Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 158: Thần Sáng Thế Hạ Xuống

Trên thực tế, con người là một loại động vật rất kỳ quái.
Có vài người sau vô số năm, sống đến bốn mươi, năm mươi tuổi vẫn còn rất non nớt, ngây thơ, vẫn có vấn đề rất lớn trong việc đối nhân xử thế. Không phải là năm tháng không khiến cho bọn họ trưởng thành, mà có vài người trưởng thành chính là như vậy.
Mà có vài người vốn đã thông minh, sau khi trải qua rất nhiều chuyện và sự rèn luyện khác nhau, tâm tư lại kín đáo đến mức khiến cho người ta tán thưởng.
"Tốc Độ Xe Akina" Trần Văn Sơn thuộc về loại này.
Tuy rằng hắn là một sa điêu luôn đi cùng với tác phong vui vẻ nhưng hắn thật sự vô cùng thông minh, là kỳ tài được ông trời ban thưởng. Thậm chí hắn còn để lại đường lui cho Dọa Não Nhỏ Xuống Núi, giúp đỡ cậu ta.
Hứa Chỉ không khỏi cười rộ lên:
“Chủ yếu là sa điêu này quá nhảy nhót! Hai trăm năm qua chỉ lo đi khắp nơi tìm đường chết, điên cuồng gây sóng gió, nếu không thông minh thì đã sớm bị người ta đánh chết rồi! Mà còn có một loại người khác sống được lâu, nhưng cũng không phải trở nên thông minh hơn, chỉ là lớn mạnh hơn trên một phương diện lĩnh vực khác, ví dụ như Luyện Kim Đại Đế..."
Loại này thuộc loại dân công nghệ chỉ thích ở trong nhà.
Người ta là nhân viên nghiên cứu khoa học mấy trăm năm, không ngừng ở trong phòng luyện kim để nghiên cứu khoa học công nghệ, tất nhiên sẽ không thể nham hiểm bằng.
Lúc này, giọng nói của Phó Não Trùng Sào truyền đến:
"Cộng đồng Vu sư có mở ra bản beta công khai không?"
Hứa Chỉ suy nghĩ một lát, thả lon bia xuống và cất cuốn sổ tay đi:
“Mở chứ. Vào sáu rưỡi sáng mai, 'cộng đồng Vu sư' sẽ chính thức ra phiên bản beta công khai, để cho bọn họ tu luyện giúp ta! Mỗi người đều có năng lực tràn trề như vậy. Đây chính là thời điểm thử nghiệm một chút sự tịch mịch khi trở thành Vu sư.... Ừm, rốt cuộc sau khi mở ra, còn phải xem bọn họ chơi thành thế nào đã."
"Mà Sa Bàn lớn ở thế giới thứ nhất đã phát triển vô cùng thành thục rồi, chưa chắc đã cần tới sự can thiệp của ta, nó có thể tự mình phát triển và hoạt động... Đã đến lúc mở ra Sa Bàn lớn thứ hai để xây dựng thế giới mới rồi."
Hứa Chỉ nhướng mày:
“Thế giới lớn thứ hai, Nhân tộc thứ hai, xem ra cũng nên bắt đầu sáng tạo rồi."
Muốn nói về Nhân tộc, những người chơi ở Sa Bàn tiến hóa ở giữa "Nơi khởi nguồn sự sống của Vạn giới" đúng là quá kém cỏi, chờ lâu như vậy, sinh vật với hình thù kỳ quái nào cũng có, nhưng không có lấy một loài có trí tuệ hình người nào...
Nhưng cũng không thể trách bọn họ.
Sinh vật có đầy đủ trí tuệ, loài sinh vật với kết cấu ‘não trí tuệ’ này không thể chỉ đơn giản dựa vào thuyết tiến hoá giống loài là đoán ra được. Đó là kỳ tích có một không hai trong lúc diễn hóa sinh mạng, thậm chí trái đất có thể sinh ra loài có trí tuệ như chúng ta vốn chính là một sự ngẫu nhiên.
"Xem ra, ta vẫn phải làm ra một giống loài có trí tuệ giống như trùng vượn, để nó nhân vật chính của thời đại trong thế giới mới này." Hứa Chỉ suy nghĩ một lát rồi nói:
"Lần trước là làm ra Tinh Tinh với cơ thể to con vạm vỡ. Ừm! Lần này sẽ là một con khỉ có thể trạng nhỏ nhắn, gầy gò."
Vẻ mặt Hứa Chỉ nghiêm túc, hoàn toàn có không ý tưởng làm ra người máy nhân tạo. Dù sao hắn cũng rất ghét loại đó, trong lòng còn có phần vướng mắc.
Hắn lặng lẽ cân nhắc về vị trí địa lý của thế giới Sa Bàn mới:
“Thật ra cũng không phải là không thể nhận thầu thêm một mảnh đất... Chỉ là sẽ giống với Sa Bàn lớn bây giờ, không giống với hình thái thế giới."
Mọi người đều là năm mươi năm ban ngày, năm mươi năm ban đêm.
Hoàn cảnh như vậy khó tránh khỏi quá đơn điệu.
Hắn muốn có một thế giới đặc sắc hoàn toàn khác hẳn, như vậy mới có thể xuất hiện ra những nền văn minh siêu phàm hoàn toàn khác nhau.
"Nhưng ta làm thế nào để tránh được điểm này chứ?" Hứa Chỉ nhướng mày:
“Một ngày một trăm năm, tốc độ thời gian chuyển động này là để sinh vật văn minh có thể phát sinh trí tuệ, nếu để tốc độ thời gian lớn nhất thì sẽ không tiện điều tiết."
Ở dưới tốc độ dòng chảy thời gian như vậy, chỉ cần ở trên mặt đất tiến hành tăng tốc sẽ xuất hiện tình huống năm mươi năm ban ngày, năm mươi năm ban đêm...
Trong đầu Hứa Chỉ chợt nảy ra một ý nghĩ:
“Nếu vậy, không ở trên mặt đất mà ở dưới đất thì sao?"
Hắn nhìn về phía dưới trăm mẫu Sa Bàn.
Nếu làm thành một chữ "Lữ", một cái trên mặt đất, một cái trong lòng đất, liệu có thể được không?
Đầu Hứa Chỉ như muốn giãn ra, hắn hưng phấn, cầm lấy giấy bút bắt đầu vẽ, lại vẩy mực ở trên một tờ giấy hoàn toàn mới, chế tạo ra một thế giới mới.
"Một trăm mẫu đất, thế giới dưới lòng đất rộng lớn khổng lồ thế nào? Quy tắc hoàn toàn mới, thế giới quan đầu tiên từ trước tới nay." Hứa Chỉ nhấc bút lên, tự hỏi, đây có phải là lựa chọn tốt nhất trong phạm vi không có thực lực trước mắt hay không.
Trên thực tế, toàn thế giới đều có thế giới đáy biển trong nước thật ra cũng không sai.
Nhưng như vậy rất khó làm, trong thực tế cũng cần số lượng công việc rất lớn.
Có thể thế giới này là phương án tốt nhất hiện nay rồi.
"Nhưng ở dưới lòng đất hoàn toàn tối tăm, làm thế nào để cung cấp chiếu sáng đây? Không có mặt trời thì làm thế nào?"
Hứa Chỉ suy nghĩ một lát, bỗng nhiên cười rộ lên. Hắn nhớ tới chẳng phải là có một con phượng hoàng nào đó bị đánh rất thảm sao:
“Ở đây không phải có sẵn một mặt trời rồi à?"
Giả hiệu Kim Ô, Thần Thái Dương!
Hứa Chỉ cảm thấy suy nghĩ này rất có triển vọng.
"Mà sau khi đặt ra được sườn của thế giới, còn Nhân tộc thì sao? Cần sinh vật gì tới dung hợp với máu của con khỉ đây?"
Lần trước là thuận tiện lựa chọn một động vật giáp xác, dung hợp với máu của Tinh Tinh. Mà lần này nên lựa chọn sinh vật Trùng tộc gì cũng là một vấn đề.
"Có vết xe đổ lần trước, lần này không thể lại thuận tiện tìm một động vật giáp xác tới dung hợp được. Giống loài này cần phải mang theo gen đầu tiên có thiên phú mới tốt...."
Giống như con đường của đám Trùng Vượn kia, vô cùng gian nan. Con nào cũng phải dung nhập gen của Evil Eye mới có khả năng tu luyện, mới có khả năng nắm giữ gen đầu tiên. Hứa Chỉ muốn loài người mới này mới sinh đã có gen đầu tiên chứ không cần dung nhập, trình độ sinh mạng như vậy rõ ràng cao hơn một đoạn.
Nhưng khởi điểm cũng cố định.
Trùng Vượn không có gen đầu tiên, nên khởi điểm sẽ biến đổi khó lường. Gen đầu tiên có thể tùy ý dung nhập ‘Evil Eye’, ‘Slime’...
Mà gen thứ hai, đó không phải là “thần hỏa” mà ai cũng có thể đốt được.
Mà sinh mạng này trời sinh đã nắm giữ gen đầu tiên, khởi điểm cố định:
"Nhưng nên lựa chọn gen đầu tiên là cái gì bây giờ?" Hứa Chỉ cảm thấy đau đầu, cảm giác những người chơi gần đây đến thăm thế giới Vu sư quá high, đã hoàn toàn quên đi nghề chính cũ. Hắn suy nghĩ một lúc lâu,
"Nếu không thì dung hợp Ma Phương?"
Hắn cảm thấy ngoại trừ gen của Evil Eye, bây giờ dường như cũng chỉ có gen của Ma Phương là có tiềm lực nhất.
"Quyết định là Ma Phương đi." Vẻ mặt Hứa Chỉ nghiêm túc.
Lần trước lấy động vật giáp xác tùy tiện nhặt + tinh tinh = Trùng Vượn.
Lần này, Ma Phương + khỉ = ???
"Có thể Ma Phương thật sự là lựa chọn tốt nhất." Hứa Chỉ nhướng mày:
“Thiên phú tự mang theo không gian bên trong, nếu bọn họ có thể mở ra một con đường tu luyện không giống với Vu sư, tu luyện trở nên mạnh mẽ, có thể mở rộng không gian bên trong thiên phú của mình...
Như vậy, chờ sau khi sinh vật của bọn họ tuyệt chủng, trong mỗi thi thể đều có không gian bên trong, ta có thể thu được từng không gian nhỏ, có thể dung hợp thành một không gian lớn. Sau đó ta sẽ có khởi điểm cho các loại Thần giới, Chư Thiên Vạn Giới."
"Thật sự không tệ, chủng tộc này chính là máy chế tạo không gian để cho ta hoàn toàn có thể đặt nền móng cho Chư Thiên Vạn Giới." Hứa Chỉ chống tay vào má, vội vàng ghi lại suy nghĩ này, hắn không ngừng múa bút thành văn ở quyển sổ trên bàn, cảm thấy rất thỏa mãn, rất có tiềm lực!
Nhìn Trùng Sào Mẫu Hoàng người ta đi, công nghệ phụ thôi cũng tiêu hao vô số tài nguyên, năng lượng, đều phải dùng công nghệ không gian gấp mới có khả năng tạo ra một không gian lớn.
Mà ta thì sao?
Máy chế tạo không gian bằng thịt người đấy.
Bảo vệ môi trường, sạch sẽ, tiết kiệm năng lượng, không ô nhiễm.
Phát triển đến bây giờ, ưu phế phụ của sinh vật siêu phàm đã xuất hiện rồi!
Hứa Chỉ tự mình phỉ nhổ, đồng thời cây bút không ngừng vẽ trên giấy, hoàn thiện cơ sở trên phương diện này. Hắn viết đủ ba bốn trang giấy, luận văn sáng thế, hắn cũng không dám mượn tay người khác.
Sau đó, hắn lại đi tới vườn bách thú một chuyến, hỏi anh quản lý trước đó. Sau khi đập xuống ba nghìn, hắn liền lấy được máu của một con khỉ cường tráng.
Chờ hắn lăn qua lăn lại ở những chỗ khác thì cũng tới lúc rồi.
Hứa Chỉ đứng lên, lại đi vào trong thế giới Sa Bàn lớn:
“Nhân cơ hội diễn ra lần sinh vật tuyệt chủng này, người đang thưa thớt, tất cả đều tập trung ở giữa Sa Bàn, ta sẽ len lén đi vào trong để bắt Phượng Hoàng ra, dù sao đó cũng là mặt trời trong thế giới mới của chúng ta."
"Điều chỉnh dòng thời gian chậm lại, một so với một."
Hứa Chỉ dứt lời, mang vào chân đôi ủng thực nghiệm màu lam, chậm rãi tiến vào Sa Bàn.
Kể từ lần trước ở thời Gilgamesh đến nay đã qua rất nhiều năm, hắn mới bước vào trong mảnh đất này lần nữa.
Bịch bịch bịch!
Mặt đất khẽ chấn động, cây cối bị giẫm lên để lại vết chân cực lớn trong sơn cốc, vô số con thú trong rừng rậm điên cuồng chạy thoát thân.
Giữa bờ Okeanos tối tăm, nước biển chấn động cuốn lên.
Medusa chậm rãi mở mắt, vẫy đuôi rắn và chậm rãi trồi lên khỏi mặt nước, con mắt hóa thạch tuyệt đẹp tràn đầy những ánh sáng nhiều màu chớp động, khẽ lẩm bẩm:
“Thần sáng thế.."
---------
Bạn cần đăng nhập để bình luận