Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 150: Món Quà Từ Ba Vị Vu Sư

“Nhất định phải sống sót trở về.”
Thiếu nữ tóc vàng cao gầy xinh đẹp tê tâm liệt phế hét lên, sau đó liền quay đầu chạy vào bên trong dòng người.
Rầm!
Quyển sách rơi trên mặt đất.
Từng trang sách nhanh chóng bị gió mở ra, mỗi trang sách đứng thẳng trên mặt đất giống như xúc tua bạch tuộc, ngơ ngẩn nhìn về phía bóng dáng kia, mất một lúc lâu mới hồi phục lại tinh thần.
Hắn ngây người một chút, thuận tay đem hình ảnh phát lên trên mạng.
“Bắt đầu rồi.” Sắc mặt hắn dần dần kiên định, ngửa đầu nhìn lên.
Trên bầu trời, sương mù cuồn cuộn quanh cả người Tà Thần Cthulhu, hình thành một vòng mây dày đặc màu máu đục, giống như một động cơ hơi nước, thậm chí còn giống như đám mây hình nấm từ các vụ nổ hạt nhân, chúng đang vây quanh cơ thể hắn.
“Đó là vu sư dùng tinh thần lực làm bốc hơi làn da cơ thể, hội tụ ra hình ảnh khủng bố.” Cổ họng hắn khô khốc, khó có thể kiềm chế nội tâm sợ hãi, hai mắt không khỏi trợn trắng, ‘ Nhiều năm qua, mỗi một bộ phận trên cơ thể hắn đều đã đạt tới vu sư cấp hai.”
Là một bộ phận của Tà Thần, đương nhiên sẽ không chịu ảnh hưởng bởi “Nỗi sợ hãi không thể diễn tả” của Tà Thần, sẽ không chết nếu nhìn thấy cơ thể của nó.
Nhưng ngược lại, hắn dần dần cảm nhận được một lực hút vô hình, đang lôi kéo hắn, kêu gọi hắn, phảng phất khiến cho hắn trở về vòng tay ấm áp của mẫu thân.
Tà Thần Cthulhu này quá cường đại.
Nó theo bản năng bắt đầu hút các bộ phận trên cơ thể mình đang nằm rải rác.
Có lẽ vào thời điểm nó cường đại hơn, thì dù cho các bộ phận khác có bị giấu đi thì nó cũng có thể cảm nhận được, hoàn toàn không còn chỗ ẩn nấp, dù sao vốn dĩ đó cũng là một phần cơ thể của nó.
“Rốt cuộc chúng ta đã tạo ra một cái sinh vật tiềm năng khủng bố gì vậy.” Cuốn sách màu đen lẩm bẩm, trong lòng có một cỗ nặng nề không nói nên lời.
.....
Ghế dựa bằng núi non bên cạnh đã gãy.
Tà Thần Cthulhu kịch liệt run rẩy, cuối cùng cũng đứng lên hoàn toàn, hoàn toàn lấy lại toàn bộ sức chiến đấu, toàn thân được một lớp sương màu đen vây quanh.
Ở thời khắc mọi người chạy trốn, từ Tà Thần Cthulhu lại truyền đến một cỗ thanh âm khủng bố, uy nghiêm, hỗn loạn, cuồng bạo đan xen lẫn nhau, “Đây là những con dân đã thần phục chúng ta, tổn thất quá nhiều.”
“Charlotte, đây là sự giãy giụa cuối cùng của các ngươi sao? Những người khác đâu? Elmin, Circe?” Ánh mắt Tà Thần Cthulhu bình tĩnh, nhìn chăm chú vào Charlotte đang đứng trên bầu trời, nó không tin rằng Charlotte sẽ tới cửa chịu chết một cách vô duyên vô cớ như vậy.
Giọng nói của Tà Thần Cthulhu, cùng với cái nhìn chăm chú của nó, khiến sắc mặt Charlotte- người dù đã bước vào cảnh giới Bán Thần, có chút tái nhợt.
Tuy nhiên, Charlotte bỗng nhiên bình tĩnh lại, nâng trường kiếm màu đen trong tay lên, “Ngươi biết trong tay ta đang cầm thứ gì không?”
“Pandora?”
“Đúng vậy.” Charlotte bỗng nhiên bật cười, “Có người đã từng nói cho ta, theo như truyền thuyết cổ xưa thì bên trong ma hộp Pandora phong ấn chính là tai họa, vận rủi, lừa gạt, dịch bệnh, sự sợ hãi và tội ác tột cùng của thế giới. Một khi ma hộp Pandora được mở ra, nó sẽ có được sức mạnh hủy diệt cả thế giới.”
“Nực cười.” Tà Thần Cthulhu lắc đầu.
“Nhưng hiện tại ngươi đã không thể cười nữa.”
Charlotte giơ cao trường kiếm, không gian ma hộp chậm rãi mở ra một khe hở nhỏ.
Trong nháy mắt, từ lỗ hổng không gian tràn ra nguồn năng lượng khủng bố vô cùng dày đặc, đó là tinh thần và oán niệm của người đã chết, dày đặc và nồng đậm, cùng với một cỗ hủ bại làm người ta chấn động không thể giải thích được.
Oanh!!
Trong nháy mắt ma hộp mở ra, dường như tinh thần của các sinh vật trên khắp lục địa đều bị chấn động.
“Có cái gì đó khủng bố đang xuất hiện?”
“Không, hình như là một thứ gì đó được mở ra!”
Trên đại địa, toàn bộ mọi người trong một đội ngũ chạy trốn ra ngoài đều cảm ứng được một điều gì đó sắp xảy ra.
Đó là bản năng của sự sợ hãi, dường như toàn bộ máu trong cơ thể đều chảy về tim trong nháy mắt, cả trái tim gần như hít thở không thông, gần như là bị bóp nghẹt bởi dòng máu đang chảy ào ạt kia.
Đây là năng lượng to lớn của thế giới siêu phàm, xâm nhập vào thế giới thấp kém năng lượng cằn cỗi, một loại năng lượng khổng lồ khiến cho tim đập loạn xạ lên.
“Cái gì trên bầu trời kia? Màu đen kia so với bóng đêm càng kinh khủng hơn?”
Có người ngẩng đầu lên nhìn, bầu trời trong màn đêm phảng phất đều bị màu sắc của ánh sáng đen tối hơn kia bao trùm.
“Trời ơi!”
“Không được quay đầu lại! Không được nhìn thẳng Tà Thần!”
“Nhưng tại sao bầu trời lại như vậy? Phía sau đã xảy ra chuyện gì!”
“Lẽ nào thế giới của chúng ta phải kết thúc rồi sao?”
Phần lớn người trong đội ngũ đào vong đều mang vẻ sợ hãi tột độ.
Cảm xúc lâu đời nhất và mạnh mẽ nhất của con người đó là sợ hãi, mà nỗi sợ hãi lâu đời nhất của con người là sợ hãi khi đối mặt với thứ mình không biết.
Ở trong mắt bọn họ, nhận thức thông thường về thế giới đã bị phá vỡ hoàn toàn vào lúc này.
Người thường trên đại địa căn bản khó có thể nhìn ra đây không phải ánh sáng thật sự, mà chỉ là năng lượng tử vong nồng đậm tới cực điểm đã gây ra ảo giác về tinh thần.
“Vu sư của tam đại vương quốc đã đem cái chết hóa thành tài nguyên tặng cho thế giới này niềm hy vọng cuối cùng.” Trong đám người chạy nạn, Lynda thở ra một hơi, nhịn không được thấp giọng nghẹn ngào.
Nàng căn bản không dám quay đầu nhìn về phía Tà Thần Cthulhu ở phía sau, kiên định đi thật nhanh về phía trước, “ Dùng tử vong để đánh đổi chân lý duy nhất, cũng chính là sự tôn nghiêm cuối cùng của các vu sư ở thời đại của chúng ta.”
...
Vù vù!
Không gian ma hộp mở ra một khe hở gần bằng một cái móng tay, năng lượng tràn ra bên ngoài khiến mọi người hít thở không thông.
Bên trong không gian tràn đầy oán khí cùng tinh thần lực, cho dù là Tà Thần Cthulhu đã đạt tới cực hạn hỗn loạn, cũng mơ hồ cảm thấy bất an mãnh liệt.
Sâu bên trong không gian, là một mảnh tế đàn màu đen.
Có một linh hồn mơ hồ đang ngồi xếp bằng, phảng phất như đang ẩn chứa một chân lý vô tận, giống như là sự tồn tại khủng bố nhất trên thế giới.
“Đã đạt tới trình độ như này!” Trong nháy mắt, Tà Thần Cthulhu cảm thấy sởn cả tóc gáy.
Rốt cuộc là bao nhiêu người đã chết?
Không, là đã chết bao nhiêu cường giả?
Toàn bộ tinh anh của ba vương quốc, vô số Truyền Thuyết, Sử Thi, thậm chí là Bán Thần, nền văn minh nghìn năm từ trước đến nay đều được tích lũy lại. Toàn bộ vu sư đứng đầu đều chết trong không gian nhỏ bé này.
Bản thân ma hộp Pandora là một vu sư cấp sáu Truyền Thuyết, bên trong không gian chỉ có hai trăm mét khối, nhưng lại mang đến cho người ta một biển máu và thi cốt chất đống, phảng phất có thể nhìn thấy vô số năng lượng đều đang ngưng đọng thành chất lỏng.
Hai người ở bên trong Tà Thần Cthulhu chấn động không thể kiềm chế.
“Đây là năng lượng cực kỳ nồng đậm của một thế giới nhỏ, chẳng lẽ là muốn tại mảnh không gian nhỏ bé này, đột phá lên cấp Thần Thoại trong truyền thuyết?”
“Chính là như vậy, ngươi sợ sao?” Charlotte cười rộ lên.
Tà Thần Cthulhu kinh ngạc vài giây, lấy lại tinh thần từ trong sợ hãi, bỗng nhiên cũng cười rộ lên, “Đúng vậy! Hiện tại Elmin đang ở môi trường nồng đậm năng lượng kia, thực lực có thể so sánh với ta, nhưng mức độ năng lượng nồng đậm như vậy còn chưa đủ đi? Circe, Emery là hai Bán Thần đã tử vong, hơn nữa dù có thêm mấy cái cấp bảy Sử Thi, vô số cấp sáu Truyền Thuyết, vô số cấp bốn cấp năm, chung quy lại vẫn còn thiếu rất nhiều.... cảnh giới cấp tám Thần Thoại, yêu cầu năng lượng nhận vào vô cùng khủng khiếp.”
Giọng nói hắn cười rộ lên, phảng phất như vô số sinh vật hỗn loạn, cuồng bạo mà hỗn loạn, “Nếu như đủ rồi thì đã sớm thành thần ở bên trong, hà cớ gì còn phải mở ra một cái khe hở nhỏ, để cho năng lượng tràn ra bên ngoài? Hơn nữa còn tới nơi này cho chúng ta xem?”
“Nếu thêm ta nữa thì sao?” Charlotte nói.
Sắc mặt hung hăng của Tà Thần Cthulhu liền ngưng lại, nhưng sau khi nghĩ lại, hắn lại lắc đầu cười lên, “Năng lượng của một Bán Thần, tuy rằng đã cận kề, nhưng vẫn là không đủ.”
Charlotte cúi đầu nhìn ma hộp Pandora, cười một cách si ngốc, nỉ non nói: “Nếu, hiến tế toàn bộ thế giới thì sao?”
“Các ngươi...”
Giọng nói của Tà Thần Cthulhu hoàn toàn bị cứng lại.
------------
Bạn cần đăng nhập để bình luận