Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 523: Động Tác Lớn Và Hạt Mưa Nhỏ

Tinh!
Trong sa bàn tiến hóa, giọng nói gợi ý của hệ thống vang lên:
【 Tin tức hệ thống: Chúc mừng người chơi “Ta Yêu Tiểu Điềm Điềm Nhất” tiến hóa thành giống loài “Ghế Đẩu Sắt Thép”, nhận được phần thưởng thành tựu! 】
Cái gì?
Chuyện gì vậy?
Nhất thời, mọi người đều kinh ngạc.
Đây đúng là hậu chiêu của những phòng nghiên cứu. Mặc dù bọn họ biết nếu can thiệp quá nhiều sẽ có thể bị trừng phạt, nhưng họ vẫn lén lút xếp người vào một lần nữa. Người này sẽ đợi lệnh, sẽ tiến vào thế giới sa bàn bất cứ lúc nào. Đây là lá bài tẩy lớn nhất của họ.
Trước mắt chính là cơ hội to lớn nhất!
Họ dự định tiến vào thế giới khoa huyễn đó!
Trong ánh mắt trợn tròn của mọi người.
Tinh!
Tinh!
Tinh!
Trong sa bàn tiến hóa, từng giọng khen thưởng vang lên. Những giống loài có tiềm lực được tiến hóa ra.
Mọi người cảm thấy thật đáng sợ, thì ra nhiều đại lão ẩn giấu như thế sao?
Mà người chơi “Ta Yêu Tiểu Điềm Điềm Nhất” lúc này đã nhận được lệnh của cấp trên, nhanh chóng đi vào thông đạo thế giới đen thui. Nội tâm hắn cuồng nhiệt, kiên trì giấc mơ quân nhân, đền đáp tổ quốc.
“Thế giới khoa học kỹ thuật, vinh quang của ta!”
Xoạt xoạt!
Trước mắt chợt sáng lên.
Người chơi này vô cùng kích động nhìn thế giới mênh mông vô bờ kia, nhưng khi nhìn lên, lập tức thấy một vòm trời xán lạn do lá cây xanh biếc tạo thành. Ánh mặt trời chiếu xuống, đẹp rạng ngời.
Ta Yêu Tiểu Điềm Điềm Nhất: “???”
Mặt hắn lập tức đen xì, tâm trạng bi thương, đầu óc trống rỗng.
Đây chẳng phải… là thế giới Cổ Mộc sao?
Trong diễn đàn.
Ta Yêu Tiểu Điềm Điềm Nhất:
“Thật là đáng sợ, thật sự là một thế giới không thể tưởng tượng nổi! Nơi này có rất nhiều dung nham! Ta phát hiện xác cơ giáp, nhưng xin lỗi, nguyên lý và cấu tạo vượt quá sức tưởng tượng của người Trái Đất. Ta không thể cho các người xem!”
Phát xong bài viết, Ta Yêu Tiểu Điềm Điềm Nhất lẳng lặng ngồi tại chỗ, chất phác nhìn bầu trời, giống như con ngươi đã mất hết toàn bộ thần thái và hy vọng. Mãi đến tận sau đó cũng xuất hiện một loài thực vật có hình thù kỳ quái.
Cây thực vật kia ngẩng đầu nhìn bầu trời.
“…”
Hắn trực tiếp logout, ra ngoài mở topic:
“Không có! Tên khốn kiếp kia gạt chúng ta! Không có gì mà xác ngực chiến giáp cơ giới, cái gì điện thoại sáu cạnh màu đen căn bản không tồn tại! Đây là một âm mưu, đi vào đừng để bị lừa, không nên đi vào!”
Lại một lát sau, người thứ ba đi vào.
Người này mặt dại ra nhìn trời, lại cúi đầu nhìn hai người trước mặt đang đùng đá vụn chơi cờ caro.
“???”
Thật sự không lừa chúng ta sao?
Hắn phun máu!
Thật thật giả giả, giả giả thật thật, cuối cùng có ai phân rõ được?
Không mất bao lâu, cả bốn, năm người cùng đi vào.
Bọn họ nhìn ngó lẫn nhau, há miệng mắng to. Thế này là móc sạch toàn bộ lá bài tẩy chúng ta khổ cực giấu diếm rồi!
Oan oan tương báo khi nào mới xong?
...
Một bên khác, diễn đàn giao lưu của người chơi cấp cao.
Tốc Độ Xe Akina: “Nói cho mọi người một chuyện kích động đến phát nổ. Thế giới Cổ Mộc bỗng nhiên xuất hiện một nhóm đại lão, người nào người nấy mặt mũi sưng sỉa, hồn bay phách lạc tới chỗ ta tiêu tiền, mua chủng tộc. Trong nháy mắt ta đã thu được một món to! Ta lén lút tăng giá 30% đấy! Ép khô đám nhà giàu địa chủ này!”
Người Phân Phát Hệ Thống: “???”
Manh Muội Tiến Hóa Thành Rồng: “???”
Hỗn Nguyên Phích Lịch Thủ Muốn Tiến Hóa Thành Côn: “???”

Bọn họ cũng ngớ người, trong lòng như có vô số câu chửi mẹ chạy như bay.
Tốc Độ Xe Akina thật tàn nhẫn! Đám đại lão kia mà cũng dám bóp chẹt, không biết sau lưng họ là thế lực gì à?
Sau một trận cười vang, sắc mặt mọi người đều nghiêm nghị. Họ cảm thấy rất khó tưởng tượng đối với tình thế bùng phát này. Đây có lẽ là tình thế bùng phát chấn động cả game trước nay chưa từng có, kể từ sau lần Tà Thần Cthulhu hợp thể giáng lâm:
Một thế giới khoa học kỹ thuật mênh mông đang chờ người Trái Đất khai phá!
Những người chơi cao cấp đã biết rằng << Bào tử tiến hóa >> không phải trò chơi do con người sáng tạo, mà là do Thần!
Đây là một lối vào chư thiên vạn giới, là cơ may to lớn của văn minh Trái Đất, dẫn hướng loài người đi ra vũ trụ bao la. Số liệu nhân vật trong trò chơi sẽ dần dần ảnh hưởng đến hiện thực, vô thức thay đổi tố chất thân thể của người chơi.
Cũng là cơ may cực kỳ to lớn đối với những người như họ.

“Muốn đào sao?”
“Các ngươi mà đào hang được tới chỗ chủng tộc bật hack kia mới có quỷ ấy…”
Hứa Chỉ ngồi trước cửa sổ, một tay nâng cằm chống trên bàn, mắt nhìn ra thế giới ngoài cửa sổ.
“Chư thiên vạn giới cái khỉ gì, chỉ là sa bàn trong vườn cây nhỏ nhà ta thôi mà. Có điều, các người đã thích ảo tưởng như thế thì sớm muộn gì cũng có ngày ta tăng tốc độ phát triển, sẽ đuổi kịp tốc độ ảo tưởng của các người, sẽ thành Chư thiên vạn giới chân chính.”
Không ai biết được, cả một vũ trụ bát ngát, vô tận chư thiên thế giới dậy sóng ầm ầm trong tưởng tượng của họ lại chỉ là một cái vườn trái cây nhỏ trong nhà hắn ở nông thôn, cùng một chỗ “Vườn cây dưới đất” ở ngay phía dưới vườn cây nghìn mét.
Sáng nay, Hứa Chỉ bỗng nhận được một cú điện thoại hiếm gặp.
Đó là quản lý trong công ty nước ngoài mà trước đây hắn công tác gọi tới.
Hứa Chỉ nhớ mang máng dung mạo của đối phương. Đó là một vị cấp trên trung niên bụng phệ, vành mắt đen, nhưng giọng nói mạnh mẽ có lực, năm đó rất tốt tính với hắn, có ơn đề bạt.
Người này hiền lành hỏi thăm bệnh tình của Hứa Chỉ, còn có một số đồng nghiệp trước kia cũng thăm hỏi quan tâm trên điện thoại. Hiển nhiên, cuộc điện thoại này đã khiến họ do dự một phen.
Mang ý không muốn tổn thương đến lòng tự trọng của Hứa Chỉ, lãnh đạo uyển chuyển nói tới một hạng mục của tổ bọn họ có thể để hắn tham dự từ xa qua máy tính, đồng thời sẽ trả một phần tiền lương cho hắn.
Họ còn đặc biệt phân phối cho Hứa Chỉ công tác vô cùng đơn giản, là việc quen tay hay làm… Không thể nghi ngờ, từ sau khi hắn từ chức, mấy vị đồng nghiệp trong công ty đang nghĩ biện pháp giúp đỡ Hứa Chỉ vì căn bệnh của hắn.
Lúc này, Hứa Chỉ mới lơ mơ hồi phục tinh thần.
Từ lúc mình từ chức đến giờ, tính toán ra mới vừa qua hai tháng.
Mới chỉ hai tháng!
Ở trong mắt họ, mình chính là một người thanh niên vì mắc bệnh ung thư, về vườn tược ở nông thôn vượt qua quãng đời chán nản còn lại. Thậm chí, hai tháng trôi qua, ung thư đã đi vào thời kỳ cuối, mỗi ngày phải hóa trị, tiêu rất nhiều tiền, duy trì sinh mệnh gian nan.
“Mới qua hai tháng thôi, ta cũng đã đạt cấp sáu, đang phấn khởi dự định tạo cơ giáp rồi vào vũ trụ tản bộ…”
Đồng nghiệp cũ bỗng gọi điện tới khiến Hứa Chỉ có cảm giác thực tế, cảm thấy hoảng hốt. Hắn nhớ tới các đồng nghiệp cùng tổ công tác trước kia, những người bạn cùng tăng ca thức đêm để chạy hạng mục, vậy mà lại có cảm giác như ngăn cách hai thế giới với họ.
"Không cần, bây giờ ta đã tìm được một công việc khác, ở nông thôn cũng có thể tự cấp tự túc.” Hứa Chỉ mau chóng trả lời, uyển chuyển từ chối. Đối phó với đám người chơi ảo tưởng cùng với đám người ở các phòng nghiên cứu đã vướng víu tay chân lắm rồi.
Công việc quả thực rất bận rộn.
Tiếng nói ở đầu bên kia điện thoại chợt yên tĩnh.
"Thật sự không có chuyện gì sao?"
Là Lý ca ở tổ công tác, một lão đại ca hơn ba mươi tuổi, một mình nuôi cả nhà, có hai đứa con, vay tiền mua nhà trong thành phố lớn, mỗi tháng phải trả tiền lãi tám nghìn, áp lực sinh hoạt rất lớn.
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận