Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 231: Thiên Đế Hợp Thể

“Chúng ta rốt cuộc đã dạy ra kiểu đồ đệ gì vậy?” Trảm Thần Đài nói nhỏ.
“Má nó, chúng ta còn lo hắn đạo tâm bất ổn! Còn tưởng là tâm huyết phải uổng phí!” Lôi Chùy cắn răng.
“Chúng ta đúng là quan tâm thừa rồi.” Đả Thần Tiên kinh ngạc, còn chưa phản ứng kịp.
Lúc này, Thanh Đằng Địa Mẫu đã lén lút lên trời từ lúc nào, một cô nương thanh y, rón rén, đang phỏng vấn chụp ảnh ở một nơi bí mật gần đó, “Khiếp sợ!! Sau khi Đạo Trường Sinh đánh Đoạn Thiên Đế, muốn một mình đấu với mười một vị Thiên Đế, khiến cho bọn bảo kiếm, bên trên là chùy và roi da đều... Rốt cuộc là vô đạo đức hay là....”
Lập tức, ba người khác đồng loạt trợn mắt nhìn nàng, hận không thể ăn sống nuốt tươi nàng.
Khụ khụ khụ.
“Làm gì vậy? Ánh mắt của người chơi chữ đỏ các người đáng sợ thật đấy.” Manh Muội ngượng ngùng cười nói, “Thật sự không phải là ta dạy hắn giả vờ, mặc dù là do tay ta nuôi nhưng không phải học cái xấu từ ta, ta là người tốt! Đây là hắn tự biến thành như vậy, cảm thấy bản thân chính là người mạnh nhất trên đời!”
Mọi người xung quanh vẫn nhìn nàng như cũ.

Cuộc chiến này cực kỳ kịch liệt, đôi bên đã bắt đầu liều mạng chém giết.
Dù nói Đạo Trường Sinh có thể đánh hai người, trên thực tế thì sức chiến đấu cũng tương đương, ỷ vào da dày thịt béo cùng với tính chất bất tử để kéo đối phương vào chỗ chết, không đến nửa ngày, Đạo Trường Sinh vẫn mạnh như hổ, mà Đoạn Thiên Đế thì dần không ổn...
“Ngươi thua rồi.”
Đạo Trường Sinh từng bước tới gần.
Còn bên cạnh, một vị cảnh giới Động Hư từ Trảm Thần Đài, mang theo Điện Chuy và Đả Thần Tiên, chậm rãi tới, nhìn Đoạn Thiên Đế.
“Thì ra là thế, là các ngươi...”
Đoạn Thiên Đế nhìn mấy người kia, khóe miệng chảy máu.
Trong mắt hắn, kế hoạch kinh thiên động địa mới không bao lâu này đã lộ rõ trước mắt.
Trảm Thần Đài lạnh nhạt nói: “Ngươi tu luyện nguyên thần phải chiếm lấy một nhân thân, Đạo Trường Sinh tu luyện thân thể, không tu luyện nguyên thần... Ngươi biết rõ chúng ta muốn nói gì đúng không?”
“Đơn giản mà nói, hai người các ngươi hợp thể.” Lôi Thần Chuy cười nói.
“Đan điền của hắn cần một lò luyện Thái Dương, xem như nguyên thần....” Đả Thần Tiên với tốc độ khó nhận ra, phảng phất giống xà yêu quyến rũ lại phong khinh vân đạm uốn éo đi tới.
“Chúng ta đã nghĩ rồi, Kim Thân Bất Diệt này cần có động lực.” Manh Muội cũng đi ra, “Lò năng lượng mặt trời là động lực, năng lượng mặt trời phát điện, nguồn năng lượng sạch, bảo vệ môi trường, không ô nhiễm.”
Để mình làm nguyên thần đan điền của Đạo Trường Sinh?
Đoạn Thiên Đế cả người đổ mồ hôi, trong nháy mắt rùng mình.
Rốt cuộc bọn họ tính bao nhiêu thứ, ngay cả mình cũng nằm trong kế hoạch của họ?
Đoạn Thiên Đế không kìm được, nói: “Thiên địa bên trong của người không thể chịu đựng được sinh hoạt bên trong của một Động Hư Đại Đế. Nếu không mười một Tổ Vu cũng sẽ không giết chết một Tổ Vu, lấy thiên địa bên trong của hắn làm ‘Đại La Thiên’ rồi cùng tiến vào tập.”
Lôi Chuy lắc đầu, “Thân thể của các ngươi yếu ớt, tất nhiên không thể chịu được, tu luyện thân thể, Kim Thân Bất Diệt mạnh nhất thì sao?”
Đoạn Thiên Đế sững sờ.
“Hơn nữa, đây là chín đại không gian, bao quanh một không gian lớn, sự ổn định không gian được củng cố bởi một quy luật cụ thể, đủ để cho một Động Hư Đại Đế hoạt động ở trong. Đối với ngươi mà nói thì ngươi chẳng qua là đổi một cái thân thể mà thôi.”
Trảm Thần Đài bình tĩnh, “Đạo Trường Sinh tu thân, ngươi tu nguyên thần, các ngươi hợp thể, cũng không phải chuyện đơn giản như một cộng một.”
“Hơn nữa, ngươi phải bỏ đi thân thể Đại Đế của mình, bên trong Động Hư Đại Đế vừa vặn có thể thêm Đạo Trường Sinh, mở rộng không gian trong cơ thể của hắn, chín đại huyệt, đan điền.”
Đoạn Thiên Đế lại nói: “Không gian thức hải có thể dung hợp ư?”
Không gian thức hải không thể dung hợp, là nguyên tắc và quy luật của thế giới này.
Nếu không vì vậy thì phần lớn cường giả cảnh giới Tử Phủ, Đạo Cung trong thế giới này cũng không phân hóa khắp nơi.
Qua nhiều năm, biết bao nhiêu cường giả đã chết? Nếu như có thể dung hợp cùng nhau, sớm đã là thiên địa cực lớn. Thậm chí đã có thể so với hơn nửa Thiên Giới, còn lớn hơn nhiều lần so với nội không gian của Động Hư Đại Đế.
Trảm Thần Đài nói: “Điểm này, chúng ta đã tìm cách rồi, không gian cộng hưởng, mỗi tần suất thức hải không gian linh hồn khác nhau đều có thể tìm được tần suất cộng hưởng, có thể tương thích... Cái này cần một kĩ thuật tính toán tốt.”
“Tính toán?” Đoạn Thiên Đế lại hỏi.
Hắn có rất nhiều câu hỏi, những thứ họ nói quá lạ lẫm.
Nhưng hắn biết đây không phải chỗ để hỏi nhiều, nếu không thì hắn chết chắc!
Hắn bây giờ chỉ muốn bị Đạo Trường Sinh “Đánh chết ”, sau đó hắn xưng đế rồi che giấu đám người độc thủ phía sau màn bọn họ, chính bản thân hắn giờ đây cũng muốn giả chết.
“Ta không có lựa chọn nào khác sao?”
Đoạn Thiên Đế khổ tâm cười, nhìn xung quanh.
“Đừng nóng vội!” Lúc này, Manh Muội bước đến, “Đoạn Thiên Đế, ký cho ta cái giấy báo tử!”
Đoạn Thiên Đế: ???
Ký tên là có ý gì?
Hắn nhìn cô nương xinh đẹp mặc đồ cổ trang chạy tới, mơ hồ cảm nhận được cảm giác quen thuộc, không kìm được run giọng nói: “Địa Mẫu Thanh Đằng?”
Địa Mẫu Thanh Đằng, Tiên Thiên tồn tại xa xưa nhất trong truyền thuyết, chịu tải thiên địa, nổi danh với chín vị Thái Dương-“Trời”, Thanh Đằng-“Địa Mẫu ”. Nàng vậy mà cũng đã thoát khỏi trói buộc, rời đi bản thể chí cường, hóa thành hình người.
Không sợ những kẻ lòng dạ khó lường kia, thừa cơ đánh giết nàng sao?
“Chính là viết tên mình lên.” Manh Muội lấy giấy bút đã chuẩn bị từ sớm ra.
Đoạn Thiên Đế cúi đầu, yên lặng ký tên.
“Có thể giúp ta tạo dáng không?” Thiếu nữ áo xanh lanh lợi nói: “Chính là kiểu nằm trên mặt đất, ra vẻ người thua trận, một chân ta dẫm lên người ngươi, sau đó để ta tạo dáng tay chữ V chiến thắng?”
Mặt Đoạn Thiên Đế đen lại.
“Ha ha ha....” Thiếu nữ áo xanh cười vài tiếng, “Quên đi, ngươi có thể chết đấy.”
Đoạn Thiên Đế hít sâu một hơi:
Rốt cuộc thế giới này còn cất giấu chân tướng gì?
Địa Mẫu Thanh Đằng rõ ràng là vị tồn tại lâu nhất, vậy mà thời gian lại không khiến nàng trưởng thành, tâm tính vẫn như một đứa bé?
Người có thể ngụy trang, nhưng mà khí chất thì quá khó. Địa Mẫu Thanh Đằng mang đến cho hắn một cảm giác không có một chút lắng đọng tang thương nào của thời gian cả.
Hơn nữa những Tiên Thiên Linh Bảo kia, rốt cuộc đang mưu đồ cái gì?
“Vậy thì tới đi.” Đoạn Thiên Đế nhìn về phía thiên khung, vẫn chần chờ một chút.
Một lát sau, trong lỗ thủng bầu trời, hình ảnh Đoạn Thiên Đế phun máu từ trên trời rơi xuống.
“Đó là.... Đoạn Thiên Đế?”
Đám người mất tiếng, tất cả đều yên lặng, trợn mắt hốc mồm nhìn lên bầu trời.
“Đoạn Thiên Đế, chết?”
Tam đại Chuẩn Đế, run rẩy nói câu này.
Rõ ràng bọn họ cảm thấy, thức hải của Đoạn Thiên Đế trong không gian đã vỡ, nguyên thần cũng biến mất không còn thấy tăm hơi.
“Hai đế tranh đoạt, ta là người thắng!”
Giọng nói uy nghiêm từ Thiên Giới truyền đến.
Dân chúng ở thiên địa, đều dùng ánh mắt vô cùng phức tạp, nhìn về phía Đạo Trường Sinh trên cao.
Bọn họ biết, từ hôm nay trở đi, một thần thoại đã ngã xuống, một thời đại mới chuẩn bị trỗi dậy.
“Hôm nay, ta là Đạo Thiên Đế.”
Một thân hình chậm rãi đi ra, bình tĩnh từ trên không trung nhìn về phía toàn bộ thế gian.
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận