Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 237: Đạo Trường Sinh Thành Thật

Ầm ầm ầm!
Trong chớp nhoáng, vị Tổ Vu thứ hai cũng ngã xuống.
Đạo Trường Sinh chống cự lại sự công kích của tám vị Tổ Vu còn lại, đè một vị Tổ Vu trên mặt đất, lấy phương thức đánh lộn đầu đường của nhân gian. Tổ Vu kia bị tám nắm tay đấm như đảo bánh mật, bị nện thành một đống thịt nát máu chảy đầm đìa.
“Làm sao lại có loại quái vật như thế này?”
Mấy vị Tổ Vu còn lại nhìn nhau, nhìn một vị Tổ Vu sống sờ sờ bị đánh chết như vậy, cả người lập tức cảm thấy kinh hãi.
“Một Thiên Đế dùng lực đối kháng lại mười một người!”
“Chúng ta có hi vọng.”
Mà ở thế giới bên trong cơ thể, ánh mắt của vô số người đang nhìn đăm đăm.
Bọn họ nhìn chằm chằm vào mảnh lục địa đầy máu tanh bên ngoài. Lực chiến đấu của Đạo Thiên Đế chiến thật sự quá mức kinh người, một người dùng lực địch lại mười vị Tổ Vu, thân hình cường hãn đến khủng bố, lấy thương đổi thương, còn có thể chém giết hai người trong đó.
“Còn dư lại vài Tổ Vu các ngươi...”
Thân hình thon dài của Đoạn Trường Sinh nhuốm đầy máu tươi, đôi mắt thanh triệt như nước, ý chí chiến đấu hừng hực: “Các ngươi muốn chết như thế nào?”
Các Tổ Vu đều dừng tay, nội tâm không khỏi toát ra khí lạnh rùng mình, trong lòng không khỏi run sợ, nhìn vị Thiên Đế trẻ tuổi thành thật trước mắt này. Hắn thế nhưng lại thật sự thành thật như vậy, nói đánh mười người chúng ta, thật đúng là có thể đánh mười người chúng ta!
Trong đầu bọn họ toát ra một ý niệm vừa buồn cười lại vừa sởn tóc gáy:
Hắn thật sự muốn đem tất cả chúng ta đánh chết!
......
Bên trong thế giới, đám người Manh Muội đang thảo luận với nhau.
Bọn họ đang ở trong “Khoang điều khiển” của Kim Thân Bất Diệt, nhìn trận chém giết khủng bố ở thế giới bên ngoài. Đạo Trường Sinh ở ngoài bầu trời rộng lớn, một người độc chiến mười một vị Thiên Đế cổ xưa.
“Các đại tham mưu, nhanh như vậy đã chết hai người, không đúng như chúng ta dự đoán! Những lão âm hiểm này là Boss cuối cùng, khẳng định có vô số sự chuẩn bị ở phía sau, bị chết dứt khoát như vậy, không phải là giả chết đi?”
“Ta thấy giống như vậy.”
“Những Tổ Vu này đang thành thật với nhau, sao ta lại cảm thấy đầy một bụng ý nghĩ xấu nhỉ.”
Chụp màn hình,
Chụp màn hình.
Oanh!
Toàn bộ Thiên giới đều chấn động, lục địa bắt đầu vỡ vụn, mặt đất dần dần sụp đổ.
Lực phòng ngự của Đạo Trường Sinh cường hãn tới cực điểm, nhưng lúc này do bị thương quá nặng nên hầu như không còn chút máu thịt nào dính trên người. Hắn hóa thành một khối hài cốt bạch ngọc lạnh lẽo, xương cốt phủ đầy mạng nhện, một hốc mắt trống rỗng, chỉ còn sót lại một con mắt. Con mắt kia đang nheo lại nhìn bọn họ.
“Đạo Thiên Đế...”
Thiên địa bên trong, tứ đại gia tộc lần lượt nhìn lên những bức bích họa trên bầu trời. Một thân thể thà chết chứ không chịu khuất phục kia, giọng nói có chút run rẩy chết lặng.
Đại kiếp nạn của thế giới buông xuống, thế giới hoàn toàn tăm tối, chúng ta thật sự phải chết sao?
Thiên địa bên trong bị vây bởi tuyệt vọng và sợ hãi, như không có một tia ánh sáng nào lúc bình minh nữa. Đạo Thiên Đế bên ngoài đã là hi vọng cuối cùng, một người ngăn cản đại kiếp nạn của Tổ Vu, chiến đấu chống lại các vị Thiên Đế cổ đại.
Đạo Trường Sinh dần dần trầm mặc, “Ta nghe được vô tận sinh linh đang khóc thảm thiết, đang kêu gọi ta, bọn họ tràn ngập tuyệt vọng.”
Lời kêu gọi của bọn họ dường như hội tụ thành một loại hương khói, từng đợt nhè nhẹ bay về phía bầu trời, đó là hy vọng của chúng sinh, hóa thành nguồn lực lượng cho Kim Thân Bất Diệt của hắn.
“Đã bị thương không động đậy nổi, chiến đấu cực kỳ bất tiện, đây là thời điểm để khôi phục thân thể.”
Đạo Trường Sinh hít sâu một hơi.
Hắn dựa vào Kim Thân Bất Diệt này để chống đỡ đến bây giờ, nó đã bị phá thành mảnh nhỏ, thân thể chưa bao giờ khôi phục.
Mà không cách nào khôi phục?
Đặc tính của Kim Thân Bất Diệt chính là lực lượng sinh mệnh lức vô cùng mạnh mẽ, chặt đứt đầu vẫn có thể duỗi chân, điều này có khả năng sao?
Hắn hoàn toàn có thể khôi phục thân thể hoàn toàn, chẳng qua là lúc trước không cần thiết….bị thương một chút liền khôi phục mà thôi.
Lúc này năng lượng trong cơ thể hắn là tín ngưỡng của một thế giới hội tụ lại, không ngừng bổ sung, giống như một cái lò động lực vĩnh hằng. Trừ khi một lần dùng lực lượng khủng bố để hủy diệt hắn trong nháy mắt, nếu không thì rất khó để phá hủy hắn.
Đây mới thật sự là Kim Thân Bàn Cổ bất diệt!
“Hiện tại đã bị thương đến mức không cử động nổi, bắt đầu khôi phục đi.” Đạo Trường Sinh nghĩ đến đây, máu thịt cả người không ngừng khôi phục, mấp máy, xương cốt đang chữa trị, nháy mắt liền khôi phục thành bộ dáng thiếu niên Thiên Đế trước đây.
Hắn nhìn chín vị Thiên Đế này một lần nữa, không nhịn được trầm mặc một chút, xúc động vô cùng, “Không hổ là Thiên Đế cổ đại, lật đổ thống trị của mười ba Tiên Thiên Cổ Thần cổ đại, vậy mà các ngươi lại tiêu diệt được một cái mạng của ta. Một cái mạng của ta liều mạng đến trọng thương, mới đánh chết được hai Tổ Vu các ngươi, phải biết rằng.... Cho dù ta là Kim Thân Bàn Cổ thì cũng chỉ có một trăm cái mạng mà thôi.”
Oanh!
Đạo Trường Sinh đột nhiên ra tay, ỷ vào kim thân, chống lại sự công kích của mấy Tổ Vu khác, vung tám cánh tay, đánh chết một Tổ Vu.
Lại một vị Tổ Vu ngã xuống.
Mọi người càng thêm kinh hãi, mà thân thể Đạo Trường Sinh đã rách đến không chịu nổi kia lại nhanh chóng khôi phục như cũ, xông về phía một Tổ Vu tiếp theo.
Trận chém giết này, kéo dài ước chừng nửa ngày, máu tung tóe trên mặt đất, chồng chất hài cốt Đạo Trường Sinh.
Cuối cùng, mười vị Tổ Vu đều lần lượt đền tội, còn sót lại duy nhất Đế Kỳ.
“Ngươi là kẻ cuối cùng.”
Sắc mặt Đạo Trường Sinh bình tĩnh, nhìn vị Thiên Đế mạnh nhất này.
Đạo Trường Sinh biết đối phương đáng sợ, chậm rãi đến gần thi hài một vị Thiên Đế bị đánh thành thịt nát, “Thi hài Đại Đế nhiều ít cũng là năng lượng, có thể bỏ vào trong thiên địa của ta. Mặc dù thân thể ta cường hãn, bây giờ trống rỗng thì cũng chỉ có thể cất chứa một vị Đại Đế còn sống, không thể cất chứa vị Đại Đế còn sống thứ hai, nhưng chết rồi thì đương nhiên là có thể bỏ vào được.”
Vừa dứt lời hắn cầm một khối máu thịt lên, muốn nhét vào thiên địa bên trong cơ thể mình.
Lại nhét thế nào cũng không vào.
Đạo Trường Sinh:???
Máu thịt Thiên Đế bị đập nát:???
Đạo Trường Sinh mộng bức, bỗng nhiên buông đoàn máu thịt này xuống, bước chậm về phía thi hài Thiên Đế bên cạnh bị đánh chỉ còn lại xương sọ.
Thử bỏ vào, kết quả lại không để vào được.
Đạo Trường Sinh:???
Đầu lâu Thiên Đế:???
Đạo Trường Sinh thành thật rốt cuộc cũng phản ứng lại, những vị Thiên Đế bị hắn đánh chết này, tất cả đều nằm trên mặt đất giả chết!
Hắn sợ tới mức lùi lại vài bước, nhìn một bãi máu thịt trên mặt đất, cùng với Đế Kỳ bên cạnh, thành thật nói: “Những Thiên Đế cổ xưa các ngươi đều đang che giấu thực lực, che giấu tốt đến như vậy, chỉ sợ thực lực bại lộ còn không đến một nửa, thậm chí chỉ có một phần năm, đều đang nằm trên mặt đất giả chết! Sau đó chờ ta giết sạch hết bọn họ, các ngươi sẽ làm ngư ông đắc lợi!”
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận