc chắn muốn bàn bạc thêm với gia đình, sau đó nghiên cứu giá cả.
 
 Tiểu Ngư thấy cô buông điện thoại, liền lại gàn hỏi: "Mua không?"
 
 Diệp Cửu Cửu: "Không, người ta nói phải cân nhắc một chút, không biết có muốn bán không."
 
 Tiểu Ngư: "Không bán thì đi mua chỗ khác?"
 
 "Trong hẻm Lê Hoa chỉ có nhà bên cạnh mới có sân lớn như vậy." Nhà Diệp Cửu Cửu ở góc, đối diện cửa hàng nhà cô là tường, đi về phía trước là những con hẻm quanh co, hai bên hẻm đều không có cửa hàng nào có sân rộng như vậy: "Chỉ có thể mua nhà bên cạnh, nếu đói phương không bán, chúng ta chỉ có thể chuyển đi."
 
 "Không chuyển đi." Tiểu Ngư chỉ vào cây lê lớn trong sân: "Vẫn chưa ăn quả, không thẻ chuyển đi."
 
 "Em chỉ biết nghĩ đến ăn." Diệp Cửu Cửu định xoa bóp khuôn mặt đáng yêu của cô bé, nhưng chưa kịp ra tay thì điện thoại của cô lại reo, là thợ sửa mái nhà đã đến.
 
 "Tha cho em trước." Diệp Cửu Cửu đứng dậy đi ra cửa hàng phía trước, dẫn người thợ vào.
 
 Người thợ ra tay, chưa đầy nửa tiếng đã sửa xong, sau khi khắc xong, Diệp Cửu Cửu trả tiền rồi tiễn hắn ra ngoài, đến cửa hàng, cô tiện thể hỏi thăm về thợ và giá cả để trang trí theo phong cách này.
 
 Người thợ này tình cờ quen biết một só người chuyên nghiệp: "Nhiều cửa hàng ở phó dân gian đều do họ làm, rất có kinh nghiệm."
 
 "Cảm ơn." Diệp Cửu Cửu gửi lại thông tin liên lạc, định đợi mua được cửa hàng bên cạnh rồi liên hệ.
 
 Nghỉ ngơi một tiếng, Diệp Cửu Cửu lại mặc tạp dề bắt đầu chuẩn bị thức ăn, dọn dẹp xong thì mở cửa hàng, vừa mở cửa đã tháy cô gái đau bụng kinh đến trước đó, lần này cô gái hẳn là đến cùng bạn trai: "Chủ quán, tôi lại đến rồi."
 
 "Vào đi." Diệp Cửu Cửu dẫn hai người ngồi vào bàn nhỏ: "Xem muốn ăn gì?"
 
 "Hôm nay tôi vừa lĩnh lương, tôi muốn gọi nhiều một chút." Các cô gái đều thích ăn đồ ngọt, vì vậy sau khi xem thực đơn, cô ấy đã gọi bánh bạch tuộc phô mai nỏ, bánh cuốn tôm đỏ và một nỏi tôm cua mực xào khô.
 
 "Chờ một lát." Diệp Cửu Cửu cầm thực đơn định vào bếp thì lại thấy ông Chương hôm qua đến cùng ba ông lão nho nhã lại đến.
 
 "Chủ quán, chào buổi chiều." Ông Chương khập khiếng đi vào, nhìn chân khong được tÓt lam, những những người quen Ông đ€u DI€t, Ông trong khoe hơn trước.
 
 "Các ông đến rỏi." Diệp Cửu Cửu nhớ máy người này sống ở phía bên kia Lộc Thành: "Các ông ra ngoài sớm lắm sao?"
 
 Ông Chương gật đầu nói: "Sợ chỗ cô đông khách nên chưa đến bốn giờ đã ra cửa."
 
 "Ngoài cuối tuần đông khách hơn một chút, còn bình thường đều rất vắng." Diệp Cửu Cửu bảo mọi người sau này có thẻ ra ngoài muộn hơn một chút.
 
 Ông Chương: "Không sao, chúng tôi quen đến sớm."
 
 Ba ông lão còn lại đặt ba lô xuống: "Hơn nữa ở nhà chúng tôi cũng không ngồi yên được, chỉ bằng đến sớm một chút."
 
 Trước đây bọn họ còn thấy ông Chương khoe khoang hải sản ở đây, sau khi nếm thử thì không thể buông bỏ được, hơn nữa lượng đường trong máu của bọn họ đều rất cao, mỗi sáng thức dậy đều có các triệu chứng như khô miệng, uống nhiều nước, tiểu nhiều, sáng nay thức dậy thấy các triệu chứng giảm đi rất nhiều, máy người không ngồi yên được liền chạy thẳng đến nhà ông Chương, néu không phải buổi sáng ông Chương phải đi làm thì bọn họ đã kéo ông đến từ trưa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận