Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 565:

Chương 565:Chương 565:
 
 Cô cằm điện thoại chụp ảnh gửi cho Cao Viễn hôm nay có việc không đến được, nhắc hắn tối nay rảnh nhát định phải đến uống, néu bỏ lỡ thì không biết đến bao giờ mới được uống.
 
 Anh trai Chu Chu phát hiện ra sự khác thường của em gái: "Sao em cứ nhìn điện thoại mãi thế? Đang trò chuyện với ai vậy?"
 
 "Không có." Chu Chu vội vàng phủ nhận: "Em chỉ muốn chụp ảnh đăng lên mạng xã hội."
 
 Vợ anh trai Chu Chu nhẹ nhàng vỗ vào cánh tay chồng, nhẹ nhàng giúp em gái giải vây: "Em cũng muốn đăng nhưng quên chụp rồi, Chu Chu lát nữa gửi cho chị mấy tắm ảnh, tói về chị cũng đăng."
 
 "Được." Chu Chu để điện thoại xuống, càm thìa múc một miếng thịt cá nóc, thịt cá nóc trắng như tuyết, ngửi rất tươi, ăn vào cũng rát ngon, rất mềm và giòn.
 
 Phần da cá bên trong cũng được nấu rất mềm nhưng không dai như tôm caridea, nhai kỹ lại tháy hơi mềm.
 
 "Tươi ngon mềm mại, lại thêm hương lê thanh đạm, nỏi canh này tuyệt quá." Chu Chu cảm tháy nồi canh này ngon tuyệt: "Còn muốn gọi thêm một nồi canh nữa."
 
 Cháu trai nhỏ: "Ợ- Cô ơi- Cháu cũng muốn-ợ-"
 
 "Không được ăn quá no, sẽ bị căng bụng." Vợ anh trai Chu Chu rất kiềm chế ý định gọi thêm một bát của mình: "Đột nhiên hơi muốn chuyển đến đây ở."
 
 "Chị dâu chuyển đến đây đi, ở cùng em này." Chu Chu sống gần trung tâm thành phó, cách đây hơn hai mươi phút đi xe.
 
 Vợ anh trai Chu Chu chỉ có thể nghĩ thôi, từ khu vực thành phó đến công ty và trường học của Tiểu Tiểu Chu phải mát một tiếng rưỡi: "Biết thé thì đã chuyển đến đây từ trước rồi."
 
 Cha Chu Chu gật đầu tán thành, biết thế thì tòa nhà công ty nên xây ở trung tâm thành phó, sai lầm ril
 
 Gia đình Chu Chu đều rát có chí tiến thủ, mặc dù rát thích hải sản ở chỗ Diệp Cửu Cửu, nhưng vẫn coi công việc là quan trọng nhát.
 
 Ăn trưa xong, ánh nắng ám áp chiếu qua cửa sổ kính trong suốt sạch sẽ vào trong, chiếu lên người lười biếng, Chu Chu và những người khác nghỉ ngơi một lúc rồi thanh toán tiền và chào tạm biệt rời đi.
 
 Sau khi họ rời đi, Lý Lâm nhìn anh chị mình ăn no nê: "Bây giờ thì tin rồi chứ."
 
 "Thực sự rất ngon." Về hiệu quả, chị gái Lý Lâm nhìn bà nội có tinh thần rất tót, mặc kệ là thật hay giả, họ vui là được.
 
 Anh trai Lý Lâm nhìn cha Lý có tinh thần rất tốt: "Cha, nếu cơ thể bó đã khỏe hơn nhiều rồi thì quay lại công ty..."
 
 "122 Œan nói dì thế? Đâêt nhiên ai nữI#?œc nahe không thÁy " Cha I ý đ#na dâv đi ra ngoOäI, con Không quen đạn con trai út tra tien: Nhanh len, cÓ người hẹn đanh mạt chược rồi."
 
 Anh trai Lý Lâm: "..."
 
 Trong nhà làm gì có gió.
 
 Lý Lâm thương cảm nhìn anh trai cả, vội vàng trả tiền rồi đi ra ngoài đuổi theo người cha không muốn làm việc.
 
 Sau khi nhà họ Lý đi, những vị khách khác cũng lần lượt thanh toán tiền và rời đi, tiễn mọi người đi rồi, Diệp Cửu Cửu đóng cửa bắt đầu dọn dẹp.
 
 Dọn dẹp sạch sẽ, Diệp Cửu Cửu xắn tay áo chuẩn bị đồ ăn trưa, bữa ăn gốm có sashimi tôm caridea và tôm mũ ni, một phần cá kim tơ hấp, ngoài ra còn có một phần vi cá đuối và canh gà náu môi cá đuối đẻ lại riêng, ngoài ra còn có một phần canh cá nóc thanh lương trà.
 
 Bữa trưa và bữa tối hàng ngày là lúc mà Tiểu Ngư mong đợi nhất, vừa nghe thấy mở tiệc, cô bé đã chạy đến bên bàn ăn, vịn vào ghé trèo lên ghé, rồi quỳ trên chiếc ghé đẩu mềm mại thoải mái: "Mở tiệc nào-"
Bạn cần đăng nhập để bình luận