Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 499:

Chương 499:Chương 499:
 
 "Cũng có thể, tôi biết có rất nhiều vùng biển hải sản có chất lượng tốt, mỗi lần vận chuyển ra đều được đưa đến khách sạn năm sao, không có quan hệ thì rất khó ăn được." Một ông lão suy đoán hải sản ở đây của Diệp Cửu Cửu là từ một trong những nơi đó ra: "Liệu có phải hải sản ở đây cũng có nguồn góc tương tự?”
 
 "Chuyện này thì tôi không biết." Ông Chương ném thử cá chiên ngập dầu: "Tôi thấy tay nghề cũng là một yéu tó rất quan trọng."
 
 Một ông lão nói: "Đúng vậy, món cá chiên ngập đầu này cũng làm rất ngon, thịt cá mú xanh mềm mịn, đậm đà, thanh đạm, không có chút tay nghề nào có thể làm ngon như vậy.
 
 "Thịt thanh đạm ngọt ngào, ăn kèm với nước sót ở trên rất tuyệt."
 
 "Đúng vậy."
 
 Diệp Cửu Cửu nghe thấy bên ngoài không nói chuyện sâu thêm nữa, âm thầm thở phào nhẹ nhõm, thực sự sợ họ nói nhiều hơn nữa, lật tung cái gốc rễ này của cô lên.
 
 Cô cúi đầu tiếp tục làm đồ ăn, làm một lúc thì phát hiện Lăng Dư đi đến trước mặt cô.
 
 Cô nhìn Lăng Dư có vẻ muốn nói gì đó: "Lại có khách đến sao? Đưa thực đơn cho tôi là được.”
 
 Lăng Dư dựa vào mép bàn: "Không phải."
 
 Diệp Cửu Cửu gật đầu: "Vậy có chuyện gì?"
 
 Lăng Dư do dự một giây, vẫn nói chuyện hoa bên ngoài gửi đến: "Lại có người gửi hoa."
 
 "..." Diệp Cửu Cửu ngẳng đầu nhìn Lăng Dư: "Anh lại vứt đi rồi?"
 
 Lăng Dư nói không có.
 
 Diệp Cửu Cửu im lặng gật đầu, cúi đầu tiếp tục làm đồ ăn.
 
 "Có thể vứt không?" Lăng Dư chậm rãi hỏi một câu: "Hôm nay không đẹp."
 
 Diệp Cửu Cửu cong môi: "Màu gì?"
 
 Lăng Dư nghĩ một chút: "Hồng trắng."
 
 "Cũng rất đẹp nha." Diệp Cửu Cửu quay đầu nhìn Lăng Dư: "Phải chăng thẳm mỹ của anh có vấn đẻ?"
 
 "..." Lăng Dư đương nhiên biết không phải vấn đề thẳm mỹ.
 
 "Tôi thấy rát đẹp." Diệp Cửu Cửu giả vờ không nhìn tháy dục vọng chiếm hữu thoáng qua trong mắt anh, cười rồi lặp lại một câu: "Anh trai của Tiểu Ngư, anh đừng động vào hoa của tôi, néu lát nữa hoa của tôi không thấy đâu, anh sẽ không có cơm ăn."
 
 lXn¬a hiep h _ NHQƯƠi do rat dau mở, không đẹp.
 
 "Anh còn biết dẫu mỡ sao?" Xem ra đã học được không ít thứ trên mạng, Diệp Cửu Cửu có ý cười nói một câu: "Tôi tháy anh ta trông cũng khá đẹp trai, hơn nữa chắc cũng rất giàu, tốt hơn một số người nhiều."
 
 Một số người = Lăng Dư.
 
 Lăng Dư nghe cô nói vậy, biết cô vẫn còn bận tâm đến câu trả lời của anh ngày hôm đó, trong lòng anh thở dài bát lực, anh có thể dứt khoát anh dũng đưa ra mọi quyết định, chỉ có việc này là anh do dự không quyét.
 
 Con đường qua lại nợi này không thông, vẫn mãi không tìm được cách mở thông đạo, xoáy nước một chiều cũng thỉnh thoảng biến mát, cần phải cân nhắc thật kỹ.
 
 Diệp Cửu Cửu mím môi, tiếp tục làm đồ ăn.
 
 Trước đây cô nghĩ rằng mình chủ động một chút có thể phá vỡ sự mơ hò, nhưng bây giờ có vẻ như phản tác dụng rồi.
 
 Thực ra có thể hiểu được.
 
 Một bên là người, một bên là cá.
 
 Cô không thể xuống biển, Lăng Dư và Tiểu Ngư cũng không thẻ ở lại đây mãi.
 
 Rõ ràng là không có két quả, tại sao còn phải thử?
 
 Lăng Dư cân nhắc là đúng, néu anh tùy tiện như người tặng hoa kia, ngược lại là coi thường cô.
 
 Diệp Cửu Cửu tự an ủi mình như vậy, trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn nhiều, mặc dù mỹ nhân ngư rất đẹp, cô cũng rát động lòng, nhưng giữa họ cách một vùng biển lớn, không phải một người bình thường như cô cố gắng là có thể vượt qua được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận