Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 216: Bốn Tộc Tranh Đế

Đạo Trường Sinh là một thiên tài.
Ba tuổi đã bắt đầu học tiểu học, vẫn luôn đọc sách viết chữ, thời điểm tám tuổi đã là một sinh viên xuất chúng với kiến thức tương đối không tệ.
Mà năm đó Hân nương chỉ là người thường với ba bốn mươi năm thọ nguyên, nằm run rẩy trên giường bệnh rồi rời đi.
Trước khi Hân nương đi vẫn luôn nói rằng “Không cần đi tìm cha mẹ của con, sống cho tốt một cuộc sống của người bình thường.”
“Vâng.” Đứa trẻ gật gật đầu, an táng Hân nương.
Hắn lại nói ở trước mộ: “Con tu luyện khắc khổ như vậy, chính là vì đi tìm cha mẹ.”
Lúc này hắn tám tuổi, nhưng đã có kiến thức toán học của sinh viên đại học, cũng xem như mới nhập môn. Hắn bắt đầu chính thức tu luyện theo Vu Tộc một lần nữa, từ cảnh giới thứ ba Thần Tàng bắt đầu tu luyện phương pháp đan điền, bước lên con đường Cửu Chuyển Huyền Công.
“Trên con đường tu luyện phải cảm ứng thiên địa vạn vật, hấp thu linh khí do chúng sinh phát ra, sông núi cỏ cây, thậm chí là cả Thái Dương trên không trung, tư tưởng có xa lắm không, cách ngươi có xa lắm không....”
Thời điểm mười tuổi, hắn bắt đầu xác định ra vị trí “Khiếu huyệt” thứ nhất, bước vào cảnh giới thứ tư Tử Phủ, đến cảnh giới mà mẫu thân mình năm đó đã đạt được.
Mẫu thân hắn thời điểm sinh ra hắn là hai mươi tám tuổi, đạt đến cảnh giới thứ tư Tử Phủ, cũng xem như là thiên tài hiếm có.
Mà hắn hiện tại mới mười tuổi!
Nhưng lúc này, tỷ thí thiên kiêu bên ngoài đã tiến vào thời khắc cuối cùng, lời đồn đãi cũng đã ầm ĩ lên rồi, chấn động cả thiên hạ.
Chỉ còn lại bốn người, đều đến cảnh giới thứ sáu Động Thiên đỉnh phong, trở thành cường giả chi nhất đứng đầu mảnh thế giới này, tranh sát lẫn nhau.
Nhân tộc Hư Vi.
Cổ Tộc Đoạn Sơn Ý.
Yêu tộc Phần Đằng.
Vu Tộc Trương Vô Vi.
Bốn vị Chuẩn Đế, phong tư trác tuyệt, thọ mệnh cũng mới chỉ là hai trăm tuổi xuất đầu.
Tu luyện thiên địa bên trong yêu cầu phải cảm ứng lôi kéo được hơi thở của các cường giả và các sinh linh cường đại, phát ra cảm xúc.
Chủng tộc sau lưng bốn người đã bắt đầu cuộc đua cuối cùng.
Tuy rằng khác với Hư Hữu Niên năm đó là trực tiếp hấp thu tu vi, tổn thương căn cơ, còn bọn hắn lại hấp thu hơi thở của chủng tộc mình khắp đại địa, cảm ứng thiên địa, núi non, sông nước...
Cảm ứng từ vô số bộ lạc, hỉ nộ ái ố, vui mừng, ưu sầu của nhân dân, cảm xúc của khắp thành trì.
Cái này khiến cho bọn họ có thể lý giải cực kỳ sâu sắc về đạo pháp, đối với việc thi triển các đạo pháp lớn cũng vậy, đều biến chất và tăng lên một cách đáng sợ.
Một năm này, bốn người lần lượt hội tụ đại khí vận của bốn tộc, bắt đầu âm thầm tranh phong.
Thanh Đằng Địa Mẫu bình tĩnh nói: “An tâm học tập đọc sách, lúc ngươi còn chưa sinh ra thậm chí là đồng lứa với cha mẹ ngươi trước kia thì bọn họ cũng đã bắt đầu tranh đấu rồi. Vai chính của thời đại này không quan hệ với ngươi.”
Đạo Trường Sinh gật đầu xưng phải.
Lại qua một năm, Đạo Trường Sinh mười một tuổi.
Tin tức Yêu tộc Phần Đằng bị Nhân tộc Hư Vi đánh bại ở đỉnh Vân Sơn được truyền đi.
Khắp thiên hạ đều chấn động.
Khi nghe được tin tức thì Thanh Đằng Địa Mẫu đang giảng bài, còn Đạo Trường Sinh bên cạnh thì đang đọc sách.
Đạo Trường Sinh đáng yêu nói: “Lão sư, Yêu tộc bị bại, làm Yêu Tổ không nên có phản ứng sao?”
Thanh Đằng Địa Mẫu lắc đầu, “Trong bốn tộc thì hệ thống Yêu tộc là yếu nhất, thô ráp nhất, các hệ thống cảnh giới cơ bản cũng không hoàn thiện. Dù sao Yêu tộc cũng chỉ có một mình Thanh Đế, còn luôn bị trấn áp, bại vong là điều đương nhiên.”
Lại một năm nữa qua đi, Đạo Trường Sinh mười hai tuổi.
Trung tuần tháng 5 lại truyền đến tin tức Vu Tộc Trương Vô Vi bị Cổ Tộc Đoạn Sơn Ý đánh bại ở trên biển mây.(trung tuần: từ ngày 11 đến ngày 20 hàng tháng).
Thiên hạ kinh sợ.
Hiện tại chính là Vu Tộc Thiên Đình, Vu Tộc là vai chính của thiên địa, cường thịnh nhất, thế nhưng lại bị đánh bại nhanh như vậy?
Toàn bộ thành trì tương ứng của Vu Tộc, Kiến Mộc Nam Thiên Thành bắt đầu lâm vào trong bi thương. Vào thời điểm tháng 5 này, chỉ cần Đạo Trường Sinh đi ra ngoài là có thể thấy được từ đầu đường đến cuối ngõ đều là những đám người đang khóc lóc rơi lệ.
Địa Mẫu Thanh Đằng tiếp tục bình tĩnh nói: “Không cần giật mình, hệ thống Vu Tộc vốn cũng là một con đường lệch, dù cho có mười hai vị Đại Đế thì lại như thế nào? Đi theo nó thì cũng chỉ là một con đường lệch lạc!
Chẳng lẽ không có người phát hiện ra sao? Thân hình cường hãn bất tử của Vu Tộc, lại tu luyện đạo pháp thiên địa bên trong của Nhân tộc, đường đi của đạo pháp nhất định phải là đi ngược lại.”
Cả người Đạo Trường Sinh đổ mồ hôi lạnh đầm đìa.
Con đường của Vu tộc chúng ta là sai?
Thậm chí mười hai vị Thiên Đế, tất cả đều đã mắc sai lầm?
Lời này nói ra, quả thực vớ vẩn, bị Thiên Đình biết, nhất định sẽ bị đưa lên Trảm Thần Đài.
Địa Mẫu Thanh Đằng ôn nhu nói: “Ngươi học Cửu Chuyển Huyền Công, chỉ tu thân thể, không tu nguyên thần, mới là Vu Tộc chính tông! Về sau ngươi phải rời núi, lập lại trật tự!”
Ta sẽ bị đánh chết!
Cả người Đạo Trường Sinh run lên nhè nhẹ.
Năm đó hắn còn trẻ, nhưng cũng biết rằng nếu tin tức này truyền ra thì sẽ đưa tới dạng chấn động khủng bố gì.
Địa Mẫu Thanh Đằng nói: “An tâm đọc sách, nếu đoán không lầm thì cuộc tranh đoạt còn lại giữa Cổ Tộc và Nhân tộc, nhất định là thiên kiêu Nhân tộc Hư Vi sẽ giành thắng lợi. Nữ Thiên Đế đầu tiên của Nhân tộc sắp ra đời.”
“Tại sao?” Đạo Trường Sinh nhịn không được nhỏ giọng hỏi.
“Bốn tộc trong thiên hạ đều tu luyện công pháp do Nhân Tổ sáng lập, tu luyện công pháp không phải do chính chủng tộc của mình chế tạo thì đương nhiên sẽ thất bại..... Hơn nữa, sau trận đại thắng này thì Hư Vi nhất định sẽ đột phá qua cảnh giới thứ sáu Động Thiên, trở thành Động Hư Đại Đế.”
“Tại sao?” Đạo Trường Sinh nhịn không được lại hỏi.
“Bởi vì cảnh giới thứ sáu Động Thiên đỉnh phong là Chuẩn Đế, kiềm giữ bọn họ chính là đạo tâm của bản thân, cũng chính là chân lý của chính bọn họ! Bọn họ cần phải thông suốt lý niệm của mình mới có thể đột phá… Cho nên bọn họ sớm đã dựa theo xu thế đó, một đường khiêu chiến các thánh địa danh môn. Lúc mà bản thân trở nên vô địch là lúc có thể đánh bại toàn bộ thiên kiêu trong thiên hạ, khi đó bọn họ mới có đủ động lực để đi tới đỉnh phong, trở thành đệ nhất thiên hạ. Đó chính là thời điểm đột phá đến Đại Đế.
Hai thiên tài cuối cùng tranh đấu, người thắng tất sẽ thành Đại Đế.
Đây cũng chính là nguyên nhân mà trong một thời đại, rất khó ra đời hai vị Động Hư Đại Đế. Thời đại Cổ Thần khai thiên lập địa 600 năm trước thật sự là một thời đại thịnh vượng đến khủng bố. Thế nhưng theo đại thế của thiên địa thì lại ra đời thêm mười hai vị Thiên Đế, lật đổ sự thống trị của mười ba Cổ Thần.”
Đạo Trường Sinh cái hiểu cái không.
Lại qua một năm, Đạo Trường Sinh mười ba tuổi.
Trận chiến lúc này đây vậy mà lại diễn ra ở trên Kiến Mộc.
Đạo Trường Sinh rốt cuộc cũng áp chế không được nội tâm xao động, nhịn không được bèn ra ngoài xem trận tranh Thiên Đế cuối cùng.
Đánh đến trời sụp đất nứt!
Hào quang năm màu tràn ngập phía chân trời, linh khí tràn ngập bốn phía, bộc phát ra quang mang lộng lẫy.
Trận chiến đấu này nháy mắt đã khiến hắn được mở rộng tầm mắt!
Cuối cùng, Nhân tộc Hư Vi bại dưới tay Cổ Tộc Đoạn Sơn Ý ở trên Kiến Mộc.
Mượn áp lực này, Cổ Tộc Đoạn Sơn Ý đã đột phá tới cảnh giới thứ bảy Động Hư, trở thành vị Động Hư Đại Đế đầu tiên đương thời. Hơi thở của hắn tràn ngập áp bách kinh thiên động địa, làm người ta khó có thể nhìn thẳng.
Đạo Trường Sinh giật mình.
Địa Mẫu Thanh Đằng lại đoán đúng rồi, người thắng tất nhiên sẽ đột phá trở thành một vị Thiên Đế.
Chỉ là, người thắng lợi không phải là Nhân tộc Hư Vi, mà là Đoạn Sơn Ý!
Lúc này, tiếng kinh ngạc của Địa Mẫu Thanh Đằng truyền đến, “Di? Cổ Tộc thế nhưng lại xuất hiện một kỳ tài khó lường. Đoạn Sơn Ý vậy mà lại sáng lập ra một hình thức tu luyện ban đầu thuộc về Cổ Tộc, khiến ta phảng phất như thấy được bóng dáng của Hư Hữu Niên năm đó.... Xem ra, vị trí Thiên Đế một đời phải dừng ở trên tay Cổ Tộc rồi.”
Xung quanh là một mảnh chấn động.
“Cổ Tộc, sao có thể là Cổ Tộc?”
“Vai chính trong thiên địa của đời này phải là Nhân tộc ta mới đúng!”
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận