Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 243: Đưa Hắn Ra Ngoài Không Gian

Nguyệt Thần nhìn hắn, bỗng nhiên cười rộ lên, “Ta cũng sẽ nhanh chết già thôi, vừa lúc người đang thiếu năng lượng của một Thiên Đế cuối cùng…Người có thể giết ta, như vậy liền có thể chứng đạo Hỗn Nguyên.”
Đế Kỳ lắc đầu khẽ cười nói: “Như vậy, mất đi nàng, thành tựu Hỗn Nguyên của ta có tác dụng gì nữa?”
Đế Kỳ lộ ra một tia ôn nhu, nhìn thi hài của một Tổ Vu dưới mặt đất, nhàn nhạt nói: “Nếu không đủ năng lượng cho Hỗn Nguyên Thánh Nhân thì chúng ta cứ giữ hắn lại trước, chờ một trăm năm sau ta lại ra ngoài, khi đó sẽ không có ai là đối thủ của ta nữa.”
“Chúng ta trở về cuộc sống bình thường đi.”
Hắn cười lên, chỉ về phía xa trong Đại La Thiên, là Nguyệt Cung với hoa thơm chim hót, “Nhục Vân, ta đã nói rồi, mặc kệ thiên địa thay đổi như thế nào, thế giới có hủy diệt hay không, chỉ cần có thể sống sót thì ta sẽ mang theo nàng cùng sống sót. Ta sẽ vì nàng mà thành lập nên hành cung đẹp nhất, sống một cuộc sống vui vẻ…”
Nguyệt Thần bình tĩnh nhìn Đế Kỳ, chậm rãi gật đầu.
Nàng biết rõ từ xưa đến nay Long Hoằng là Thiên Đế có tư chất mạnh nhất, không gì sánh nổi. Thậm chí tư chất của hắn đã vượt xa tất cả Thiên Đế trước đó, chỉ là Đế Kỳ lại vì hắn nên đã lựa chọn tiếp tục ngủ đông.

Trong vườn trái cây.
Hứa Chỉ đang ngồi ở phòng khách xem máy tính, nhấp linh trà, ăn đồ ăn vặt Gà Đưa Ma, mùi vị thơm ngon hợp khẩu vị, bỗng nhiên ngây ra một lúc.
“Đế Kỳ.”
Hứa Chỉ cũng bị dọa cho sợ ngây người, “Đây vẫn còn là người sao?”
Không phải là mọi việc đều thuận lợi như các người chơi đáng khinh kia nói. Ngay cả Hứa Chỉ cũng bị biểu hiện của hắn dọa cho khiếp sợ!
Trời ạ…
Boss này thật sự không phải là do ta đặt ra!
“Đây quả thực quá đáng sợ rồi, vừa đánh vừa học, quá vô sỉ.” Vẻ mặt Hứa Chỉ không biết nên nói gì cả, cảm thấy loại tồn tại này quả thực là khiến người ta phát rồ.
Bên cạnh truyền đến giọng nói của Phó Não Trí Tuệ, “Đây là tư chất chân chính của anh hùng Trùng tộc.”
Hứa Chỉ hít sâu một hơi, sắc mặt trở nên bình tĩnh.
Nói cách khác, tài hoa của hắn có khả năng đạt đến mức tối cao là năm gen?
Anh hùng Trùng tộc là từ trong một hành tinh khổng lồ với vô số sinh linh Trùng tộc, khi đó mới có thể cho ra đời một kỳ tài kinh tế khủng bố.
Mỗi một kỳ tài bọn họ đều có tài năng và điểm mạnh khủng bố.
Mà mới đi qua hai thế giới thôi thế nhưng nhanh như vậy đã cho ra một người có tư chất chân chính của anh hùng Trùng tộc, kỳ tài phục chế: Đế Kỳ!
Phượng Hoàng, Tà Thần Cthulhu đều có bốn gen thiên phú, thiên phú dị bẩm. Nhưng bọn hắn nhiều lắm cũng chỉ có thể xem như ngụy(giả) anh hùng Trùng tộc, phải tiến thêm một bước nữa mới có thể trở thành anh hùng Trùng tộc có tiềm lực chân chính.
Nhưng chưa chắc đã có thể bước tới một bước kia.
Bọn họ chỉ là có khởi điểm cao mà thôi.
Mà người có hi vọng nhất, ngược lại chính là Đế Kỳ.
Dù cho hắn hiện tại chỉ có một gen, nhưng thiên tư của hắn quả thực đáng sợ đến kinh người.
“Không thể tưởng tượng được, lúc này đây lại làm lộ ra một quái vật đang ẩn giấu!” Hứa Chỉ cảm thấy có chút kinh hỉ, nhưng cũng cảm thấy khó giải quyết.
Nhưng một anh hùng Trùng tộc tương lai lại đột nhiên xuất hiện ở sa bàn, đây cũng đã phá hỏng cân bằng của phiên bản này rồi.
Người ta là phải có một hành tinh mênh mông rộng lớn mới có thể sinh ra và tồn tại. Còn ngươi lại đột nhiên xuất hiện ở trong vườn trái cây nhỏ bé của nhà ta, là muốn xem náo nhiệt gì đây?
Hiện tại Kim Thân Bàn Cổ mà đám người chơi kia làm ra được cũng đã phải tập hợp lại nền văn minh khoa học kỹ thuật của cả một thế giới. Ngoài ra còn có trí tuệ kết tinh của đám người chơi đã từng trải qua thế giới Vu sư. Nhưng cũng không thể làm gì được hắn ta, hơn nữa còn bị hắn học trộm, tỏ vẻ trăm năm sau sẽ lại ra khỏi núi, đem ngươi đánh chết!
“Đây mới là vai chính của thiên địa trong truyền thuyết. Mà trăm năm sau…còn không phải là một ngày sau sao?” Hứa Chỉ hít sâu một hơi, cảm thấy quả thực…
Người chơi nghịch thiên còn chưa tính, dân bản xứ như ngươi cũng muốn gây chuyện?
Hứa Chỉ không phải không cho phép Đế Kỳ thắng, nhưng hắn cũng quá bug rồi, quá ảnh hưởng đến sự cân bằng của phiên bản này. Hiện tại ngay cả ngụy anh hùng cũng đều không có mấy người, đột nhiên một anh hùng với tư chất quái vật lại xuất hiện, quả thực như đang giam giữ Gatling trong nhà trẻ vậy…
Hơn nữa, Hứa Chỉ nghiêm trọng hoài nghi Đế Kỳ sau khi thành Đạo, ngay cả ân sư sinh dưỡng của mình là Đạo Quân Phượng Hoàng, hắn cũng có thể sẽ lôi ra treo lên mà đánh…
Điều này rất có khả năng.
Tuy rằng Phượng Hoàng đã trở thành Hỗn Nguyên Thánh Nhân đã vài trăm năm nhưng cũng chưa chắc là đối thủ của hắn. Hắn có thể một bên đánh, một bên học trộm thành quả nghiên cứu của Phượng Hoàng, sau đó nhanh chóng vượt qua!
Nếu như hắn đem Đạo Quân khai thiên lập địa ra đánh, đây không phải là vả mặt ta sao?
Mà hiện tại, Phượng Hoàng đang nghiên cứu cách xuyên qua không gian. Dù sao nàng cũng là người viết nên nội không gian này, là người đầu tiên tu luyện, thành tựu tự nhiên là cao nhất. Khi đã có thành tựu thì bắt đầu có thể tiến hành những bước nhảy không gian trong khoảng cách ngắn. Nàng muốn phá vỡ chiều không gian, đi trước chư thiên vạn giới…
Vạn nhất Đế Kỳ học trộm được thành quả nghiên cứu của Phượng Hoàng, trò giỏi hơn thầy thì rất có khả năng sẽ chạy ra khỏi vườn trái cây, nhảy qua không gian. Hắn sẽ vượt qua phạm vị hoạt động do trùng sào đặt ra, đi vào trái đất, ngay cả ta cũng muốn đánh!
Hứa Chỉ làm ra một biểu tình bi thương, “Đây là một anh hùng Trùng tộc có tư chất cường đại sao? Nếu không có ngoại lực quấy nhiễu thì nhất định hắn sẽ đạt tới cảnh giới không hạn định, một đường vượt qua tất cả, rất có thể có đến tối đa năm gen?”
Một vị anh hùng Trùng tộc xuất hiện, đối với Hứa Chỉ mà nói thì đó thật sự như là một anh hùng SSR, cực kỳ trân quý. Nhưng hiện tại lại không khống chế được!
Phải.
Hứa Chỉ là có quyền khống chế sinh tử của hắn, khống chế sự suy thoái gen của hắn. Nhưng lại không thể khống chế ý thức và tư tưởng của hắn, người ta muốn làm thế nào là chuyện của hắn.
Mà trực tiếp xóa bỏ thì lại quá đáng tiếc.
Phải biết rằng, trong thời kỳ đỉnh cao của thế hệ trước đây, dưới trướng của Trùng Sào Mẫu Hoàng cũng không có quá nhiều anh hùng Trùng tộc, đều trân quý vô cùng. Chết đi một người thôi cũng đã khiến cho Trùng Sào Mẫu Hoàng đau lòng không biết bao nhiêu năm tháng.
“Phiền não trong hạnh phúc.”
Hứa Chỉ ho khan hai tiếng, “Trước mắt ta còn quá yếu, năng lượng của cảnh giới hiện tại còn không đủ. Chờ sau khi hắn chứng đạo Hỗn Nguyên, trở thành cấp tám Thần Thoại, lúc đó sẽ là trời cao mặc chim bay, Phượng Hoàng cũng sẽ bị hắn đánh chết.”
“Thiên phú quá mức nghịch thiên…không cần, ta sẽ giam cầm hắn lại, giảm bớt tốc độ chảy thời gian của hắn, khôi phục lại một so với một. Chờ thế giới quật khởi, ta cũng trở nên mạnh mẽ thì lại thả vị đại lão này ra?”
Hứa Chỉ ngồi trầm tư trên ghế, bỗng nhiên như nghĩ tới cái gì, nhìn về bầu trời xanh thẳm ở phía ngoài cửa sổ.
Vườn trái cây quá nhỏ, hắn ở bên trong quá ảnh hưởng đến cân bằng của toàn bộ thế giới vườn trái cây. Không bằng đưa vườn trái cây ra bên ngoài, để cho hắn phát triển, tự sinh tự diệt?
“Một bước nhỏ của nhân loại có thể khiến trái đất tiến một bước lớn!”
Hứa Chỉ nhìn về phía không trung, hăng hái đứng lên, “Có lẽ, ta có thể tiễn Đế Kỳ đi, để cho hắn mang theo lão bà, mang theo Đại La Thiên, đưa ra ngoài chỗ sâu trong vũ trụ, để cho họ có thể ân ái. Nơi đó là một mảnh chân không, có thể tự do phiêu đãng, hắn cũng không thể phục chế học trộm từ bất cứ ai, để cho hắn tự lăn lộn mù quáng đi!”
Hứa Chỉ tức khắc cảm thấy ý tưởng này của mình quả đúng là thiên tài. Khiến cho hắn mang theo một thế giới nhỏ, đi ra ngoài không gian để phát triển. Nhưng mà ý niệm vừa chuyển, hắn lại lộ ra một tia lo lắng, “Hắn là một độc thủ đáng sợ phía sau màn, quá mức âm hiểm. Hắn đã sống qua mấy kỷ nguyên, nhìn từng anh hùng của các thời đại quật khởi, suy bại….Sẽ không phải sau khi ra ngoài không gian, gặp phải người Saiyan, người Tam Thể, thì hắn sẽ lại bắt đầu tránh ở chỗ tối để học trộm chứ?”
--------
Bạn cần đăng nhập để bình luận