Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 742:

Chương 742:Chương 742:
 
 Bạch tuộc lớn, cua hoàng đế đều háo hức nhìn thịt kho tàu thơm phức: "Đại nhân, hấp bao lâu vậy?"
 
 "Cần hấp cho mềm nhừ, muốn tan ngay trong miệng thì phải hấp ít nhất hai tiếng." Diệp Cửu Cửu bảo mọi người đi nghỉ: "Mọi người không cần canh ở đây."
 
 "Đại nhân, chúng tôi canh ở bên cạnh." Bạch tuộc lớn và những người khác không có thói quen ngủ trưa nên đều lấy điện thoại mới mua ra nghịch, bọn họ đã lập một nhóm, tên nhóm là: Đội đặc nhiệm dưới đáy biển.
 
 Bọn họ sợ làm ồn đến giấc ngủ trưa của Tiểu Ngư nên không nói chuyện, chỉ gõ chữ trò chuyện trong nhóm, bọn họ đã được Lăng Dư hỗ trợ học rất nhiều chữ dùng trong cuộc sống hàng ngày, đã có thể nhận biết chữ bình thường nhưng viết thì rất chậm.
 
 Lúc này bọn họ đang cố gắng chọc vào màn hình để viết chữ luyện tập, trò chuyện về thịt kho tàu trong nồi.
 
 Bạch tuộc lớn oai phong: "Tôi tìm thấy hình ảnh thịt kho tàu trên mạng, làm xong chắc sẽ như thế này."
 
 Rùa biển chậm chạp: "Trông có vẻ rất ngon."
 
 Cua đi ngang: "Đại nhân làm chắc chắn sẽ ngon hơn."
 
 Cá voi xanh mập mạp: "Tôi cũng nghĩ vậy."
 
 Cá kiếm tên là cá kiếm, lạnh lùng nói: "Ừ."
 
 Ngồi xếp bằng trên phòng trà nhỏ trên lầu nhà hàng, Diệp Cửu Cửu tắm nắng nhìn tên của mọi người, buồn cười muốn chết: "Ai đặt tên cho bọn họ vậy?”
 
 "Bọn họ tự đặt." Tên của Lăng Dư rất đơn giản, là một chữ L, tên của Diệp Cửu Cửu cũng rất đơn giản, là một số 9, nhìn đơn giản như một cặp: "Hay lắm."
 
 "Đừng quan tâm đến tên của họ." Lăng Dư nhìn Diệp Cửu Cửu trắng bệch dưới ánh sáng mỏng, nụ cười rạng rỡ như ánh nắng ấm áp ngoài cửa, anh động lòng, từ từ tiến lại gần hơn một chút.
 
 Diệp Cửu Cửu không né tránh, mặc cho anh hôn nhẹ, thời điểm anh muốn hôn nhiều hơn, cô cười ngửa ra sau né tránh anh: "Anh đừng làm phiền em làm việc."
 
 Lăng Dư ôm lấy vòng eo thon thả của cô, tùy ý gác cằm lên hõm cổ cô: "Đại nhân, em cứ bận việc của em."
 
 Hơi thở nóng bỏng phả vào cổ, như có kiến bò qua, tê tê dại dại, Diệp Cửu Cửu cử động vai, muốn tránh xa anh một chút nhưng cô hoàn toàn không thoát khỏi bàn tay to của anh, cuối cùng cô chỉ có thể từ bỏ: "Sao lại dính người như Tiểu Ngư vậy chứ?"
 
 Lăng Dư như một chú mèo lớn nhẹ nhàng cọ vào cổ cô: "Tiểu Ngư dính người nằm trên giường của em, anh thì không."
 
 Diệp Cửu Cửu bị cọ đến mềm lòng, giọng nói vô thức mềm mại hơn một chút: "Tiểu Ngư còn nhỏ mà."
 
 "Không nhỏ rồi." Lăng Dư dừng lại một chút: "Em để cô bé tự ngủ."
 
 "." Tai Diệp Cửu Cửu hơi đỏ: "Nói sau đi, em phải thông báo cho khách hàng.”
 
 Cô cầm điện thoại soạn tin nhắn gửi riêng cho Cao Viễn, Chu Chu, mẹ Lạc Lạc và những người khác: "Nhà hàng sẽ bắt đầu kinh doanh từ ngày mai nhưng không thể đến là ăn ngay được, cần phải đặt trước ở đây, thông tin danh tính tôi đã ghi chú lại rồi, số hội viên là 0001. mật mã ban đầu là 000, sau khi nhận được vui lòng đổi mật mã kịp thời để tránh bị đánh cắp."
 
 Người đầu tiên nhận được tin nhắn là Cao Viễn, hắn đang ngồi trên ghế sofa lười biếng, thấy tin nhắn thì lập tức đứng phắt dậy.
 
 Hắn lấy tốc độ tay nhanh như chớp của một người độc thân hơn mười năm nay, sau đó đổi mật mã với tốc độ nhanh nhất, đổi xong mới chú ý đến một số thông tin bên trong.
 
 Đầu tiên, Bếp Riêng Cửu Cửu tăng giá.
 
 Thứ hai, Bếp Riêng Cửu Cửu bắt đầu áp dụng chế độ đặt trước cho hội viên từ ngày mai, vào tối thứ sáu hàng tuần sẽ mở danh sách đặt từ thứ bảy đến tối thứ sáu tuần sau, nghỉ vào thứ hai, các thời gian còn lại sẽ mở cửa vào buổi trưa và buổi tối, mỗi bữa sẽ mở ba mươi suất, cần phải đặt trước mới được vào ăn, không thêm suất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận