Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 573:

Chương 573:Chương 573:
 
 Tiểu Ngư ừ ừ hai tiếng: "Em không ghi thù Cửu Cửu."
 
 Diệp Cửu Cửu dừng tay gắp thức ăn: "Chị không nói em ngốc hơn cua."
 
 "Chị cười em." Tiểu Ngư múc một thìa tôm tươi ngon cho vào miệng: "Nhưng em thích Cửu Cửu, em không giận chị."
 
 "... Chị cười vì em quá đáng yêu." Diệp Cửu Cửu cười, lại gắp cho cô bé một ít rau: "Ăn nhiều rau vào, ăn nhiều mới đáng yêu hơn."
 
 Tiểu Ngư thích ăn thịt không thể từ chối lý do này, há miệng ngậm một đoạn lá rau diếp xanh mướt, giống như một chú thỏ vừa nuốt vừa nhai, sột soạt——
 
 Diệp Cửu Cửu nhân cơ hội dụ cô bé ăn thêm một ít rau, đến khi ăn xong, Tiểu Ngư ợ một cái đầy mùi rau, sau đó nhìn cô đầy oán trách: "Cửu Cửu, em sắp thành cá cỏ rồi."
 
 "Ha ha ha." Diệp Cửu Cửu sắp cười chết: "Em còn biết cá cỏ sao?"
 
 "Biết, em còn biết cá trắm cỏ, cá lóc Trung Quốc..." Tiểu Ngư kể cho Diệp Cửu Cửu nghe những con cá mà cô bé thấy trong video: "Em nhớ rất nhiều, em có thông minh không?"
 
 Lăng Dư nhắc nhở một cách u ám: "Thông minh như vậy sao lại không học được cách dùng đũa?"
 
 "..." Tiểu Ngư đang phán khích đột nhiên như bị dội một gáo nước lạnh, cô bé quay lưng lại với Lăng Dư ngôi xổm trên mặt đất, dùng ngón tay vẽ vòng tròn trên mặt đất, vừa vẽ vừa lằẳm bẩm: "Vẽ một vòng tròn để nhốt anh trai vào, sau đó treo lên."
 
 Diệp Cửu Cửu vừa dọn bát đũa vừa hỏi Tiểu Ngư: "Treo lên rồi thì sao?"
 
 Tiểu Ngư trả lời nhỏ: "Em ở dưới ăn hết, không cho anh áy ăn."
 
 Lăng Dư đây vạch đen, đi tới túm lấy Tiểu Ngư đang ngôi xổm.
 
 Tiểu Ngư đột nhiên bị nhắc bỏng lên trời sợ đến mức kêu ầm ï: "Cửu Cửu cứu em, em bị anh trai treo lên rồi."
 
 Diệp Cửu Cửu cũng bát lực: "Tự chịu trách nhiệm."
 
 Tiểu Ngư ư ử giả vờ khóc: "Rau cải trắng ơi, đất vàng ơi, Cửu Cửu không thương em nữa rồi..."
 
 Diệp Cửu Cửu sửng sót: "Học trên video sao? Không cho em chơi điện thoại nữa."
 
 Tiểu Ngư lúc này sắp khóc thật: "Ư ử, đừng mà, cuộc sống không còn niềm vui nữa-"
 
 "Ha ha ha." Diệp Cửu Cửu sắp bị cô bé chọc chét rồi, thật là quá đáng yêu.
 
 Ăn xong một bữa, nụ cười trên mặt Diệp Cửu Cửu không ngừng, cơ thể mệt mỏi cũng hỏi phục không ít, cô cười dọn dẹp bàn ghé, bát đũa. ỢI dọn dẹp Xong đong net cưa SỐ, cưa ra vao,
 
 Tiểu Ngư đã bị sửa một trận, mặc váy ngủ đứng dưới mái hiên, ngoan ngoãn đợi cô về phòng: "Cửu Cửu, em tháy tủ lạnh chuyền đến đây rồi."
 
 "Đúng vậy, sau này có hải sản thì thả vào bể nước này, không còn lo làm bản bếp nữa." Diệp Cửu Cửu nhìn chiếc tủ lạnh lớn đói diện với bể nước: "Hy vọng ngày mai tủ lạnh sẽ mang đén cho họ nhiều hải sản lớn."
 
 "Phải là vỏ sò siêu to." Tiểu Ngư dang rộng hai tay, ra hiệu một chiếc vỏ sò lớn hơn cả cô bé: "Em muốn giường vỏ sò."
 
 "Vậy chị hy vọng có một con cua hoàng đề năm mươi cân, ngày mai có thể bán đấu giá." Diệp Cửu Cửu nói xong thì nhìn Lăng Dư: "Anh muốn gì?"
 
 Lăng Dư nhìn tủ lạnh: "Muốn một con đường có thẻ quay về."
 
 Diệp Cửu Cửu vỗ vào tủ lạnh lớn: "Vậy hy vọng điều ước của chúng ta thành hiện thực."
 
 Ngày hôm sau.
 
 Ba điều ước đã thực hiện được một.
 
 Sáng sớm vừa mới sáng.
 
 Sáu giờ hơn, thủy triều lên đúng hẹn.
 
 Diệp Cửu Cửu nằm trên giường có thể nghe rõ tiếng nước biển chảy và tiếng hải sản rơi xuống đất, hơn nữa động tĩnh rát lớn, dựa vào tiếng vỗ đuôi, cô cảm tháy không phải là cá nhỏ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận