Chấn Kinh Tủ Lạnh Nhà Ta Thành Tinh Rồi

Chương 757:

Chương 757:Chương 757:
 
 Đặc biệt là mấy đứa trẻ thích động vật quý hiếm như Nguyệt Nguyệt, Kiều Kiều, Hạo Hạo, v. v., hận không thể nằm xuống đất để xem.
 
 Xem xong, dưới sự dẫn dắt của Tiểu Ngư, bọn họ lại chạy đến bể nước trước cửa để xem cá: "Ở đây cũng có."
 
 "0a, đây là một cái ao ước nguyện." Hạo Hạo nhìn đồng xu trong nước, lập tức chắp tay lại để ước nguyện: "Bồ tát bồ tát, con mong mẹ con đừng †ét mông con nữa."
 
 Kiều Kiêu cũng học theo nói: "Bồ tát bồ tát, con mong mẹ con mua cho con một bộ quần áo đẹp giống Tiểu Ngư."
 
 Tiểu Ngư cúi đầu nhìn bộ quần áo đẹp của mình: "Đây là Cửu Cửu mua cho tớ."
 
 Nguyệt Nguyệt đi vòng quanh Tiểu Ngư xinh đẹp: "Đẹp quá."
 
 "Tớ cũng thấy vậy." Tiểu Ngư nắm tay Nguyệt Nguyệt, kiêng chân vịn vào mép bể nước nhìn vào bên trong, cô bé hít một hơi thật mạnh, phát hiện nước bên trong đã đổi thành nước biển, ngửi thấy mùi mặn mặn nhưng lại thơm ngọt.
 
 Buổi chiều, Diệp Cửu Cửu thấy lại có người chạy đến ước nguyện, liền đổi nước biển cho hai bể cá, cá bên trong cũng đổi thành cá biển màu đỏ.
 
 Người bình thường ngửi nhiều mùi nước biển cũng sẽ thấy cơ thể thoải mái, nếu mọi người đều rất thành kính, cô thu hoạch được tín ngưỡng, trả lại cho mọi người một chút may mắn cũng được.
 
 Nhưng cô không nói điều này với ai cả, nói ra thì động cơ của mọi người sẽ không còn trong sáng nữa.
 
 Nguyệt Nguyệt nhìn Tiểu Ngư, cũng học theo hít một hơi: "Tiểu Ngư, con cá này thơm quá."
 
 Tiểu Ngư gật đầu: "Thơm lắm."
 
 Nguyệt Nguyệt chắp tay lại, cầu nguyện một cách ngây thơ: "Cá thơm ơi, cá có thể nói với mẹ bé không, bảo mẹ đừng cho bé đi học mẫu giáo." "Tớ cũng không muốn đi mẫu giáo." Tiểu Ngư nghĩ đến việc Cửu Cửu nói sẽ đưa cô bé đi học vào thứ Hai tuần sau, cả người cô bé đều không vui: "Cá ơi, cá bảo Cửu Cửu đừng đưa bé đi, nếu không bé sẽ ăn thịt cá."
 
 Kiều Kiều ừ ừ hai tiếng: "Bé cũng không muốn đi."
 
 Mẹ của Nguyệt Nguyệt đứng trong kính nhìn thấy mà vẻ mặt không nói nên lời: "Không muốn đi học mẫu giáo đến vậy sao?"
 
 Mẹ của Kiều Kiều: "Cũng giống như chúng ta đi làm vậy."
 
 Mẹ của Nguyệt Nguyệt là Lý Quyên im lặng một lúc rồi thở dài: "Haizz!"
 
 Sau khi Tiểu Ngư và những người khác cầu nguyện xong, con trai của Tiểu Trân là Đông Đông và một bạn nhỏ khác là Nguyên Nguyên cũng chạy đến bên bể nước cầu nguyện: "Mong Bồ tát phù hộ cho mẹ con mau khỏe lại, phù hộ cho bà nội con mạnh khỏe bình an."
 
 Nguyên Nguyên cũng học theo nói: "Cũng phù hộ cho ông bà nội và cha con khỏe mạnh."
 
 Tiểu Trân vừa đi tới nghe thấy lời cầu nguyện của con trai, trong lòng cảm thấy đặc biệt ấm áp, cô đi tới ôm lấy con trai: "Cảm ơn con trai."
 
 "Mẹ." Đông Đông được ôm thì ngại ngùng cười: "Sao mẹ đuổi kịp con nhanh thế?"
 
 "Vì mẹ đi nhanh." Nếu không đi nhanh cô ấy cũng sẽ không nghe thấy lời cầu nguyện của con trai, Tiểu Trân cười xoa đầu con trai, sau đó nói với bể cá: "Mong Bồ tát phù hộ cho Đông Đông và Nguyên Nguyên hai bạn nhỏ luôn bình an khỏe mạnh."
 
 Cô vừa dứt lời, những con cá biển trong nước liền nhảy lên một cái, Đông Đông kích động nắm tay Tiểu Trân: "Mẹ nhìn kìa, nó đồng ý rồi."
 
 "Ừ, đồng ý rồi." Tiểu Trân không tin lắm nhưng nghĩ đến sự khác biệt của chủ quán ở đây, có lẽ thực sự sẽ thành hiện thực: "Không biết sao nữa, đứng ở đây thực sự thấy thoải mái."
 
 Bà lão xoa mũi: "Cũng không biết là đi ấm áp lên hay sao nữa, mẹ thấy mũi mình cũng thông hơn rồi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận