Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 751:

Chương 751:Chương 751:
 
 "Nước biển trong hồ cũng lăn tăn, cảm giác như đang ngồi ở biển vậy." Chu Chu chống cằm nhìn những chú cá bướm bơi trong nước: "Anh xem, trong bồn tắm của cha em cũng có loại cá san hô này nhưng không lớn như vậy."
 
 "Bên đó còn có hai con cá nóc, trông dễ thương quá." Cao Viễn chỉ vào vị trí dưới đám rong biển đối diện: "Muốn chọc nó một cái."
 
 "Chủ quán cũng đã dựng biển ở bên cạnh: Vui lòng không sờ vào sinh vật dưới nước, cẩn thận có độc." Chu Chu ngăn Cao Viễn đừng có nghịch ngợm: "Nếu anh bị trúng độc thì cua siêu gạch sẽ thuộc về một mình em."
 
 "Vậy thì anh vẫn nên nhịn thôi." Cao Viễn nhìn vào trong nước có hàng chục loài sinh vật biển: "Chủ tuqnas đúng là lợi hại, thế mà lại để những loài có độc và không có độc ở chung với nhau, thế mà chúng lại không tấn công nhau?”
 
 Chu Chu: "Đầu phục chủ quán thôi."
 
 Một con cua độc lén nhìn về phía hoa lan tím rủ xuống dưới mái hiên: Ư ư ư, bị đánh rồi thì đương nhiên phải phục thôi!
 
 Hoa lan tím nhẹ nhàng lay động lá, giống như bị gió thổi: Cậu thử kêu thêm lần nữa xeml
 
 Cua độc: Ư ư ư.
 
 Quay lại bếp, Diệp Cửu Cửu bảo con bạch tuộc hấp trước một phần há cảo tôm pha lê, cua siêu gạch hấp, còn cô thì mặc tạp dề bắt đầu làm bào ngư hầm nấm truffle đen.
 
 Sáng nay đã ninh trước nước dùng làm nước cốt bằng các khối gà tươi, nấm tùng nhung, đông trùng hạ thảo, bây giờ múc riêng một ít cho vào nồi đất, sau đó cho thêm một cân rưỡi bào ngư tươi.
 
 Nếu là bào ngư khô thì có thể cho trực tiếp vào nước cốt đã ninh để cùng nhau đun sôi nhưng vì là bào ngư tươi nên cho riêng, trước tiên hâm năm phút, sau đó cho nấm truffle đen băm nhỏ và nước đã ngâm vào hầm thêm tám phút, đợi đến khi nước dùng bên trong hầm đến độ sền sệt là được.
 
 Diệp Cửu Cửu lấy bào ngư ra, cẩn thận thái thành từng lát mỏng, sau đó xếp đều vào một đĩa lõm màu trắng, rải đều hạt nấm truffle đen lên trên, sau đó nêm nếm nước dùng còn lại, sau đó rưới đều lên trên.
 
 Làm xong, cô đặt vào khay gỗ, sau đó đặt thêm một phần cua siêu gạch hấp vừa làm xong lên: "Có thể mang ra rồi."
 
 Cá kiếm buộc tóc, đội mũ đen, đeo khẩu trang, mặc áo quần đen, một thân đen từ đầu đến chân mang hai món ăn đến cho Cao Viễn và Chu Chu: "Mời hai người dùng."
 
 Chu Chu nhìn những nhân viên phục vụ đẹp trai khác nhau, đặc biệt là người này còn là phụ nữ, ngầu quá: "Phụ nữ mà đẹp trai rồi thì đàn ông chẳng là gì cả."
 
 Cao Viễn không muốn thừa nhận nhưng không thể không khen một câu, nhân viên phục vụ ở chỗ chủ quán đều rất đẹp trai: "chủ quán đúng là lợi hại, thế mà lại chiêu mộ được nhiều anh chàng đẹp trai, đại tỷ siêu ngầy này đến làm nhân viên phục vụ."
 
 Phòng riêng bên cạnh, Lý Lâm, mẹ Lạc Lạc, cha Lạc Lạc, ông chủ của họ cũng nhìn về phía cua hoàng đế tóc đỏ và đồi mồi tóc nâu sâm: "Bình thường gặp mấy thanh niên nhuộm tóc lại để tóc dài cứ cảm thấy không đẹp, nhưng nhìn họ thì lại thấy rất hợp, giống như sinh ra đã hợp với màu tóc này."
 
 "Anh đẹp trai quá." Lạc Lạc nói với đồi mồi: "Nhưng mà anh vẫn kém chị Cửu Cửu và Tiểu Ngư một chút."
 
 "Anh chắc chắn không bằng chủ quán rồi." Đồi mồi cười ôn hòa, đôi mắt cong thành hình trăng khuyết, nụ cười ấm áp dịu dàng, hoàn toàn khác với vẻ lạnh lùng của cá kiếm hay sự hoạt ngôn của bạch tuộc, khiến người ta có cảm giác như ánh nắng chiếu vào người rất ấm áp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận