Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 657:

Chương 657:Chương 657:
 
 Tiểu Ngư đầy vẻ ranh mã: "Nếu anh chị không đưa em đi, em sẽ càng đáng thương hơn nữa-"
 
 "Hahaha, biết ngay là em sẽ nói thế mà." Diệp Cửu Cửu nâng khuôn mặt mũm mĩm của cô bé lên hôn một cái: "Chị rất muốn đưa em đi nhưng xa quá, ra ngoài ăn không ngon ngủ không yên, em còn nhỏ như vậy làm sao chịu được?"
 
 "Em cứ ở nhà đợi chị về, lúc rảnh rỗi thì chuẩn bị thêm một ít trân châu, sau này chúng ta mang về nhà hàng bán lấy tiền."
 
 Tiểu Ngư nghe vậy thì phấn khích: "Có thể về nhà sao?"
 
 "Vậy thì em phải tìm thêm nhiều trân châu, bán được tiền thì có thể mua được nhiều xe đạp, em muốn tặng cho Elsa và Ellie một chiếc."
 
 Diệp Cửu Cửu gật đầu: "Tất nhiên là được, còn có thể mua ván trượt và những đồ chơi khác tặng cho các bạn, nhưng trước tiên em phải thu thập trân châu ở nhà, không có trân châu thì không mua được."
 
 "Được rồi." Để mua quà cho các bạn, Tiểu Ngư không còn nằng nặc đòi đi nữa, chỉ dặn Diệp Cửu Cửu phải sớm vê.
 
 Diệp Cửu Cửu đồng ý: "Ở nhà ngoan ngoãn đợi chị."
 
 Ngày hôm sau, sau khi ăn sáng cùng Tiểu Ngư, Diệp Cửu Cửu và Lăng Dư lên đường, cùng đi còn có hai mươi nhân ngư khỏe mạnh, ngoài ra còn có cua hoàng đế, bạch tuộc lớn, đồi mồi và hai con cá lớn trông rất hung dữ mà họ đã gặp hôm qua.
 
 Một con là cá voi xanh dài gần một trăm mét, toàn thân màu xanh nhạt, trông rất đẹp nhưng cũng rất hung dữ.
 
 Một con khác là cá kiếm khổng lồ, dài khoảng năm mươi mét, lớn hơn và dài hơn so với những gì Diệp Cửu Cửu biết.
 
 Diệp Cửu Cửu tò mò nhìn chằm chằm vào con cá kiếm khổng lồ này, nhớ lại trước đây đã từng ăn cá kiếm, cô bỗng thấy hơi áy náy và tội lỗi.
 
 Không chỉ áy náy với cá kiếm, mà còn áy náy với cua hoàng đế và bạch tuộc lớn, nhưng thực sự là quá ngon, hy vọng những con mà cô đã ăn trước đây không phải là đồng loại của chúng.
 
 Cá kiếm phát hiện ra vẻ áy náy của Diệp Cửu Cửu, liền bơi đến bên cạnh Diệp Cửu Cửu: "Cô có gì muốn dặn dò sao?"
 
 Diệp Cửu Cửu nghe thấy giọng nói của một người phụ nữ, ngẩn người một lúc rồi nói: "Lần đầu tiên tôi nhìn thấy một con cá lớn mạnh mẽ như vậy, có chút ngạc nhiên."
 
 "Thực ra chúng tôi không lớn lắm, ở vùng biển Lãng Quên còn có rất nhiều loài cá lớn hơn." Cá kiếm lật ngược cơ thể khổng lồ, đáy biển yên tĩnh trong nháy mắt dâng lên một cơn sóng lớn, giống như đột nhiên xảy ra sóng thần vậy.
 
 Lăng Dư đưa Diệp Cửu Cửu tránh khỏi cơn sóng lớn đang cuộn trào, đưa cô đến lưng cá voi xanh rộng như sân bóng, những nhân ngư khác và cua hoàng đế, bạch tuộc lớn, v. v. đều biến thành người rồi cùng nhau trèo lên lưng cá voi xanh, chỉ có cá kiếm có thân hình to lớn tương tự bơi theo bên cạnh.
 
 Bên ngoài trời đang sáng, mặt biển lặng sóng, cá voi xanh nhô lên khỏi mặt nước, đưa Diệp Cửu Cửu và những người khác bơi trên mặt biển mênh mông, tốc độ của nó nhanh hơn cô tưởng tượng, nếu như ở ngoài đời cá voi xanh bơi trong nước với tốc độ hơn hai mươi km/giờ thì ở đây ước tính đã tăng gần gấp đôi.
 
 Diệp Cửu Cửu không ngờ rằng cả đời này cô lại có thể ngồi trên cá voi xanh đi du lịch, cảm thấy nói ra cũng rất oai phong, vì vậy cô lặng lẽ lấy máy quay chuyên nghiệp dưới nước ra chụp ảnh cá voi xanh lớn.
 
 Chú bạch tuộc nhiều chuyện đội một đầu tóc tím tò mò lại gần: "Đây là cái gì?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận