Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 136: Chỉ Trách Ta Không Có Nơi Nào Để Ngươi Phi Thăng

Thế giới vu sư nằm trong vườn cây ăn quả, và vườn cây ăn quả tự nhiên cũng nằm trên trái đất.
Hứa Chỉ không quên quan sát kỹ quá trình đột phá của Medusa.
Vào lúc chết, nàng đột phá cảnh giới Bán Thần, sau đó nàng dùng chính bản thân mình mở ra con đường thành thần, lập tức nhóm lên lửa thần, mở ra huyết thống thứ hai ‘Vĩnh sinh chi huyết (dòng máu bất tử)’, bắt đầu đột phá.
Chỉ là trong lúc đột phá, nàng đã biến thành một cái ống khổng lồ, rút năng lượng xung quanh, kết quả hoàn toàn rút không được, không có cách nào đột phá.
Cầu thần mà nàng nhắc đến là cây cầu tiếp thu và hút năng lượng từ trời và đất.
Cầu thần đã bị đứt, đồng nghĩa với việc năng lượng của thế giới này quá mỏng nên không thể tạo thành cầu năng lượng để hấp thụ năng lượng của trời đất.
Điểm này, trước đây Trùng Sào Phó Não cũng không biết, bởi vì nó chưa trải qua hệ thống luyện cấp siêu việt, hoàn toàn là do Hứa Chỉ một mình mò mẫm.
"Theo hiểu biết của ta, nồng độ linh khí thiên địa còn chưa đủ, loại môi trường này không thể đột phá, cho dù là đột phá, địa cầu của chúng ta cũng quá cằn cỗi, sau một thời gian dài sẽ lập tức rơi vào cảnh giới."
Linh khí là cách mà Hứa Chỉ gọi vật này.
Nói một cách chính xác, đó là năng lượng linh hồn của người chết rải rác khắp nơi, các loại sức mạnh tinh thần khác nhau lan tỏa trong không khí.
Ở một nơi, càng nhiều người chết thì "linh khí" càng nhiều.
Loại “linh địa” này có lẽ có thể ví như nghĩa địa, mồ mả, những nơi có âm khí đặc biệt nặng trên trần gian.
Theo suy đoán của Hứa Chỉ, một thế giới siêu phàm đa chiều đúng nghĩa thường được xây dựng trên vô số những xác chết của các vị thần ‘đại năng’ hoặc là các ‘cường giả’ và phải mất một thời gian dài để tích lũy.
Ban đầu khi một sinh vật chết đó quả thực là năng lượng ma quái và năng lượng oán hận, nhưng theo thời gian, nó sẽ dần biến thành năng lượng linh hồn trong suốt, thanh thuần, tràn ngập trong không khí.
Trong vài lần trước đại tuyệt chủng các sinh vật trước, có một số lượng lớn sinh vật bình thường đã chết, nhưng căn bản không có tác dụng lắm.
Rốt cuộc, chỉ có kẻ mạnh mới có linh hồn và sức mạnh tinh thần mạnh mẽ ... Sự tích 800 năm của kỷ nguyên vu sư và cái chết của rất nhiều vu sư, làm cho năng lượng trong sa bàn trở nên tán loạn khiến cho không ít cường giả tử vong.
Trên thực tế, năng lượng khi chết của sinh vật Trùng Tộc Bào Tử sẽ bù đắp cho Trùng Tộc Mẫu Hoàng, nhưng nó không thể hấp thụ 100%, tỷ lệ sử dụng chỉ là 30%, phần lớn sẽ tiêu tán trong không khí và làm dày đất.
Những ‘linh khí trời đất’ này tràn vào không trung và bị kết giới tinh thần của Trùng Sào Phó Não bao bọc, tạo thành một vùng đất dưỡng quỷ, cảnh tượng “nghĩa địa trăm thước”, tạm thời đã có dấu hiệu phục hồi linh khí.
"Nhưng cũng chỉ là dấu hiệu mà thôi. 800 năm tiếp nữa cũng chỉ ngắn ngủi như không! Chỉ một phần trăm tiến bộ, với tốc độ này, theo cách tính này phải thêm 8 vạn năm mới có thể như xuyên không về thời quá khứ cổ đại, sinh ra loại đất dày đặc linh khí của năng lượng trời đất, khắp nơi đều là thiên tài địa bảo, trở thành một thế giới siêu phàm- nơi có những vị thần thật sự. "
Hứa Chỉ thở dài trong im lặng, khó, quá khó!
"Chẳng trách những tiểu thuyết tu tiên thành thị kia đều nói linh khí của trái đất loãng mỏng, người tu chân khó mà luyện thành, đây là tiêu chuẩn của thời mạt thế ... Từng người một sẽ phá vỡ thời không, phi thăng đến thế giới khác, sau đó mới có thể trở thành tiên."
Medusa rõ ràng vào thời điểm đó cũng đã nghĩ đến điều này nên mới nói rằng: vùng đất của các vị thần trên bầu trời sẽ dẫn độ nàng, mở ra một lỗ hổng, nàng sẽ "phi thăng" đến vùng đất của các vị thần và phi thăng đến một thế giới siêu phàm hơn.
Trong mắt nàng, vùng đất của các vị thần là nơi mà chúng thần sinh sống, chắc chắn đó là thần giới, cực kì nồng đặc linh khí trời đất, là môi trường thích hợp cho thần linh sinh tồn, tu luyện.
“Tuy nhiên, vùng đất của chúng thần nơi mà Medusa kì vọng từ lâu vẫn luôn ở ngay bên cạnh, ăn thức ăn cho chó với vẻ mặt vui vẻ!”
Hứa Chỉ ăn cơm xong ngồi xuống ghế ở cửa, lẳng lặng nhìn về phía trước mắt.
Một con chim dị dạng khuyết thiếu bộ phận trên cơ thể, đang nằm trong chiếc bát ăn cơm inox, cực kì vui vẻ ăn thức ăn cho chó, phát ra âm thanh ăn uống lạ lùng,
"Phốc phốc phốc !!"
Thức ăn cho chó là do Hứa Chỉ mua.
Loại hàng thức ăn này khối lượng thường rất lớn, nhưng Hứa Chỉ lúc đó nghĩ không phải lúc nào cũng ăn cơm sao? Nếu không bổ sung một chút vitamin thì sẽ không tốt cho sức khỏe! Nhưng bản thân mình mỗi ngày có làm bữa ăn dinh dưỡng cho nó không?
Bản thân đã không có gì để ăn!
Nghĩ đi nghĩ lại, chẳng phải đây là đang nuôi một sếp lớn sao, vừa hay trong thức ăn cho chó có nhiều loại vitamin khác nhau, nên nhân tiện mua mấy túi.
Nuôi rẻ mới tốt, đừng nuôi thành miệng nó kén ăn.
Hứa Chỉ dùng kinh nghiệm nuôi chó trước đây của mình để nuôi nhóm thần hỗn hợp tương lai trong vườn cây ăn quả này.
"Hơn nữa, dù có tạo nên vùng đất của chúng thần cũng vô dụng thôi, hình thành một không gian khổng lồ ở bên trong thì đó cũng là một thế giới cằn cỗi, không có linh khí của trời đất."
Hứa Chỉ bắt đầu đau đầu.
Điều này không thể hình thành trong một sớm một chiều được.
Trong một thế giới trời sinh đã cằn cỗi, không tích lũy đến mấy vạn năm thì làm sao có thể có đủ tình tiết để sinh ra một vị thần chứ?
Medusa quả thực rất hối hận, rõ ràng đã nỗ lực tám trăm năm, chỉ kém một khắc, đột phá trước khi chết, có thể lập tức trở thành đệ nhất thần tiên trong thế giới sa bàn, kết quả là ...
"Nhưng, có lẽ có thể tạo ra được kì tích?"
Dù biết điều đó là không thể nhưng Hứa Chỉ vẫn ôm một tia hy vọng.
"Tám vạn năm là quá dài, phải biết nắm bắt thời gian! Các vu sư bên trong đã tạo ra vô số kì tích trong vô số năm gần đây ... Họ có thể không thể bước qua rào cản này! Bằng cách nào đó phải phá vỡ giới hạn môi trường cằn cỗi trên trái đất của chúng ta và nhóm lên lửa thần rồi trở thành thần? "
Hứa Chỉ nghĩ tới đây thì lại ngẩn ra, cảm thấy chính mình nghĩ quá nhiều rồi.
Ta chỉ có thể tạm thời buông bỏ suy nghĩ này và chuyển sang hướng khác,
"Tuy nhiên, Medusa quả thực đã tạo ra phương pháp tu luyện thành thần của riêng mình, đồng thời cải thiện 'Vĩnh sinh chi huyết', còn dự định dung nhập vào cơ thể như dòng máu thứ hai."
Hứa Chỉ đảo mắt nhìn tế bào ung thư đã được cải thiện ở trước mặt.
Sau tám trăm năm nghiên cứu, Medusa thực sự hiểu được kiến ​​thức trong lĩnh vực này, sự sinh tử của tế bào, bản chất của sự sống và cái chết, và bây giờ nó mới thực sự là sự kết hợp của nhiều loại thuốc luyện kim có bồi dưỡng, cải thiện và thậm chí còn có cả sức mạnh tâm linh hấp thụ mà thành, do vậy có thể áp chế phần nào đặc tính hung hãn của tế bào ung thư.
Hứa Chỉ nhìn tin nhắn trước mặt:
Máu Vĩnh sinh (đặc tính chủng tộc)
Một phiên bản cải tiến của thế hệ tế bào ung thư đầu tiên.
Ưu điểm: Vĩnh sinh, áp chế tính hung hãn, cực kỳ ôn hòa, không còn tổn hại đến cơ thể người, biến thành tế bào thông thường.
Nhược điểm: quá mức ôn hòa, không hoạt động theo định kỳ.
“Vĩnh sinh”
Hứa Chỉ mỉm cười,
"Tính chất vĩnh sinh của gen này thực sự đã xuất hiện."
Điều Hứa Chỉ muốn là trị khỏi tế bào ung thư, nhưng điều hắn muốn hơn cả là cải thiện tế bào ung thư này, dù sao tế bào ung thư được coi là kẻ chống lại tổ chức các mô trong cơ thể người, nhưng khi phản lại nó thì sẽ có tuổi thọ vô hạn, khả năng phân chia vô hạn, điều này quá dọa người rồi!
Từ lâu, hắn đã suy đoán rằng các tế bào ung thư trên trái đất có thể là một loại gen hiếm siêu tiềm năng, dù gì thì thế hệ Trùng Sào Mẫu Hoàng trước đây cũng không thể bất tử, nhưng một số tế bào ung thư trên trái đất của chúng ta lại có một số đặc tính bất tử.
--------------
Bạn cần đăng nhập để bình luận