Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 551:

Chương 551:Chương 551:
 
 Trời đã hoàn toàn tói, trong hẻm Lê Hoa chỉ có vài ngọn đèn lỏng le lói, Diệp Cửu Cửu mượn ánh đèn yếu ớt nhìn thấy một người đang ngồi xổm bên chậu cây chuối cảnh ngoài nhà hàng.
 
 Cô nghi hoặc nhìn cô gái đang ngồi xỏm trên mặt đát, sắc mặt tái nhọt, tóc tai xơ xác, gầy gò hóc hác, nhìn qua là tháy tình trạng rất không tót: "Cô cần tôi liên lạc với bác sĩ không?"
 
 Cô gái ngẳng khuôn mặt gầy gò lên, run rằy đứng dậy, đầy hy vọng nhìn Diệp Cửu Cửu: "Không cần, tôi có thể ăn ở đây không?"
 
 Sau khi cô đứng dậy, Diệp Cửu Cửu mới phát hiện cô gầy đến mức nào, gầy như que tre, cảm giác như một cơn gió có thể thôi bay oô.
 
 Diệp Cửu Cửu áy náy nói với cô: "Hôm nay đồ ăn đã bán hét rồi."
 
 Cô gái hít mũi, giọng nói có chút nghẹn ngào, lại rất yếu ớt: "Có thẻ làm đại một chút không, tôi sợ ngày mai tôi không đến được nữa."
 
 Diệp Cửu Cửu luôn không đành lòng với những người bị bệnh như vậy: "Nếu đại thì chỉ còn một chút nộm rong biển, gỏi tôm, cô có ngại không?"
 
 "Không ngại." Cô gái biết ơn nhìn Diệp Cửu Cửu: "Cảm ơn."
 
 "Vào trong đi." Diệp Cửu Cửu để cô gái vào trong, cô vào bếp bàn bạc với Tiểu Ngư mượn một phần khảu phần của cô bé: "Có một chị bị bệnh muốn đến ăn cơm, có thẻ lấy một phần nhỏ trong bữa tiệc hải sản tối nay của em không?"
 
 Tiểu Ngư tốt bụng gật đầu: "Được."
 
 "Nhưng phải để lại cho em một chút."
 
 "Không chỉ một chút, sẽ để lại rát nhiều." Diệp Cửu Cửu bắt mười con tôm, lại lấy vài con sò, hàu và một con bào ngư, lấy thịt bên trong chân chín rồi làm một đĩa gỏi hải sản kiểu Thái cùng với tôm.
 
 Ngoài ra còn làm một đĩa nộm rong biền, làm xong cô bưng đồ ăn ra cho cô gái: "Mời cô dùng."
 
 "Cảm ơn." Sau khi Diệp Cửu Cửu đi, cô gái nhìn đĩa gỏi hải sản với nhiều loại phong phú, nước mắt không kìm được rơi xuống.
 
 Cô vừa khóc vừa ăn một miếng tôm béo ngậy, một mùi vị ngọt ngào của biển cả tràn ngập, rất tươi rất ngọt, nước ngọt ngào trong nháy mắt tưới mát cơ thể cô, giống như vùng đất khô hạn đã lâu được tưới nước mưa.
 
 "Thật sự rất ngon." Cô gái lặng lẽ láy ra danh sách di nguyện của mình, tìm đến gạch bỏ mục cuối cùng - ăn một lần hải sản thần tiên mà Đóng Đống giới thiệu.
 
 Cô gái tên Nguyễn Thanh, năm nay mười bảy tuỏi, ung thư giai đoạn cuối.
 
 Hiện đang nằm trên giường chờ chét.
 
 Để giảm bớt đau đớn và khó chịu, cô ấy sẽ xem video, xem phát sóng trực tiếp, tI€P cua Ong ĐÓng, VÕ tỉnh nghe han noI VỀ một nha hang hai San khien ngươi ta ăn đến mức sảy thai.
 
 Đống Đống chuyên dạy mọi người cách phân biệt hải sản tươi ngon, hoặc bên trong có thêm những thứ gì, cuối cùng hắn còn nói một câu rằng một nhà hàng hải sản riêng nào đó thực sự là hải sản thần tiên, cả đời phải ăn một lần.
 
 Nguyễn Thanh vốn đã viết danh sách di nguyện nên sau khi nghe Đóng Đóng giới thiệu thì muốn ném thử lằn cuối.
 
 Mặc dù Đóng Đóng đã ẳn video, nhưng trong các video trước đó vẫn còn một số manh mối, vì vậy cô vẫn lần theo dấu vét tìm đến.
 
 Nguyễn Thanh run rẫy gạch mạnh mục tiêu này, lại hoàn thành thêm một mục.
 
 Nguyễn Thanh gạch bỏ mục này, lại nhìn những mục còn lại trong danh sách di nguyện.
 
 Nhảy bungee, nhảy dù, lặn biển.
 
 Một lằn yêu thật nồng nhiệt.
 
 Phải rất vát vả mới đi từ ngoài ngõ vào nhà hàng này, Nguyễn Thanh giơ tay lau nước mắt, cô ấy hẳn là không còn cách nào làm những điều này nữa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận