Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 507:

Chương 507:Chương 507:
 
 Diệp Cửu Cửu tiếp tục vào bếp nấu ăn, sau khi làm xong nước dùng cá tầm hoắc hương, cô làm xong phần sashimi mực đom đóm cuối cùng và mang lên bàn cho Quân Hách: "Mời anh dùng."
 
 "Cảm ơn." Quân Hách nhìn một vòng trong nhà hàng, tằm mắt dừng lại ở những bông hoa bị nhét vào góc: "Cô Diệp, không thích màu hoa này sao? Tôi sẽ đổi sang loại khác vào ngày khác."
 
 Diệp Cửu Cửu lịch sự từ chối: "Quân tiên sinh, anh đừng tặng nữa, tôi ở đây ngày nào cũng đặt hoa từ cửa hàng hoa, ở đây không thiếu hoa."
 
 Cô trực tiếp định nghĩa những bông hoa mà người này tặng là tài trợ hoa.
 
 Quân Hách thuận thế nói tiếp: "Vậy cô thích gỉ? Ngày mai tôi đổi sang loại khác?"
 
 Diệp Cửu Cửu hơi khó chịu: "Quân tiên sinh, đây là nhà hàng, anh cứ ăn uống bình thường rồi trả tiền là được, không cần giống như đi thăm họ hàng mà mang theo quà cáp."
 
 Quân Hách: "Cô Diệp không thấy phiền chứ, chỉ là thấy cô nấu ăn rất ngon, tặng quà là cách khen ngợi đầu bép tốt nhát."
 
 "Mỗi lần anh ăn xong là lời khen ngợi tết nhát dành cho tôi rồi." Diệp Cửu Cửu cười nói: "Quân tiên sinh, anh cứ từ từ dùng, tôi đi nấu ăn tiếp."
 
 Đã đói bụng, Quân Hách không dây dưa nữa, cằm đũa ném thử mực đom đóm trong bát đá màu xanh lá cây, ăn vào tháy rất ngọt và dai, cũng rất tươi, không cần dùng bát kỳ loại nước chám nào.
 
 Đợi đến khi Diệp Cửu Cửu mang cá tằm hoắc hương ra làn nữa, Quân Hách nói với cô: "Cô Diệp, mực đom đóm ở đây của cô và mực đom đóm tôi ăn trên đảo tư nhân của gia đình tôi có hương vị giống nhau, cô có thể nói cho tôi biết cô nhập hàng từ đâu không?”
 
 Diệp Cửu Cửu đương nhiên không tiện nói.
 
 Quân Hách giả vờ mới phát hiện ra lời nói của mình dễ gây hiểu làm, vội vàng giải thích: "Cô Diệp, cô đừng đẻ ý, tôi chỉ tháy hải sản tươi ngon đắt tiền như vậy mà bán rẻ quá."
 
 "Cô có cần người quản lý chuyên nghiệp giúp cô lập kế hoạch không, có thể giúp cô làm cho nhà hàng lớn hơn và chuyên nghiệp hơn.”
 
 Diệp Cửu Cửu: "Không làm phiền Quân tiên sinh, bây giờ như vậy cũng khá tốt."
 
 "Không phiền đâu, rất sẵn lòng giúp đỡ cô Diệp." Quân Hách dừng lại một chút: "Tất nhiên cô Diệp không cần lo lắng, họ chỉ giúp lập kế hoạch phát triển phù hợp nhát, sẽ không can thiệp vào quyết định của cô, cô xem thời gian nào phù hợp, tôi sẽ sắp xép một người đến giúp?" thịch hợp d© lại chút khong gian thơ, n€u dõi lại i4 những cÓ gai nho Khac, se thay anh ta đặc biệt bá đạo nhưng đôi khi lại có chút phong độ của một quý ông.
 
 Nhưng Diệp Cửu Cửu không thích lắm: "Không làm phiền Quân tiên sinh, tôi đã có kế hoạch riêng."
 
 "Anh cứ từ từ dùng, tôi đi chuẩn bị món khác." Diệp Cửu Cửu quay người vào bếp, làm xong món cá chào mào hấp cuối cùng rồi mang ra.
 
 Cô vừa bước ra khỏi cửa bép, Lăng Dư đã đón lấy món ăn: "Đả tôi."
 
 Diệp Cửu Cửu không từ chối, để Lăng Dư mang ra, còn cô thì nghỉ ngơi một chút.
 
 Quân Hách tháy Lăng Dư cướp ngang đường: "Anh biết những bông hoa đó là tôi tặng đúng không? Cô áy vẫn luôn cát giữ cản thận, cô áy hẳn là rát thích hoa tôi tặng."
 
 Nếu không phải anh chọc giận Cửu Cửu, hoa của hắn sẽ được đặt ở đó sao? Lăng Dư cười lạnh nhìn Quân Hách luôn dùng thủ đoạn khiêu khích, Cửu Cửu chỉ coi hắn là một vị khách trả tiền ăn cơm, hắn lại tưởng mình là món ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận