Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 698:

Chương 698:Chương 698:
 
 Cô đang định nói chuyện với mọi người thì người bên cạnh cha nhân ngư vội vàng chạy đến: "Cửu Khanh đại nhân, điện hạ, các liên minh hải tộc khác đã đến, đức vua mời các ngài qua đó."
 
 Lăng Dư nghe nói các liên minh khác đã đến, sắc mặt hơi ngưng trọng, đứng dậy.
 
 Diệp Cửu Cửu biết Lăng Dư và những người khác không ưa gì cá mập ăn thịt, sau khi dặn bạch tuộc lớn trông chừng đồ thì đi theo Lăng Dư trở về, vừa đi đến đảo nhỏ thì đụng phải những người của các tộc khác.
 
 Người đứng đầu là một người đàn ông trông rất cường tráng thô kệch, da ngăm đen, mặt đầy râu quai nón, khóe mắt còn có một vết sẹo dài, nhìn là biết không phải người dễ chung sống.
 
 Tiểu Ngư hơi sợ, trốn sau Cửu Cửu và anh trai, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Đáng sợ."
 
 Người này khịt mũi: "Lăng Dư, người trong tộc các ngươi đều nhát gan như vậy sao? Chẳng trách bây giờ các ngươi chỉ có thể co cụm trên hòn đảo này, vẫn nên xuống nước tranh giành địa bàn nhiều hơn, nếu không sau này chỉ có thể làm rùa rụt cổ ở đây thôi."
 
 Diệp Cửu Cửu cau mày nhìn đối phương, tiếng của người này vang xa đến mức ai cũng có thể nghe thấy, đất liền trên biển rất ít, chỉ có vài chục chỗ, nơi này là nơi lớn nhất bên ngoài vùng biển Lãng Quên, cũng là nơi có nhiều tài nguyên nhất, cho dù không biết cách vận chuyển, chiếm giữ cũng là một khoản tài sản.
 
 Lăng Dư lạnh lùng nhìn thủ lĩnh tộc cá mập ăn thịt, cũng là thủ lĩnh của một trong những liên minh: "Thay vì quan tâm đến chúng tôi, tốt hơn hết là anh nên quan tâm nhiều hơn đến những tộc nhân đã bị ăn thịt trong cuộc tranh giành địa bàn ở vùng biển Lãng Quên đi."
 
 Tiểu Ngư nghe thủ lĩnh cá mập ăn thịt nói, liền tức giận thò đầu ra: "Tôi không phải rùa rụt cổ, là do ông xấu quá thôi."
 
 Diệp Cửu Cửu nhướng mày, Tiểu Ngư thật đỉnh! Thủ lĩnh cá mập ăn thịt:
 
 "... Một đứa trẻ con như mi biết gì."
 
 "Đúng vậy." Tiểu Ngư lớn gan: "Các người đều xấu."
 
 Diệp Cửu Cửu cũng chú ý đến, những người trong tộc đối phương đều trông khá thô kệch, so với sự tinh tế xinh đẹp của tộc nhân ngư, một bên trên trời, một bên dưới đất, thậm chí những tộc khác trên đảo cũng đều trông rất đẹp, hoàn toàn có thể booe mắt. Cô không kìm được nhướng mày: "Các anh tuyển chọn thành viên có phải đều tuyển chọn rất cẩn thận không?”
 
 Lăng Dư nói không: "Nhưng cũng sẽ không tiếp nhận những người quá đáng sợ."
 
 Thủ lĩnh cá mập ăn thịt nhe răng, hận không thể lập tức biến thành nguyên hình nuốt chứng họ.
 
 "Mời mọi người vào đại điện phía trước ngồi một lát." Người thông báo cho Diệp Cửu Cửu và những người khác đến đã lên tiếng cắt ngang lời đe dọa của cá mập ăn thịt, sau đó dẫn Diệp Cửu Cửu và những người khác đi về phía cung điện: "Đại nhân, điện hạ mời bên này."
 
 Cá mập ăn thịt: 'Đại nhân?”
 
 Thủ hạ một: "Không phải người phụ nữ này chính là Cửu Khanh đại nhân đó chứ?"
 
 Thủ hạ hai: "Nhưng nhìn rõ ràng là giống con người."
 
 Cá mập ăn thịt: 'Là con người? Vậy thì tôi không phục."
 
 Diệp Cửu Cửu thay một chiếc váy sa mỏng rất lộng lẫy, váy xòe xuống, tỏa ra ánh sáng rực rỡ, cô từ từ bước ra quảng trường bên ngoài cung điện, ngồi trên chiếc ghế ngọc lục bảo đế vương mà cha nhân ngư mẹ nhân ngư cố ý đặt ở trên, nhìn xuống đám đông đen kịt bên dưới.
 
 Ngay khoảnh khắc cô đứng lên, hoa lam cẩm thạch tháng chín nở rộ khắp xung quanh, cánh hoa màu xanh trắng tỏa ra hương thơm thanh nhã, khiến tất cả mọi người đều choáng váng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận