Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 548:

Chương 548:Chương 548:
 
 Diệp Cửu Cửu nhìn bề mặt quả lê, quả thực phát hiện một só sắc tó lắng đọng: "... Đừng chê nó xáu, thực ra vẫn rất ngọt."
 
 Diệp Cửu Cửu cằm dao gọt vỏ ngoài, đưa phần thịt quả trắng muốt nhiều nước cho Tiểu Ngư: "Ném thử xem có ngon không."
 
 Tiểu Ngư nhận lấy quả lê, há miệng cắn một miếng lớn, nhai rôm róp, nước ép lập tức bắn ra: "Lê rỗ hóa ra lại ngọt như vậy."
 
 "... Là do giống, không liên quan đến việc có bị rỗ hay không." Diệp Cửu Cửu lại gọt một quả lê cho Lăng Dư: "Đây là giống lê mà bà nội em trồng, rất ngọt, trước đây mỗi năm em mong chờ nhất là được ăn lê."
 
 Tiểu Ngư há miệng cắn một miếng lớn: "Sau này em cũng mong chờ nhát."
 
 Diệp Cửu Cửu vừa buôn cười vừa bát lực: "Mong chờ những thứ khác không được sao? Nhất định phải giống chị?"
 
 Tiểu Ngư lắc đầu: "Phải giống Cửu Cửu."
 
 Diệp Cửu Cửu hỏi cô bé: "Tại sao?"
 
 Tiểu Ngư ngây thơ trả lời: "Vì em thích Cửu Cửu mà-"
 
 "Chị cũng thích Tiểu Ngư." Diệp Cửu Cửu cảm tháy trái tim mình như tan chảy, sao lại có một cô bé đáng yêu như vậy chứ?
 
 Tiểu Ngư cười khúc khích, giọng nói trong trẻo vang khắp sân nhỏ.
 
 Ăn xong lê, Diệp Cửu Cửu tìm ra túi đựng đò, chia thành tám túi, tặng Lưu nãi nãi ba túi lớn.
 
 "Lê nhà cháu đã ăn được rồi sao? Quả to thật." Lưu nãi nãi nhìn hai túi lê to: "Cháu không cần tặng bà nhiều thế, một mình bà ở nhà cũng ăn không hét, cho bà hai ba quả là được."
 
 Diệp Cửu Cửu đặt lê vào phòng khách của Lưu nãi nãi: "Bà cầm về chia cho chú Lưu và mọi người đi, trước đây chú Lưu tặng không ít trái cây, bột gạo, cháu chẳng có gì để cảm ơn mọi người."
 
 "Bình thường cháu cũng tặng nhiều thứ rồi, giá trị còn đắt hơn nhiều so với chút bột gạo, trái cây mà họ tặng." Lưu nãi nãi bảo Diệp Cửu Cửu đừng để bụng.
 
 Nói thì nói vậy nhưng lễ nghĩa mà Diệp Cửu Cửu phải có thì không thiếu: "Lưu nãi nãi cứ nhận đi."
 
 Tiểu Ngư cùng đi tặng lê cũng phụ họa: "Nhận đi, nhận đi."
 
 "Được rỏi." Lưu nãi nãi cười cười nhìn Diệp Cửu Cửu: "Trước khi mát, bà nội cháu đã dặn bà chăm sóc cháu, nhưng bây giờ ngược lại là cháu chăm sóc bà nhiều hơn."
 
 "Nên như vậy." Diệp Cửu Cửu trò chuyện với Lưu nãi nãi vài câu rồi tiếp tục đi tặng lê cho máy hộ hàng xóm khác có quan hệ tốt với bà nội. Irươc đay, nam nao thu hoạch, b4 nội cũng tạng một I[ cho may nha nay, mạc dù bây giờ mấy bà cụ không còn qua lại nhiều với cô nhưng cô vẫn nhát nhất phải tặng.
 
 Tặng lê xong về nhà cũng gần năm giờ rưỡi, Diệp Cửu Cửu mở cửa bắt đầu bán hàng.
 
 Vừa mở cửa đã tháy Tiểu Trương đau đầu dẫn theo năm người bạn đứng chờ ở cửa: "Chủ quáng, bây giờ bán hàng chưa?"
 
 "Bồi." Diệp Cửu Cửu mở cửa cho họ vào: "Hôm nay tan làm sớm thé?"
 
 Tiểu Trương gật đầu, chiều nay cô ấy gặp khách hàng ở phó thương mại, không cần vẻ công ty nên hẹn bạn bè đến ăn hải sản: "Hôm nay có gì?"
 
 "Mọi người xem thực đơn trước đi." Diệp Cửu Cửu đưa thực đơn cho Tiểu Trương.
 
 Tiểu Trương xem xong thực đơn liền gọi một mạch bảy món: "Salad tôm kiểu Thái, bún hải sản, cá vược súp chanh kiểu Thái, súp tomyum, cơm chiên hải sản trái dứa, hải sản sống ngâm chua kiểu Thái, cari cua."
 
 Bạn cô ấy nhìn giá: "Có nhiều quá không?"
 
 "Tớ đang đau bụng kinh, cũng không ăn được gì nhiều, cậu gọi ít đi hai món."
 
 "Bây giờ cậu không có cảm giác thèm ăn, lát nữa sẽ có." Tiểu Trương có ý nói một câu bí ẩn: "Cứ bình tĩnh, đợi đồ ăn lên là được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận