Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 506:

Chương 506:Chương 506:
 
 Thu liễm tâm trí, Diệp Cửu Cửu tiếp tục nấu ăn, làm xong bàn này lại đến bàn khác, mãi đến hơn bảy giờ tưởng có thể nghỉ ngơi thì Quân Hách tặng hoa hôm trước lại đến.
 
 Quân Hách nheo đôi mắt đào hoa đa tình của mình nhìn Diệp Cửu Cửu chào hỏi: "Cô Diệp, lâu rồi không gặp."
 
 ".." Diệp Cửu Cửu gật đầu, dẫn hắn ngồi vào chỗ trống vừa dọn ra: "Mời ngồi, xem muốn ăn món gì?"
 
 Quân Hách nhìn thực đơn: "Cá tằm hoắc hương, cá chào mào hấp, sashimi mực đom đóm."
 
 "Xin chờ một lát." Diệp Cửu Cửu vào bếp nấu ăn.
 
 Quân Hách mỉm cười nhìn bóng lưng mảnh mai của Diệp Cửu Cửu, khi thu hỏi tầm mắt thì nhìn Lăng Dư đang rót trà cho mình, nhìn đôi mắt đề phòng của anh, hắn cong môi cười: "Anh thích cô ấy sao?"
 
 Hắn dừng lại một chút, cười càng thêm kiêu ngạo: "Nhưng anh chỉ là một tên phục vụ, cô áy sẽ không thích anh đâu."
 
 Lăng Dư nghiền răng, cảm thấy khuôn mặt này rất chướng mắt.
 
 Muốn đi hỏi Cửu Cửu, không giết người chỉ hủy dung, được không?
 
 Lần trước Quân Hách đã chú ý đến Lăng Dư, mặc dù anh luôn đeo khẩu trang nhưng đôi mắt lộ ra rất tinh xảo đẹp đế, khiến người ta không khỏi nghĩ rằng dưới lớp khẩu trang cũng là một khuôn mặt đẹp trai tuần tú.
 
 Hơn nữa, hai lần liên tiếp, Lăng Dư đều rất cảnh giác với hắn, vì vậy với tư cách là người từng trải mặt tình trường, Quân Hách rát dễ đoán được tâm tư của anh.
 
 Quân Hách vừa rồi đã chú ý đến ánh mắt trao đổi mơ hồ giữa Diệp Cửu Cửu và Lăng Dư, hắn suy đoán Diệp Cửu Cửu vẫn luôn né tránh mình có thẻ là vì quan hệ của Lăng Dư, dù sao thì với thực lực của hắn và sự theo đuỏi điên cuồng của hắn, không có một người phụ nữ nào có thể chịu đựng được sự theo đuổi của hắn.
 
 Trừ khi có vật cản đường.
 
 Muốn theo đuổi thuận lợi, Quân Hách phải đá vật cản đường ra, hắn nhìn Lăng Dư ăn mặc như người phục vụ: "Con gái đều thích hoa đẹp, túi đẹp, đồ trang sức đẹp, những thứ này anh đều không cho được."
 
 Lăng Dư có vô số vàng bạc châu báu, lạnh lùng nhìn Quân Hách, người này thiển cận đến mức nào mới có thể coi thường Cửu Cửu, chỉ cần cô ấy muốn, anh liền có thể tặng cô ấy vô số viên ngọc trai chất lượng tốt.
 
 Quân Hách cằm điện thoại lên: "Chỉ cần anh chịu từ chức rời khỏi đây, tôi sẽ cung cấp cho cậu một công việc mới, anh ở đây được trả bao nhiêu tiền lương? Tôi trả gấp đôi." Lang )ư cui mat nhịn Quan riachn đang nhùn nhay tYƯƠC gIƠI hạn chịu dựng của anh, muốn xé hắn thành từng mảnh, anh liếc nhìn trang điện thoại của Quân Hách: "Cô ấy không phải là người mà anh có thẻ tùy tiện lừa gạt."
 
 "Anh không phải là gì của cô ấy, anh lo nhiều như vậy làm gì?" Không nhận được câu trả lời, Quân Hách cảm thấy Lăng Dư còn tham lam hơn cả hắn nghĩ: "Gáp đôi không đủ sao? Vậy thì gấp mười?"
 
 Lăng Dư cử động ngón tay, những ngón tay thon dài nắm chặt thành nắm đám, chuẩn bị ra tay thì Diệp Cửu Cửu đi tới, thấy không khí giữa hai người có gì đó kỳ lạ: "Nói chuyện gì mà vui thế? Tôi bảo anh bưng đồ ăn mà anh không nghe thấy à2"
 
 Quân Hách cười hỏi: "Là món của tôi sao?"
 
 "Là bàn khác vừa gọi thêm bánh cuộn." Diệp Cửu Cửu mang đồ ăn đến cho bàn vừa gọi thêm, đi đến gần đặt xuống rồi nói chuyện với họ vài câu, sau đó nói với Lăng Dư: "Đi lầy thêm một chai nước ép nữa."
 
 Lăng Dư liếc nhìn Quân Hách vừa giả tạo vừa tháp kém, quay người đi về phía sau bếp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận