Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 118: Tiêu Điểm Của Thế Giới

Bất kỳ ai hiểu rõ về kiến thức y học đều biết tế bào ung thư không phải là do virus bên ngoài gây ra, mà là do một loại tế bào trong cơ thể tạo phản, tổ chức ‘phản bội’ này không chịu sự kiểm soát của cơ thể, nó có đặc tính cực kỳ khủng khiếp là sinh sôi nảy nở vô hạn và tuổi thọ vô tận trong cơ thể.
Hiện tại, Hứa Chỉ đã sớm không còn là con người thuần túy nữa, hắn đã điều chỉnh lại chuỗi gen của mình. Bây giờ, hắn có hai loại gen, gen thứ nhất là con người, gen thứ hai là Evil Eye.
Về phần tế bào ung thư này, nó vốn là tế bào bình thường trong cơ thể Hứa Chỉ, sau khi tạo phản mới trở thành tế bào ung thư. Hiện tại, nó giống với những tế bào bình thường của hắn, đều có cả cấu trúc của tế bào con người và cấu trúc đặc thù của tế bào Evil Eye.
“Điều này cũng là lý do tại sao mà cấp bậc sinh mệnh của ta càng lớn mạnh, thì tế bào ung thư cũng lớn mạnh theo.”
Hứa Chỉ nói thầm,
“Nếu ta dung nhập thêm càng nhiều loại gen mạnh mẽ, thì tế bào ung thư tạo phản này cũng sẽ có được nhiều loại gen mạnh… Hiện tại, nó đã không còn là tế bào ung thư bình thường của con người thuần túy, mà là tế bào ung thư có được điểm đặc thù của gen Evil Eye!”
Hứa Chỉ hít sâu một hơi.
“Nó càng ngày càng mạnh rồi, phải xem bọn họ có thể giải quyết được hay không.”
Hứa Chỉ để một miếng nước đá khô vào trong một cái quan tài loại nhỏ đặc biệt, sau đó lén quăng nó vào mép sa bàn. Còn hắn thì thông qua thân phận người chơi, lặng lẽ tiến vào thông đạo thế giới, đi vào thế giới trong sa bàn lớn, khiêng nó lên, chọn một cái khe núi rồi bắt đầu đào đất.

Qua một đêm, vào ban ngày, lúc Hứa Chỉ nhận được chuyển phát nhanh, trong sa bàn lớn cũng đã trôi qua 50 – 60 năm.
Vương quốc Babylon năm thứ 851.
Một loại sinh vật ma hộp đặc biệt và một loại thuật thức xây dựng kết cấu không gian, đã âm thầm truyền bá ra khắp ba Vương quốc lớn.
Các học viện và giáo phái lớn sau khi kinh ngạc, thì bắt đầu hợp lực luyện chế ma hộp không gian thần bí làm bảo vật của riêng học viện và giáo phái mình, dùng nó để cất giữ những tư liệu, bí bảo trân quý. Thậm chí, còn xuất hiện các loại vu thuật để vây khốn kẻ địch, vận chuyển động vật và thực vật.
Vì vậy, thực lực của ba Vương quốc Vu Sư lớn đã tăng mạnh.
Vương quốc Babylon năm thứ 866.
Tà Thần ngày càng hùng mạnh, không thể ngăn chặn.
Phát hiện ra tung tích Tà Thần ‘nhúc nhích hỗn độn Nyarlathotep’ của ở sâu trong dãy núi Balchik, Đại Đế Elmin và Đại Đế Medusa huy động sức mạnh cả nước đi giết Tà Thần.
Một năm sau.
Vương quốc Babylon năm thứ 867.
Nhóm vu sư bị bắt giữ bắt đầu xuất hiện người đi theo phe Tà Thần.
“Chúng ta đã thấy rõ mọi thứ!”
“Chúng ta không thể ngăn cản được việc Tà Thần buông xuống!”
“Chúng ta hoàn toàn không thể giết chết được bọn chúng! Chỉ có thể trơ mắt ra nhìn bọn chúng ngày càng mạnh lên!”
Các nàng cuồng nhiệt, sùng bái, điên rồ đến mức hiến tế máu của chính mình, vẽ ra các pháp trận, giấu chúng trong các thành trấn, để giúp gia tăng tốc độ buông xuống của Tà Thần.
Mặc kệ là người của thời đại nào, người của thế giới nào, thì đều có loại phản đồ như này, khuất phục trước sự uy hiếp, bẻ gãy chính đôi cánh trên lưng mình, trở thành nội gián, chỉ vì để có thể tiếp tục sống, thế giới Vu Sư cũng không phải là ngoại lệ.
Vương quốc Babylon năm thứ 875.
Tổ chức Tà Thần ngày càng rục rịch.
Bọn họ thu nạp phần lớn vu sư đầu nhập vào, thậm chí tự mình ngầm thành lập cả giáo hội Tà Thần. Tà ác, khủng bố, xâm lấn, tử vong, trở thành khẩu hiệu của bọn họ.
Cho dù hiện tại, trình độ của Tà Thần vẫn dừng ở vu sư cấp năm, nhưng tình thế khó có thể ngăn chặn lại ngày càng lớn dần, chặn giết bọn họ không có hiệu quả, điều đó chỉ làm cho bọn họ trở nên hùng mạnh lên mà thôi.
Cùng trong năm này, bảy đại Tà Thần chém giết lẫn nhau, chỉ còn lại có sáu đại Tà Thần, đã có gián điệp của một quốc gia bị những người trong đó treo cổ, đào thải ra khỏi trận game sinh tồn tại dị giới này.
“Đồng loại bọn chúng đang chém giết lẫn nhau? Quá mức tàn bạo!”
“Không, bọn chúng chém giết lẫn nhau là để dung hợp, sắp thành hình! Vạn vật quy nhất giả, Thủy tổ Tà Thần Cthulhu sắp thức tỉnh!”
Vương quốc Babylon năm thứ 879.
Tuổi thọ của Đại Đế Medusa sắp hết, tử vong cận kề. Đêm khuya, Elmin đi đến,
“Lúc trước, khi Tà Thần tập kích Phượng Hoàng, mang theo máu Phượng Hoàng tới đây, sau khi bị Thần trí tuệ đánh tan tác, ta đã thu thập được một ít máu của Phượng Hoàng trong tay bọn họ.”
Elmin lấy lọ thuốc mở thêm huyết mạch thứ hai ra.
Medusa hơi ngẩn người, cười như không cười,
“Ngươi cho ta? Trước kia, ngươi và ta không phải là kẻ thù không đội trời chung mà?”
Elmin lắc đầu,
“Luôn sẽ có một ngày, ta sẽ thay thầy trấn áp ngươi một lần nữa, nhưng đó không phải là hiện tại, sau khi thầy đi, ngươi là hy vọng duy nhất của thế giới chúng ta.”
“Hả? Hy vọng duy nhất.”
Medusa không từ chối, nhận lấy thuốc cấm, lại nói tiếp,
“Không tới thời khắc cuối cùng, ta sẽ không tùy tiện sử dụng. Nó là ‘cánh cửa chân lý’ của Luyện Kim Đại Đế chứ không phải của ta, ta đã sắp tìm được loại ‘chân lý’ thuộc về ta rồi.”
“Thật tốt! Ta không cần trở thành hy vọng của ai cả, ta chỉ để ý tới việc, trước mặt ta xuất hiện một kẻ địch khó có thể chống lại mà thôi.”
Medusa giống như một thiếu nữ ôn nhu dịu dàng cười khẽ, vô cùng thỏa mãn, cúi đầu trở lại bàn luyện kim, lấy kính hiển vi tiếp tục nghiên cứu.
“Quá trình sinh ra và chết đi của tế bào sao?”
Elmin nở nụ cười, yên lặng rời đi.
Nàng biết thái độ làm người của Medusa, thực ra nàng ta cũng không tính là ác, chỉ là quá si mê theo đuổi sức mạnh, không từ thủ đoạn, muốn nhìn thấy phong cảnh cao nhất trên thế giới, vì tìm kiếm chân lý, có dùng cả đời cũng được.
“Theo một nghĩa nào đó mà nói, thì ngươi mới là vu sư chân chính, người thật sự theo đuổi tìm kiếm chân lý… Hy vọng ngươi có thể tìm thấy được chân lý của tử vong.”
Vương quốc Babylon năm thứ 891.
Giáo viên của học viện Babylon dẫn học sinh đi rèn luyện, trong lúc vào sâu trong núi đã nhìn thấy một cột sáng trắng cao ngút tỏa khí lạnh ra xung quanh.
“Đó là?”
Các nàng tiến về phía trước, trường bào vu sư xuất hiện băng mỏng, tất cả đều lạnh tới run người. Đi vào trong vùng đất kia, bọn họ phát hiện ra một di tích cổ xưa nằm dưới mặt đất, thấy những bức tranh mờ mờ ảo ảo đã xuất hiện từ thời đại Sumer xa xưa.
Bọn họ không ngừng đào bới, cuối cùng ba bức tranh cực kỳ đơn sơ hiện ra trước mắt họ.
Bức tranh điêu khắc thứ nhất, thời đại nông canh cổ xưa, một người khổng lồ to lớn vạn trượng đứng trong rừng cây cao vút, trong tay cầm ba loại bảo vật, xoay người nhìn một trùng vượn nhỏ bé.
Bức tranh điêu khắc thứ hai, là một thành trì rất lớn, vô cùng phồn thịnh, có một người đàn ông uy nghi đang ngồi trên vương vị, trong tay cầm một thanh trường kiếm, thống nhất thiên hạ, văn minh hưng thịnh tới cực điểm.
Bức tranh điêu khắc thứ ba, là một hình ảnh khủng bố, đất nứt trời sụp, phía dưới người khổng lồ cao lớn là vô số thi hài nằm trên mặt đất, người đàn ông cầm trường kiếm đã ngã vào trong vũng máu.
Thông tin rất nhanh đã được truyền ra ngoài.
“Di tích của nền văn minh Sumer cổ đại?”
“Mộ? Làm sao có thể có mộ được? Trận đại hồng thủy năm đó đã làm sụp đổ hết tất cả mọi thứ rồi!”
“Mộ này, lẽ nào là mộ của Gilgamesh thời xa xưa sao?”

Trong một chốc, sự việc trở nên vô cùng dữ dội.
Thời đại Babylon, chưa ai từng gặp qua chân thân của Thần linh, cho dù là Mercury, cũng chỉ là nhập vào một thứ khác để hạ phàm.
Gilgamesh, chính là người thật sự đã tiếp xúc với chân thân của Thần linh, tồn tại duy nhất đã nói chuyện với Thần, còn là vị Thần tối cao của thế giới trong truyền thuyết – Thần Sáng Thế, là tồn tại không thể miêu tả đã sáng tạo ra từng cái thế giới.
Rộp rộp! Rộp rộp!
m thanh nhai nuốt ghê người truyền ra.
Ở một nơi nằm sâu trong rừng rậm, một tên đồ tể buông móc câu thịt xuống, cả người đầy tanh hôi, liếm liếm đôi môi đỏ tươi như máu,
“Mộ? Ta tới đó xem một chút.”
Cự thú cõng bia mộ bỗng nhiên quay đầu, nhìn về một phương hướng ở dãy núi,
“Gilgamesh? Là người đàn ông có can đảm vung kiếm về phía Thần, ở trong nền văn minh Sumer cổ xưa trước khi bị đại hồng thủy quét qua đó sao! Ta phải chạy tới đó trước những người khác mới được!”
Một vu sư kỳ quái đeo tai nghe, đang đi trên con đường phồn hoa,
“Có lẽ, có thể tìm được một ít tài liệu của nền văn minh cổ đại, tìm được chân tướng lịch sử của thế giới này! Hơn nữa, có lẽ ta sẽ tìm được Thánh kiếm Damocles bị mất kia.”
Anh hùng vương cổ xưa nhất, mộ của Gilgamesh xuất hiện, khắp nơi trên thế giới, rục rịch ngóc đầu dậy.
--------------
Bạn cần đăng nhập để bình luận