Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 606:

Chương 606:Chương 606:
 
 Sau khi biết được, bọn họ lập tức đến đây, không ngờ lại đến muộn, bọn họ quá khao khát được trở lại cuộc sống bình thường nên không muốn rời đi, cứ thế chờ đến bây giờ, nếu như buổi tối còn mở cửa, họ sẽ tiếp tục chờ ở đây.
 
 "Buỏi tối không mở cửa." Diệp Cửu Cửu vừa dút lời, mười mấy người ở lại có gắng chờ đợi cơ hội đều buông thõng vai, vẻ mặt tuyệt vọng: "Chúng tôi nên đến sớm hơn."
 
 Người phụ nữ bé đứa trẻ còn khóc nức nở: "Tối qua tôi nên đến sớm hơn, không nên tiết kiệm tiền nhà trọ."
 
 Đứa nhỏ trong lòng cô áy giơ tay lau nước mắt cho mẹ, an ủi mẹ một cách yếu ớt: "Mẹ đừng khóc, con không đau."
 
 Diệp Cửu Cửu nhìn đứa trẻ chu đáo, lại nghĩ đến Tiểu Ngư cũng chu đáo như vậy, nhất thời không đành lòng.
 
 Cô nghĩ só hải sản còn lại có thể bán đủ cho hai bàn, suy nghĩ một lúc rồi gọi những người chuẩn bị rời đi: "Còn một ít đồ ăn, hằu hét đều khá đất, néu các người không chê đắt thì đợi một chút, đợi những vị khách khác rời đi rồi vào."
 
 Tin tức này giống như niềm vui bất ngờ, những người này xúc động đến mức nước mắt lưng tròng: "Cảm ơn chủ quán."
 
 Diệp Cửu Cửu đưa khăn giấy cho mọi người: "Không cần cảm ơn, mọi người ngồi thêm một lát nữa đi."
 
 Lăng Dư nghe thấy cô nói chuyện với những người bên ngoài, khẽ cau mày: "Em đã rất mệt rồi."
 
 "Em nghỉ một lát là được." Diệp Cửu Cửu nhận lấy cốc nước anh đưa, uống một ngụm rỏi nhỏ giọng nói: "Họ đều bị bệnh, đặc biệt là đứa trẻ kia, không lớn hơn Tiểu Ngư bao nhiêu."
 
 Lăng Dư nhắc nhở: "Em không thể giúp được tất cả mọi người."
 
 "Em biết." Diệp Cửu Cửu khẽ thở dài, khi bà nội bị bệnh, cô đã từng hy vọng có một loại thuốc thần có thể chữa khỏi bệnh cho bà, những người bên ngoài này hẳn cũng hy vọng như vậy.
 
 Người mẹ bé con bên ngoài tên là Tạ Mẫn, cô ấy thực sự cầu nguyện không ngừng mỗi ngày để có thuốc thàn hoặc phép màu xảy ra.
 
 Con gái cô ấy là Đậu Đậu năm nay bón tuổi, hơn một tháng trước đột nhiên bắt đầu chảy máu cam, đến bệnh viện kiểm tra thì phát hiện là bệnh bạch cầu cáp tính, để chữa bệnh cho con, cô ấy và chồng đã bán căn nhà mới sửa xong vừa mới dọn Vào ở chưa được bao lâu.
 
 Mặc dù họ tích cực phối hợp với bác sĩ để điều trị nhưng hiện tại hiệu quả không rõ ràng, Tạ Mẫn tuyệt vọng vô tình nghe một người bạn nói rằng gần đây cô ấy mỗi tuần đều đến Lộc Thành ăn ở một nhà hàng hải sản, nghe nói hải sản có thẻ điều hòa cơ thể. rất nhiều bênh nhân cao huyết áp. bênh thân đều có chuvển biến TÓI.
 
 Người bạn cười nhạo lời nói này nhưng Tạ Mẫn giống như người chết đuối vớ được cọc, bát chấp đưa con gái từ bệnh viện đến đây.
 
 Đột ngột đưa con gái đang bị bệnh ra ngoài là hành động rất nguy hiểm, chồng cô ấy đã gọi điện liên tục, cô ấy không còn cách nào khác ngoài việc tắt điện thoại, hôm nay cô ấy nhát định phải để con gái ăn một lần.
 
 Ban đầu cô ấy nghĩ rằng chỉ có thể thát vọng ra về, không ngờ chủ quán lại cung cấp thêm một só hải sản, cô ấy ôm con gái, nhỏ giọng nói với con: "Bảo bói của mẹ, sắp được ăn hải sản con thích rồi."
 
 Những vị khách bên trong ăn rất chậm, phải đợi thêm hơn nửa tiếng nữa mới có ba bàn khách rời đi, Diệp Cửu Cửu dọn dẹp xong mới gọi họ vào, vì giá cả đắt nên một só khách hàng chọn ghép bàn, vì vậy cuối cùng ba bàn đủ cho mọi người ngồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận