Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 292: Người Chơi Tiến Vào

Đây là một chủ ý rất không tồi.
Trở thành quy tắc đặc biệt của thế giới kia thì tốt rồi, chủng tộc đã qua thì sẽ không có lực lượng quần thể, chỉ còn lại đơn thể. Trọng sinh sống lại đương nhiên phải ở tế đàn anh hùng, nó cũng phải yêu cầu một nguồn năng lượng lớn, tuy rằng bào tử sinh sản thân thể không có năng lượng, nhưng mà Hứa Chỉ yêu cầu! Không có năng lượng, cấm sống lại!
Phải biết rằng Đế Kỳ bên kia đang thăm dò ngoài không gian, làm một hành tinh cứ điểm, là một phi thuyền vũ trụ đang thu thập các loại tài nguyên, luôn cần những cường giả làm vật hi sinh, nhóm người này vô cùng phù hợp.
Về phần đau đầu?
Để cho hắc thủ phía sau màn là Đế Kỳ đau đầu đi.
Hứa Chỉ cảm thấy chuyện này dù sao cũng không liên quan đến ta, lại có thể miễn phí thu về lượng năng lượng lớn. Phải biết rằng năng lượng của sinh mệnh bình thường cực kỳ thưa thớt, sinh mệnh cường giả mới có thể cung cấp năng lượng thật lớn, mà cường giả sinh ra như thế nào.... Có lẽ đây là phương thức ra đời tốt nhất.
Lúc này, thế giới Cổ Thụ.
Hoa thơm chim hót, trong không trung là vòm trời cuồn cuộn màu xanh lá, ánh mặt trời chiếu xuống tô điểm, duy mĩ mà ảm đạm.
Một gốc cây không có người biết, một bào tử dần dần sinh sản, biến thành một cây đại thụ mà trong đó có một người chơi chậm rãi mở mắt, “Ồ? Ta thế nào nháy mắt liền xuất hiện ở nơi này, thông đạo đi qua thế giới rồi sao?”
“Ta không phải đang ở trong đường hầm thế giới sao, như thế nào trong nháy mắt lại đến đích rồi?” Hắn trừng lớn đôi mắt, cảm thấy khả năng là đã có người lấy đi một đoạn thời gian của hắn rồi.
Nhưng thật sự lại xuất hiện ở nơi này.
Bên tai là một tin tức truyền đến:
【 Cảnh cáo: Mời hoàn toàn dung nhập thân phận dân bản xứ của thế giới này, bất luận nội dung nào không phải của thế giới này đều sẽ bị loại bỏ 】
“Thật đẹp! Loại phong cách này là thế giới Hoang Cổ sao?” Mộc Mộc Không Nói Lời Nào bắt đầu tán thưởng, nhìn một mảnh màu xanh xung quanh.
Nhưng khi hắn ngẩng đầu lên thì lại thấy được một màn khủng bố:
Không trung bị từng mảnh lá cây màu xanh lá bao phủ, phảng phất như một bức màn lá xanh, có ánh mặt trời nửa trong suốt xuyên thấu qua lá xanh chiếu xuống mặt đất, duy mĩ, như là tiên cảnh trong thần thoại vậy.
“Lá cây khiến ánh mặt trời trên không trung trở nên loang lổ, quả thực là theo một quy tắc khó thể tin nào đó, nơi này là...... thế giới khác!! Một thế giới hoàn toàn mới, quá kỳ diệu, thế giới với những lá cây trên không trung!”
Mộc Mộc hét lớn một tiếng, mừng rỡ như điên.
Hắn say mê, hắn không phải vì xưng vương xưng bá, mà chỉ là đầu bếp đi du lịch ngắm phong cảnh, thấy cảnh đẹp của thế giới khác nên mới cảm thán mà thôi!
Không hổ là chư thiên vạn giới!
Mỗi một thế giới đều có quy tắc khác nhau hoàn toàn. Phong cảnh không trung của thế giới Vu sư thoạt nhìn là bình thường nhất, mà bầu trời thế giới Hoang Cổ lại có Thái Dương và Cổ Thần nhật nguyệt cùng các chư thần du lãm trên đó.
Mà nơi này lại chính là được một vùng lá cây tạo thành.
Hắn bỗng nhiên có một loại tâm tình bức thiết muốn đi ra ngoài khoác loác với với cư dân mạng!
Hắn tự nói với nội tâm đang sóng to gió lớn của chính mình, dù mừng như điên thì cũng phải đè ép xuống dưới. Hắn hiểu rõ một ngày trên thế gian, bầu trời trôi qua trăm năm, chính mình vừa đi ra thì rất có khả năng chủng quần nháy mắt sẽ bị diệt sạch.
“Ha ha ha ha, ta muốn ở chỗ này, tìm kiếm một loại mỹ thực, vì thế giới này mang đến những món ăn độc nhất từ Trung Quốc chúng ta! Khiến cho bọn họ hiểu rõ sự uyên thâm trong thức ăn. Các loại sinh vật của thế giới khác, ta rất chờ mong vào chất lượng thịt của các ngươi đó!”
Hắn vừa nghĩ, vừa quay đầu lại nhìn chủng quần đi theo mình ở phía sau.
Không có một cái gì cả.
“???”
Một luồng gió lạnh thổi qua.
【 Nhắc nhở: Quy tắc của thế giới này có chút đặc biệt, đó là thành lập tế đàn anh hùng, tự mình sống lại 】
Một mảnh bản vẽ cấu tạo kiến trúc kỳ dị dần xuất hiện ở trong đầu của hắn, khiến đầu óc của hắn mơ hồ lên.
“Tế đàn anh hùng? Đây, mẹ nó... không phải là điểm sống lại sao?”
Ha ha ha ha!
Hắn cười lớn ngay tại chỗ, cái chân nấm nện lên từng bước, “Quy tắc của thế giới này, ta thích. Đây mẹ nó mới chân chính là trò chơi trực tuyến chứ! Trò chơi hạng nặng này đột nhiên lại phát phúc lợi, có điểm sống lại, quả thực là thổi bạo!”
Hắn muốn xây điểm một cái điểm sống lại ngay tại chỗ, nhưng xem xét một hồi thì sắc mặt lập tức cứng đờ lên, “Sau khi sống lại, cấp bậc về không? Hơn nữa còn yêu cầu một lượng năng lượng lớn, lúc sống cấp bậc càng cao thì năng lượng càng nhiều?”
Sắc mặt hắn trở nên cứng đờ.
Trò chơi Bào Tử Tiến Hóa này thật sự khó nhằn, khiến người ta vừa yêu lại vừa hận!
Đặc tính chủng tộc của thế giới này đã bị xóa đi, biến thành thân thể lực lượng, có điểm hồi sinh. Điều này đối với các người chơi vừa có lợi vừa có hại, những người chơi cần có chủng quần để phát huy năng lực thì đây quả thực là thiếu sót trí mạng, nhưng với hắn mà nói, muốn hắn dùng chủng quần gì đây?
Mang theo một đám cây nguyên liệu, đi phục vụ liên hoan cho địch nhân sao?
Sống lại mới là lợi hại nhất!
“Nhưng mà, lúc đầu đúng thật là khó khăn. Trong chư thiên vạn giới thì đây là một thế giới mới tinh và ta là người đầu tiên đến đây để khai hoang, không có ai có thể trợ giúp ta..... phải nghĩ cách trốn đi, thu thập đủ năng lượng cho một lần sống lại mới được.”
Hắn nhìn cổ thụ che trời xung quanh, đây vốn là một môi trường nguyên thủy tươi tốt không biết tên, hắn lập tức đào một cái động ngay tại chỗ, dọc theo hốc cây đào ra một hố cây, “Đừng xem thường ta chỉ là đầu bếp, làm một người chơi của ‘ Thế giới của tôi ’, ngày đầu tiên khẳng định là chặt cây! Sau đó bắt đầu tạo phòng ở, lưu lại điểm hồi sinh....”
Hắn bắt đầu cuộc hành trình của chính mình tại một thế giới khác, làm một đầu bếp.
Vị Mộc Mộc Không Nói Lời Nào này đã đem sự tùy tiện phát huy tới cực hạn, điên cuồng đào đất, hơn nữa còn bắt đầu đào rỗng cây cối, tránh ở trong đó đào ra một cái lỗ nhỏ giống với vọng tháp, không ngừng quan sát thế giới bên ngoài.
“Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng.”
Lại qua mấy ngày, sau khi kiểm tra hoàn cảnh bên ngoài không có gì hiểm ác thì hắn mới bắt đầu lén tập kích một số động vật loại nhỏ, đem máu thịt của chúng nó làm thành một tế đàn loại nhỏ, khi đó mới hơi an tâm.
“Ta là một sinh vật bình thường không có cấp bậc, năng lượng sống lại cũng không nhiều lắm. Hiện tại đã bận rộn hơn mười ngày, rốt cuộc cũng thu thập đủ năng lượng cho một lần.”
Xôn xao!
Hắn đang săn động vật loại nhỏ, cùng loại với thỏ hoang. Trong không gian đột nhiên có một con thằn lằn màu đen thật lớn với đôi cánh bằng máu thịt cùng loại với Tổ Vu đang duỗi cánh bay lên không trung, phát ra tiếng rít gào thật lớn, vậy mà lại mang theo uy áp, bay lượn dưới vòm trời xanh biếc!
------
Bạn cần đăng nhập để bình luận