Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 645:

Chương 645:Chương 645:
 
 Rất nhiều sinh vật muốn tấn công rùa da nhưng vừa đến gần đã chú ý đến Lăng Dư và Diệp Cửu Cửu trong bong bóng, nhìn thấy bọn họ trắng trẻo mịn màng, rất tươi ngon, nhưng khi chúng muốn tấn công thì bị uy áp của Lăng Dư ngăn cản.
 
 Chúng lặng lẽ lùi lại một chút, ẩn núp trong góc tối, định tìm thời cơ thích hợp.
 
 Diệp Cửu Cửu không để ý đến những sinh vật kỳ lạ đó, ôm Tiểu Ngư dạy cô bé viết chữ, đợi mệt thì dựa vào chân Lăng Dư nghỉ ngơi.
 
 Không biết đã qua bao lâu, khi cô mở mắt ra thì thấy tốc độ của rùa da đã chậm lại.
 
 Cô cũng chú ý thấy bên ngoài bong bóng có ánh sáng, nhìn kỹ thì thấy bên ngoài có rất nhiều loại cá phát sáng, chẳng hạn như cá mắt đèn, cá rìu sao băng, cá đèn pin, mực đom đóm, v. v., những ánh sáng lốm đốm chiếu sáng khu rừng dưới đáy biển xung quanh: "Sắp đến rồi sao?"
 
 "Còn một lát nữa." Lăng Dư chỉ tay về phía trên đầu: "Muốn cho em xem cảnh mặt trời buổi sáng chiếu vào đáy biển."
 
 Diệp Cửu Cửu nhìn về phía trên đầu, phát hiện không xa trên đầu chính là mặt biển, có ánh sáng chiếu xuống.
 
 Cô vội ngồi thẳng dậy, rất mong chờ nhìn mặt biển mênh mông, cô chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ được ngắm bình minh dưới đáy biển, đây có lẽ là điều tuyệt vời nhất mà cô từng làm trong đời: "Phải đợi bao lâu nữa."
 
 Lăng Dư nhìn mặt nước hơi sáng lên: "Mười phút."
 
 "Được." Diệp Cửu Cửu dựa vào vai Lăng Dư chờ mặt trời mọc, trong lúc chờ đợi, cô mượn ánh sáng xanh trắng phát ra từ các sinh vật biển nhìn về phía trước, nơi có những rặng san hô, thảm cỏ biển, màu xanh lam huyền bí, trông cũng rất đẹp.
 
 Xung quanh có rất nhiều ánh sáng, cô rất dễ chú ý đến những loại hải sản cực phẩm trong rặng san hô, chẳng hạn như bào ngư, nhím biển, tôm hùm, cua, hải sâm, sò điệp, ốc biển, v. v., mỗi loại đều to hơn những loại mà Diệp Cửu Cửu từng thấy, ước chừng một con đủ cho hàng chục người ăn.
 
 Ngoài những loại hải sản có vỏ phổ biến này còn có rất nhiều loại cá biển, những đàn cá mú, cá bướm, cá mú xanh, cá hồng, con nào cũng to và béo, chỉ cần vớt một lưới ra cũng có thể bán được cả trăm nghìn.
 
 Diệp Cửu Cửu hơi phấn khích kéo tay Lăng Dư, đôi mắt đen láy sáng lên: “Thật thích nơi này."
 
 Bên tai Lăng Dư toàn là giọng nói vui mừng của cô, anh cong môi: "Đầu là của em."
 
 "Nói như vậy thì có cảm giác như em là chúa tể đại dương." Diệp Cửu Cửu không giấu được nụ cười trên mặt, đột nhiên cảm thấy mình rất giàu có.
 
 Lăng Dư nghĩ đến giấc mơ của cô: "Chính là vậy."
 
 Diệp Cửu Cửu định nói mình không phải nhưng đột nhiên phát hiện trời đã sáng, mặt trời đỏ rọi trên mặt nước, gợn sóng hơi ửng đỏ, một lát sau ánh sáng đỏ từ từ sáng lên, chiếu xuống qua mặt nước, sóng xanh lăn tăn, ánh nước lấp lánh, mặt biển đẹp như ngọc lục bảo xanh biếc, những rặng san hô dưới nước cũng trở nên rực rỡ sắc màu, đẹp vô song.
 
 Đợi đến khi toàn bộ vùng nước này được chiếu sáng, Diệp Cửu Cửu không khỏi cảm thán: "Đẹp quá, đây là bình minh đẹp nhất mà em từng thấy."
 
 Lăng Dư nhìn mặt nước, sau đó lại nhìn sang Diệp Cửu Cửu đang chăm chú nhìn mặt nước, ánh sáng chiếu lên khuôn mặt trắng nõn của cô khiến cô càng thêm thanh lãnh xinh đẹp.
 
 Anh cũng thấy đây là bình minh đẹp nhất mà anh từng gặp.
 
 Diệp Cửu Cửu quay đầu nhìn Lăng Dư vẫn luôn nhìn mình, nhẹ nhàng nhướng mày: "Em đẹp hơn bình minh sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận