Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 339: Chân Tướng Của Thế Giới

Vì muốn có vũ khí mạnh hơn, nên sẽ học rèn sắt,
Vì muốn đi đường thuận lợi, mà học được thuần dưỡng tọa kỵ,
Vì muốn được ăn no mặc ấm, mà phát triển trồng trọt,
Vì càng trở nên cường đại, mà phát triển hệ thống tu luyện.
Mà những thứ đó, trước kia Tinh linh đều không có, đơn giản lương thiện trong sáng như một dòng suối mát, mãi đến khi Tinh linh đại đế xuất hiện, hắn mới thúc đẩy toàn bộ nền văn mình Tinh linh tiến bộ, khiến cho Tinh linh có thể tu luyện. Bởi vì hắn có dục vọng... Nhưng thành bởi dục vọng, bại cũng vì dục vọng, hắn ăn cắp trái cấm.” A Sửu cười rộ lên, vung vẩy trường đao, tạo ra những đốm lửa lóng lánh.
Yumia trầm mặc.
Nàng đã mơ hồ có một suy nghĩ kinh khủng, sự ra đời đặc thù của chính mình, cũng giống như vị Tinh linh đại đế Yumia đời trước kia, bên trong thần tính thuần túy của Tinh linh, có xen lẫn một thứ không nên có.
Bản thân làm Tinh linh đại đế, bởi vì sự đặc thù của cơ thể anh hùng Tinh linh Yumia, ngay vừa khi sinh ra đã sa đọa, không còn là Tinh linh thần tính hoàn mỹ nữa..... Có lẽ, đã là nhân loại.
Chính mình làm người, có tư tâm, mới bắt đầu muốn bảo hộ những Tinh linh đáng yêu kia, muốn giết chóc...
Gương mặt nàng nóng bừng, trong lúc nhất thời không biết nên hình dung như thế nào.
“Khi ngươi cho rằng ngươi vẫn là chính mình, nhưng ngươi đã không phải ngươi, khi ngươi biết ngươi không phải ngươi, ngươi mới là ngươi... Ngươi biết rõ ngươi là ai sao?” Đôi mắt thâm thúy của A Sửu nhìn nàng, “Đây vốn dĩ chính là một luận điệu vớ vẩn nực cười! Tinh linh sẽ không giết người, chỉ có người... Mới có thể giết người!”
“Chỉ có người, mới có thể giết người?” Nàng mở to đôi mắt, hiện lên vẻ sợ hãi.
Tinh linh đại đế, trên thực tế là một nhân loại!
Nếu truyền ra ngoài, toàn bộ thế giới đều sẽ lâm vào sóng to gió lớn! Tạo ra một trận oanh động không thể tưởng tượng, quả thực khó có thể tưởng tượng nổi!
Có lẽ điều đó không hề sai.
Tí tách.
A Sửu lại cười rộ lên, cúi đầu quấy củi lửa, nhìn ngọn lửa sáng rỡ lay động, phát ra những tiếng giòn vang, tựa như bên trong ẩn chứa tất cả chân lý của thế giới, vô cùng ảo diệu, “Ta quan sát vô số năm, ta phát hiện Tinh linh có khuyết thiếu, các nàng không hề hoàn hảo. Cũng đừng nóng vội phản bác...”
Hắn nhìn thoáng qua Tinh linh đại đế Yumia, “Ngươi cũng thấy rồi, tuy rằng các nàng tượng trưng cho sự thiện lương và tốt đẹp trên thế giới này, sở hữu tất cả những phẩm chất tốt đẹp nhất. Nhưng bởi vì các nàng không có tham lam dục vọng, cho nên không có chí tiến thủ... Sẽ không phản kháng, chuyện này có lẽ cũng là do mong muốn của những kẻ gọi là ‘Thần’! Chỉ có như vậy mới dễ bị khống chế... Bởi vì người có tham lam sẽ nghịch thiên, mà Tinh linh sẽ không.”
Đôi mắt Yumia sáng tối không rõ, trong lòng không ngừng bị đánh sâu vào.
Người nam nhân này tràn ngập mị lực, phảng phất người cơ trí nhất trên thế giới, nhìn thấu tất cả.
“Người như thế nào?” Yumia bỗng nhiên cảm thấy chua xót, nhỏ giọng mở miệng.
“Tinh linh đại đế Yumia, ngươi nói… Thần tính có trước, hay là nhân tính có trước?” A Sửu hỏi.
Yumia không đáp, nhưng nội tâm đã nhấc lên sóng to gió lớn!
Là thần tính có trước?
Hay là nhân tính có trước?
Từng câu từng chữ phảng phất sấm sét, ầm ầm nổ vang ở trong lòng nàng.
“Ta đã lắng nghe vô số lời nói của nhân loại, hỉ nộ, tham lam, hắc ám, xấu xa... Trong lúc nghe, ta đã đoán được chân tướng của thế giới này, cũng như lịch sử chính văn của nó.”
A Sửu nhìn lửa trại, nhìn bên trong thành trấn đổ nát thê lương, vài người phụ nữ ôm trẻ nhỏ, “Có lẽ ở rất lâu rất lâu trước kia, đất trời vừa được khai phá, Cổ thụ Sinh Mệnh Tinh linh và Cổ thụ Chiến Tranh phát động chiến tranh Thụ Giới, lúc đó chúng nó có thể thai nghén người hoàn chỉnh từ trong trái cây. Nhưng chúng nó cũng nhanh chóng nhận ra, sinh vật có trí tuệ khủng bố và tiềm lực vô hạn như nhân loại, sớm hay muộn cũng sẽ có một ngày nghịch phản chúng nó.
Vì thế chúng nó đã quyết định, chúng nó rút hết toàn bộ sự tốt đẹp và thiện lương ra khỏi nhân loại, biến thành Tinh linh... Nhưng chúng nó phát hiện nếu tước đoạt dục vọng của Tinh linh, sẽ khiến cho Tinh linh mất đi động lực tiến lên, thiện lương ôn nhu và từ ái sẽ như một ao nước đọng.”
“Điểm này, ngươi không thể phủ nhận chứ? Tham lam và dục vọng, giết chóc và chiến tranh, mới là động lực để cho một nền văn minh phát triển!”
“Vì thế, chúng ta nhìn thấy sau ‘Chiến tranh Thụ Giới’ đã xuất hiện ‘ chiến tranh Tinh linh ’, đám Cổ thụ Tinh linh bắt đầu tự đánh đấm lẫn nhau, muốn xúc tiến văn minh phát triển. Chỉ tiếc là các nàng quá thong thả, không có tính xâm lược phát ra từ nội tâm. Có lẽ nếu như vậy đi xuống, mấy vạn năm trôi qua, thế giới Tinh linh vẫn sẽ là một bãi nước động hòa thuận...”
Trong đầu Yumia đã xuất hiện một cảnh tranh đấu vô cùng kịch liệt.
Nàng biết chính mình nghe được toàn bộ chân tướng của thế giới, lịch sử của Cổ thụ Tinh linh... Vì sao Tinh linh ra đời.... Ở giữa các bộ lạc Tinh linh, tại sao lại phát động chiến tranh?
Thì ra, hoàn mỹ mới là không hoàn mỹ nhất, Tinh linh không phải hoàn mỹ!
Ngay từ đầu chỉ là những phần thừa bị lấy ra mà thôi.
Nàng vẫn luôn cho rằng Tinh linh có trước, sau khi ăn cắp trái cấm mới có nhân loại ti tiệ. Nhưng không thể tưởng được thế mà ngược lại!
Chỉ trong nháy mắt, những quan niệm mà nàng luôn tin, thứ khiến nàng tự hào vì là Tinh linh bị sụp đổ!
Mà nhóm Cổ thụ Tinh linh, nhìn như phát động chiến tranh, trên thực tế lại cực kỳ hòa thuận, có thể nói chuyện phiếm và thương nghị dưới một tàng cây.
Mãi đến khi một anh hùng Ám dạ Tinh linh đặc thù xuất hiện, mang đến sự phát triển của văn minh Tinh linh! Mang đến kinh hỉ cho chúng, cũng đã siêu việt phạm vi chúng nó có thể khoan nhượng...
Có lẽ, sinh linh mang tội nghiệt ăn cắp trái cấm kia có tội, nhưng hắn đã trở thành một chiếc chìa khóa then chốt trong dòng lịch sử, mở ra sự bắt đầu của toàn bộ thế giới!
Yumia nói nhỏ, “Chân tướng của thế giới này chính là, Thần muốn tận diệt nhân tính, chứ không phải là do có người trộm đi trái cấm, sa đọa từ trong thần tính, hóa thành tội nhân, tràn ngập bạo lực và tàn khuyết, mất đi thiên đường hạnh phúc...”
Trong đầu Yumia dần dần có chút hiểu rõ, nảy ra một suy nghĩ khủng khiếp, “Tất cả là do chúng nó vô cùng sợ hãi sự ra đời của nhân tính! Nhân tính là sinh mệnh hoàn chỉnh, là thứ siêu việt thần tính! Tất nhiên sẽ có một ngày, nhân loại sẽ lật đổ sự thống trị của chúng!”
Có lẽ, căn nguyên tai họa của thế giới Cổ Thụ này không phải chiến tranh giữa Tinh linh và Nhân tộc, mà là cuộc chiến giữa thần tính và nhân tính.
Mà tất cả những thứ này, đều là do Cổ thụ Sinh Mệnh, ngay từ đầu đã rút ra thần tính, sáng tạo Tinh linh, mai phục phục bút.
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận