Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 589:

Chương 589:Chương 589:
 
 Diệp Cửu Cửu nói: "Mọi người nên thử xem, hương vị còn ngon hơn cả tôm đuôi xanh."
 
 Hơn nữa giá trị dinh dưỡng cũng tốt hơn.
 
 Lần đầu tiên ông bà của Cao Viễn đến, tóc bạc trắng, lần này đến tóc đã đen hơn nhiều, hiệu quả còn tốt hơn cả các loại hải sản khác.
 
 Mẹ Lạc Lạc thì muốn nhưng chắc chắn bà nội họ không đồng ý: "Thôi vậy, những món khác cũng rất ngon."
 
 "Có cơ hội thì thử nhé." Diệp Cửu Cửu tiếp tục rót trà cho máy bàn khách khác, phần lớn mọi người đều đến đây làn đầu, lần đầu tiên nếm thử hương vị đều kinh ngạc: "Chủ quán, đây là lần đầu tiên tôi ăn sashimi tươi ngon như vậy, cô mua cá ngừ vây xanh này ở đâu vậy?"
 
 Diệp Cửu Cửu không trả lời: "Xin lỗi, chuyện này không tiết lộ được."
 
 "Xin lỗi, thực sự là quá ngon, suýt quên mắt quy củ." Người phụ nữ nói chuyện nhẹ nhàng xoay vòng chiếc vòng tay bằng ngọc lục bảo trên cỏ tay, xanh mướt như có nước chảy: "Chủ quán cứ coi như tôi chưa hỏi đi."
 
 Vị khách đầu trọc hỏi Diệp Cửu Cửu: "Chủ quán, tôi cũng rất thích cá ngừ đại dương này, cô có bán riêng không?”
 
 "Xin lỗi, không bán riêng." Diệp Cửu Cửu rót trà cho mọi người một vòng, sau đó vào bép, đợi mọi người tính tiền mới ra.
 
 Tiễn những vị khách này đi, đã gần ba giờ, Diệp Cửu Cửu lấy tôm bọ ngựa nướng muối ra đặt lên bàn, ngoài ra còn cắt một đĩa lớn sashimi cá ngừ đại dương và trứng cá.
 
 Cô uống trước một bát canh gà nóng, lấy lại chút sức rồi mới bắt đầu ăn tôm bọ ngựa nướng muối, tôm đã được nướng rất lâu, ăn giòn tan, lại có vị mặn thơm, khá ngon.
 
 Ăn vài miếng thịt tôm rồi lại ném thử vài miếng sashimi, sau khi ăn xong thì dựa vào ghế, nhìn Lăng Dư và Tiểu Ngư từ từ ăn, có lẽ vì là nhân ngư nên hai người ăn rất ngon miệng.
 
 Tiểu Ngư ăn nhiều gấp máy lần Diệp Cửu Cửu, mỗi lằn ăn rất nhiều nhưng chưa bao giờ nói bị đau dạ dày.
 
 Diệp Cửu Cửu nhìn đôi má phúng phính như bánh bao của cô bé: "Ăn từ từ thôi."
 
 "Em ăn chậm mà." Tiểu Ngư vừa nói vừa trực tiếp hút thịt cá vào miệng bắt đầu nhai, khoảnh khắc này Diệp Cửu Cửu nhìn thấy hàm răng nhỏ nhắn của Tiểu Ngư.
 
 Cô lại nhìn Lăng Dư nhưng từ đầu đến cuối Lăng Dư ăn rất tao nhã, không tháy răng cá đâu.
 
 Lăng Dư nhận ra ánh mắt đánh giá của cô: "Nhìn gì vậy?" _ Ehong ©O gi. LIệẹPp Sưu Cửu lạng I€ thu hÓI tam mat, mim môi nhịn anh.
 
 Lăng Dư tháy cô không nói cũng không hỏi nữa, tiếp tục ăn cá ngừ đại dương.
 
 Sau khi hai anh em ăn trưa xong, Diệp Cửu Cửu dọn đẹp bát đũa sạch sẽ, Tiểu Ngư cầm khăn lau mặt lau bàn, dọn thùng rác.
 
 Dọn dẹp xong, mọi người chuẩn bị về phòng nghỉ ngơi, vừa bước vào phòng khách thì nghe thấy tiếng gõ cửa ở cửa sau, cô vội lau tay đi mở cửa: "Lưu nãi nãi2"
 
 "Ừ, là bà." Lưu nãi nãi đưa cho Diệp Cửu Cửu món bò khô mà con dâu mang đến: "Con trai bà đi công tác mang về, bà lấy cho cháu máy gói, cảm ơn cháu hôm kia đã tặng nhà bà nhiều lê như vậy, cháu nhát định phải nhận món bò khô này."
 
 "Lưu nãi nãi khách sáo quá." Diệp Cửu Cửu từ chối không được, cuối cùng nhận lấy món bò khô.
 
 Lưu nãi nãi thấy cô nhận rồi, cười vỗ tay cô, nhỏ giọng hỏi: "Cửu Cửu, cháu và anh Tiểu Ngư..."
 
 Diệp Cửu Cửu do dự vài giây, sau đó gật đầu.
 
 Lưu nãi nãi nhận được câu trả lời xác thực thì cười không khép miệng, trước đây bà còn lo hai người ở chung một nhà sẽ ngại ngùng, nhưng bây giờ nghĩ lại thì vừa khéo: "Anh Tiểu Ngư đẹp trai, làm việc lại chăm chỉ, rất xứng đôi với cháu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận