Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 609:

Chương 609:Chương 609:
 
 Lăng Dư thầm nói bên cạnh: "Ném xuống biển đi."
 
 Diệp Cửu Cửu không khỏi cảm thán: "Tiếc là ở đây không có biển."
 
 Lăng Dư: "Có sông."
 
 ".." Diệp Cửu Cửu nhìn Lăng Dư, dường như chỉ cần cô gật đầu thì anh sẽ làm ngay, cô vỗ vai Lăng Dư: "Đọc theo em: Tuân thủ pháp luật, bắt đầu từ bản thân."
 
 Tiểu Ngư đang gặm lê ở bên cạnh nhắc nhở Lăng Dư: "Anh đừng làm chuyện xấu, sẽ bị bắt đi làm thí nghiệm đáy."
 
 Diệp Cửu Cửu chu môi: "Nhìn xem, trẻ con còn hiểu chuyện hơn anh."
 
 Lăng Dư cong môi: "Nhưng em không vui."
 
 Diệp Cửu Cửu nhìn số tiền 114 ngàn vừa được chuyển đến: "Nhìn thấy só tiền này là tâm trạng tốt rồi, cô ta không lấy được nguồn hải sản của em, chỉ có thể nhìn em kiếm tiền." Cô không có gì phải sợ, nhưng hơi lo lắng về chuyện nguồn hàng, tuy nhiên cô đã chuẩn bị sẵn sàng, tra cũng không tra ra được gì.
 
 "Được rồi, chúng ta dọn bàn trước." Diệp Cửu Cửu quay người đi dọn bàn, khi dọn đồ ăn thì nghe thấy người phụ nữ dẫn theo con gái đang kích động nhìn con gái: "Đậu Đậu, con thực sự tháy món này ngon sao?"
 
 Cô bé yếu ớt gật đầu: "Con thích bánh bao nhân súp gạch cua."
 
 "Thích thì ăn nhiều một chút, ở đây còn máy cái, cho Đậu Đậu ăn hét." Tạ Mẫn nhìn thấy con gái không có khẩu vị gì mà cuối cùng cũng chịu ăn cơm, kích động đến nỗi hốc mắt đỏ hoe: "Ăn xong mà vẫn muốn ăn thì mẹ gọi thêm một phần nữa."
 
 Cô bé nhẹ nhàng ừ một tiếng, cầm bánh bao nhân súp gạch cua tiếp tục ăn từng miếng nhỏ.
 
 Tạ Mẫn nhìn thấy con gái có khẩu vị, cẳn thận hỏi: "Đậu Đậu, con có muốn ăn một chút rau không?”
 
 Cô bé nhìn mẹ gắp rong biển đưa tới, định từ chối thì đột nhiên ngửi thấy một mùi ngọt ngào, trẻ con đều thích ăn đồ ngọt, vì vậy cô bé chớp chớp đôi mắt đen láy: "Ăn."
 
 "Ngoan quá." Tạ Mẫn vội vàng đút rong biển cho con gái, nhìn con gái ăn ngon lành, cô ấy lập tức cảm thấy chuyến đi này rất đáng giá.
 
 Hai mẹ con vừa ăn vừa trò chuyện, ăn xong vẫn còn thòm thèm: "Chủ quán, tôi có thể gọi thêm vài món mang về không?"
 
 Diệp Cửu Cửu: "Xin lỗi, không được."
 
 Tạ Mẫn hơi thất vọng nhưng cũng không quá bận tâm, quyết định lần sau sẽ đến đây ăn tiếp: "Cảm ơn chủ quán, đồ ăn ở đây rất ngon."
 
 "Cảm ơn." Diệp Cửu Cửu nhìn cô bé ăn no rỏi tinh thần cũng khá hơn: "Có cơ hội thì đến đây ăn tiếp. " _©€© đen tI€p. €u tinh trạng Dẹnh cua con gai khong XaU đi thị ¡ạ Nian se den đây ăn tiếp.
 
 Tạ Mẫn trả tiền rồi đưa con gái đi bắt xe, lên xe cô áy mở điện thoại, vừa mở ra thì điện thoại của chồng đã gọi đến.
 
 Cô ấy vui vẻ nghe điện thoại, đầu dây bên kia lập tức truyền đến giọng chất ván của chôồng: "Em tắt máy làm gỉ? Em đưa Đậu Đậu đi đâu rồi? Bác sĩ đã nói là không được đưa con bé ra ngoài, em có muốn hại chết con bé không?"
 
 Tạ Mẫn hít một hơi: "Em không phải đã nói với anh rồi sao? Em đưa con bé đến Lộc Thành thử một nhà hàng..."
 
 Cô ấy còn chưa nói hết câu thì đã bị chồng cắt ngang: "Em bao nhiêu tuổi rồi mà còn tin vào những câu chuyện cỏ tích không thực té như vậy? Bác sĩ đã nói là sẽ sắp xếp ghép tủy cho Đậu Đậu ngay, em cứ phải đi làm máy chuyện không đâu vào đâu như vậy để làm gï2"
 
 Tạ Mẫn lau nước mắt, sau đó hít một hơi thật mạnh: "Em cũng chỉ muốn Đậu Đậu không phải chịu những đau khỏ đó."
Bạn cần đăng nhập để bình luận