Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 205: Tồn Tại Bất Diệt Cổ Xưa (2)

Mười hai người bọn hắn hội tụ toàn bộ số mệnh của cả hai tộc, và đại thế của thiên địa.
“Cổ Thần Thi Vân, ngươi vậy mà lại mưu phản?”
“Thải Vân Chân Quân, ngươi vậy mà!??”
…..
Chín Tiên Thiên Thái Dương Đại Đế lần lượt bị ám sát.
Vào ngày này, mọi người đã nhìn thấy một cảnh tượng khó quên trên bầu trời.
Vào ngày mùng chín, lần lượt từng Tổ Vu khủng bố đang bay trên bầu trời, tay cầm chiếc rìu khổng lồ và mảnh trăng sáng lũ lượt đuổi theo mặt trời.
“Yêu tộc chúng ta cùng với Nhân tộc, Vu tộc chung tay trục xuất các vị Tiên Thiên Cổ Thần cũ, vạn linh cùng đánh phạt đại ác của thiên địa.”
Thanh Liên sải bước dài về phía trước, bay lên không trung.
《Cổ Thần》 hậu thế ghi lại:
【Trước Tây Kỷ Nguyên, kế hoạch khai thiên lập địa trong 300 năm, Đạo Quân vì thiên địa mà lập nên cương lĩnh sau đó ở ần. Thiên Đình Cổ Thần được lập, không đến trăm năm thì đại kiếp của Cổ Thần đổ xuống, sinh linh máu chảy đầu rơi】
.....
Cuộc chém giết lẫn nhau này kéo dài rất lâu.
Vu tộc mang trong mình sức mạnh to lớn của trời đất, từng người một oanh liệt chịu đựng khó khăn gian khổ tiến về phía trước, tranh đấu sinh mệnh với mười ba vị Tiên Thiên Cổ Thần cao cao tại thượng.
Đây là cuộc chiến giữa Tiên Thiên Cổ Thần và sinh linh sau này.
Không có vị thần nào có thể cao cao tại thượng mãi.
Lại một trăm năm nữa trôi qua, trong thiên địa sinh linh đồ thán, chín đại Cổ Thần Thái Dương lần lượt ngã xuống, mà ba vị Cổ Thần còn lại cũng khó lòng ngồi vững, lần lượt bị ám sát.
Chỉ có Nguyệt Thần vẫn lãnh đạm như cũ, không màng việc phân tranh.
Lại trôi qua một khoảng thời gian dài, chín vị Tiên Thiên Cổ Thần Thái Dương lần lượt tử vong, ba vị Cổ Thần cũng lần lượt ngã xuống, bị quét sạch thần thức, chỉ còn lại thể xác.
Ở thời đại cổ xưa, sự tồn tại của mười hai vị Tiên Thiên khai thiên lập địa, trừ Nguyệt Thần ra thì đều bị tiêu diệt hoàn toàn, bị trở thành nguyên thần hợp vào trong mười hai vị cường đại nhất của Vu tộc, được hậu thế gọi thành: Mười hai Tổ Vu.
Họ thay thế mười hai vị Tiên Thiên Cổ Thần nắm giữ thần chức.
Mà người tiều phu trên núi năm xưa lúc này tên là Đế Kỳ, là người đứng đầu Tổ Vu.
“Chúng ta cuối cùng đã thắng rồi.”
Đế Kỳ đứng trong một vùng đầy máu tươi, nhìn về phía những chiến sĩ Vu tộc tắm máu xung quanh mình.
“Từ hôm nay, ta sẽ chờ nguyên thần ký thác rồi tự mình vận hành trật tự trời đất!”
Đế Kỳ tế nguyên thần của Thái Dương trong thức hải của mình, một vòng mặt trời chói chang treo lơ lửng trên bầu trời, rực rỡ rơi trên khuôn mặt cương nghị của hắn, như in dấu vĩnh hằng, hóa thành câu chuyện truyền thuyết lâu đời nhất.
Hắn tu luyện ‘Đại Nhật Hỗn Nguyên Chân Kinh’, lấy Thái Dương làm nguyên thần.
Đúng lúc này, một vị Tổ Vu bên cạnh không nhịn được nói:
“Bệ hạ, chúng ta có nên phá hủy Chuy Lôi Thần, chặt Kiến Mộc, giải cứu Tổ Vu của chúng ta, chiến thần Thiên Đồ?”
Đế Kỳ lắc đầu:
“Vu, là nghịch thần! Con người muốn phá vỡ lồng giam để tự do, lại thờ một vị Cổ Thần ở trên đầu, chúng ta như vậy là vi phạm ước nguyện ban đầu… Cứ tiếp tục để hắn bị trấn áp dưới núi, mỗi ngày cung phụng ăn uống thì tốt hơn.”
Vu tộc xung quanh gật đầu tán thành.
Thiên Giới khắp nơi đều là máu tươi, ngập trong xác chết của không biết bao nhiêu Nhân tộc, Vu tộc và Cổ Thần.
Đoàn người bọn họ đi vào bên trong Thần Điện Thái Dương.
Có một vị Tổ Vu nhìn một vùng đất lớn, đột nhiên nói:
“Đế Kỳ bệ hạ, thần đột nhiên có một ý niệm đáng sợ. Hôm nay chúng ta lật đổ sự thống trị của những Tiên Thiên Cổ Thần, nắm giữ thiên đình, vậy chúng ta tương lai có lẽ sẽ trở thành những Tiên Thiên Cổ Thần tiếp theo bị những vị thần mới trong tương lai lật đổ.”
Đế Kỳ hơi ngẩn người.
Vị Vu Tổ cường đại bên cạnh cũng không nói lời nào, lặng lẽ chờ đợi Đế Kỳ bệ hạ.
Sau nửa ngày, Đế Kỳ mở mắt:
“Lời ngươi nói đã làm ta suy nghĩ đến hậu thế trăm nghìn năm sau, chúng ta của tương lai có thể đi đến mức mục nát. Hôm nay chúng ta vì hạnh phúc của Nhân tộc, vì loại bỏ khó khăn của sinh linh trong trời đất sau này, nên mới lật đổ sự thống trị của Tiên Thiên Cổ Thần, đổ máu và tính mạng, nhưng tương lai thì sao?”
“Chúng ta sẽ trở thành Tiên Thiên Cổ Thần tiếp theo.”
Sắc mặt Đế Kỳ trầm xuống, đột nhiên bật cười:
“Đúng vậy, chúng ta nên tự sát sao?”
Những người xung quanh lén nhìn lẫn nhau.
“Không! Đây là thời đại mới, thời đại thuộc về Vu tộc của chúng ta!”
Đế Kỳ dần dần hóa ra tiếng cười ngạo nghễ:
“Sau này sợ gì! Ta sẽ tiến một bước lớn! Nếu một ngày nào đó trong tương lai chúng ta trở nên mục nát, không nghĩ tới sinh linh trong thiên hạ, chân chính hóa thành những Tiên Thiên tồn tại cổ xưa cao cao tại thượng thì đương nhiên sẽ có những kẻ đến sau trỗi dậy, lật đổ những vị thần cũ là chúng ta!”
Hắn nói lớn:
“Ta không phải vì đế vị mà đến, sao lại sợ hãi bị đẩy vào phàm trần?”
Cảnh tượng này được ghi lại thành vĩnh hằng, trang cuối cùng của 《Cổ Thần》 ghi lại:
【Trước Tây Kỷ Nguyên, Thái Cổ Yêu Đình bị hủy diệt, thời đại của Tiên Thiên Cổ Thần kết thúc. Vu tộc thành lập ‘Khai Nguyên Vu Đình’ làm vai chính của trời đất, Kỷ Nguyên phương Tây đi đến thời kì thịnh thế】
.....
Những tổn thương của mặt đất dần bị xóa mờ theo năm tháng.
Mười hai Tổ Vu của Đế Kỳ từng người nhận chức trách thay thế mười hai Tiên Thiên Cổ Thần.
Mà vị Nguyệt Thần cuối cùng, người không màng thế sự, thoát khỏi vận mệnh tử vong, vẫn sống ở Nguyệt Cung như trước, nắm giữ thần chức Nguyệt Thần của thiên địa.
Lại một năm qua đi, Đế Kỳ đăng cơ đế vị.
Lịch sử gọi là ‘Khai Thiên Minh Vu Thiên Khải Đại Đế’, ngồi lên đế tọa. Vào ngày lên ngôi, hắn tại Thần Điện Thái Dương kết hôn với Nguyệt Thần - người phụ nữ đẹp nhất thế giới.
Nàng cũng là vị Tiên Thiên Cổ Thần của thời đại cũ còn may mắn sống sót.
Sau khi trải qua những nghi lễ rườm rà, bên ngoài toàn bộ Thiên Giới, vẫn ồn ào náo nhiệt như cũ. Mọi người đốt đèn lồng, treo lụa đỏ, đèn lồng đỏ khắp nơi, các đại vu uống đến say bí tỉ ở khắp nơi.
Trong phòng tân hôn, Đế Kỳ bước chậm đến vén khăn trùm đầu của tân nương, lộ ra dung nhan thịnh thế của Nguyệt Thần.
“Nàng có biết ta đợi thời khắc này bao lâu rồi không?”
Đế Kỳ mỉm cười.
Cả người Nguyệt Thần run rẩy, trong lòng trở nên vô cùng phức tạp.
Nàng vốn là sau khi Thái Cổ Thiên Đình được thành lập thì trở thành Đế Hậu của Kim Ô Đại Thái Tử Long Hoằng. Thiên Đình Cổ Thần được thành lập không đến mấy năm đã bị lật đổ, nàng thế nhưng lại bị nhân loại Vu tộc của sinh linh sau này ứng hôn…
Đế Kỳ đột nhiên ngồi bên giường tân hôn:
“Nhục Vân, đừng sợ, là ta.”
Cả người Nguyệt Thần run lên.
Giọng điệu này là từ một tồn tại cổ xưa đã chết nào đó.
“Ngươi không phải là Đế Kỳ, ngươi là Kim Ô Long Hoằng!!!”
Nàng nhìn Thiên Đế Vu tộc trước mặt, toàn thân không khỏi run lên, trong lòng nhanh chóng nảy sinh một ý nghĩ kinh hãi...
“Ai nói ta không phải là Đế Kỳ… Thân thế ta trong sạch, chính là Vu tộc xuất thân từ Nhân tộc - Đế Kỳ.”
Đế Kỳ nhẹ nhàng hôn lên môi nàng, khẽ cười bên tai nàng:
“Ta là gã tiều phu kia, vị Vu thứ nhất trong trời đất.”
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận