Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 527: Trò Chuyện

Caroline cười nói:
“Trên thế giới này, nếu như được lựa chọn thì có người sẽ chọn làm ác nhân sao? Ai mà không muốn làm một người tốt được hàng xóm láng giềng tín nhiệm vô điều kiện? Đắm chìm trong ấm áp? Cho nên, ta đã thêm một số hạn chế về gen để không khí xã hội sẽ vĩnh viễn dừng lại chỗ này, chủng tộc của chúng ta phòng bị với bên ngoài, chân thành với bên trong..... Bởi vì nếu ai ai cũng phải phòng bị đồng loại, vậy thì quá mệt mỏi rồi....”
“Năm đó, chúng ta ở trong tiệm trà sữa nói chuyện về mộng tưởng, ta vẫn luôn hướng về phía trước. Cho đến hôm nay, cuối cùng cũng đã thực hiện được!”
Caroline cười đến rất là vui vẻ, nàng ngồi xuống cảm khái, đôi mắt sáng như lưu ly, lộng lẫy giống như ngọc bích vậy. Biểu tình mất mát thật lâu, phảng phất đang nhìn xuyên về đoạn năm tháng thiếu niên trăm năm trước kia, “Còn nhớ mộng tưởng năm đó của ta không? Mơ mộng của một thiếu nữ… Nguyện cho mỗi người Ishdar sinh ra đều bình đẳng! Mỗi người sinh ra đều cường đại! Mỗi người đều như một vị Thần!”
“Đúng vậy, nhiều năm trôi qua, ngươi đã làm được.” Hứa Chỉ mở miệng.
Nàng đã quá mỏi mệt, nhưng vẫn phải giữ uy áp tôn nghiêm của mình đối với người ngoài, chỉ có ở nơi này, nàng mới có thể lộ ra nội tâm mềm mại, phảng phất như đang nói chuyện phiếm với một bằng hữu vậy.
Caroline đứng lên như là một hướng dẫn viên du lịch ưu nhã xinh đẹp, khom lưng cười nói: “Như vậy, Thần linh siêu cổ đại đại nhân, ngài có muốn đi xem cơ giáp không? Đi tham quan một vòng phòng thí nghiệm của nền văn minh của người Ishdar chúng ta không?”
“Đã lâu không gặp, mà mỗi một lần gặp mặt, ngươi đều như một người khác, lại xinh đẹp và cường đại hơn rất nhiều.” Hứa Chỉ nhìn Caroline, nàng đã cấp năm, tu vi cũng coi như là tăng tiến vô cùng nhanh chóng.
Hai người đi ra khỏi tiệm cà phê.
Đây là một thung lũng sinh thái thật lớn, rừng cây tươi tốt đan xen nhau giữa các mảnh đất.
Caroline mang Hứa Chỉ đi tham quan hắc khoa kỹ của người Ishdar, mỗi một thứ đều khiến Hứa Chỉ phải tán thưởng không thôi, quả thực thật là đáng sợ.
“Phía xa là một rừng cây gọi là khu rừng sinh thái, là nơi giam giữ ma thú dung nham cổ đại của chúng ta.... Đương nhiên, thí nghiệm đã đủ thành thục.”
Mà lúc này, nàng phảng phất như là đang đưa Hứa Chỉ đi tham quan vườn bách thú của người Ishdar vậy. Bất kỳ một cái gì quý hiếm, ma thú cường đại đều có thể tìm được ở chỗ này, thậm chí còn có thể thấy được một số Goblin, Naga và chủng tộc người cá mỹ lệ.
Nơi này là bên ngoài của Viện khoa học kỹ thuật, cho phép du khách tham quan. Xung quanh tất cả đều là một số thanh niên tuấn mỹ, thiếu nữ xinh đẹp đang đi qua đi lại, phát ra tiếng cảm thán kinh ngạc.
“Đại bộ phận ma thú, đã không còn uy hiếp đối với chúng ta.”
Caroline cười nói: “Bọn chúng một khi bị chúng ta bắt được thì sẽ không bao giờ còn là chính mình nữa. Mỗi một người Ishdar chúng ta đều tinh thông ngôn ngữ C, có thể xâm nhập vào đại não của bọn chúng, sửa chữa ký ức và phản xạ thần kinh.... Bọn chúng giống như là một búp bê, một món đồ chơi cao cấp mà ai cũng có thể chơi. Ngươi có thể dễ dàng xâm nhập vào đầu của một con ma thú sư tử rồi viết nó là một con chó... Tùy ý đùa nghịch tôn nghiêm, ký ức, phản xạ thần kinh của bọn chúng.”
Sắc mặt Hứa Chỉ lại cực kỳ thản nhiên.
Bởi ngôn ngữ C dệt nên các loại mã sinh mệnh đã bị mỗi một người Ishdar nắm giữ.
Đây là một chủng tộc khủng bố, mỗi một tộc nhân của bọn họ hiện tại đều có thể trở thành “Thần”, sửa chữa ký ức và cách thức hành động của các ma thú, lấy một loại phương thức thần không biết quỷ không hay để nô dịch bọn chúng.
Caroline nói: “Đương nhiên, người Ishdar chúng ta cũng có 《 Luật bình đẳng trí tuệ 》, trừ khi là thế lực của địch nhân, nếu không thì sẽ không cho phép thay đổi trí tuệ của ma thú hoang dại. Nó có nghĩa là sinh vật từ cấp bốn trở lên....thì sinh mệnh trí tuệ là bình đẳng, chúng ta sẽ giao cho bọn họ nhân quyền.”
Caroline rất ôn hòa, “Trên thực tế, nếu là ma thú một phương của chúng ta thì chúng ta sẽ trao cho họ quyền công dân.... Mà tượng trưng cho thân phận công dân của chúng ta là ngôn ngữ C++! Đã được tường lửa bảo hộ!”
Lời tuy ít nhưng mà ý nhiều, trong đó có ẩn chứa rất nhiều ý tứ.
Người Ishdar tuy rằng cuồng vọng, không sùng bái Thần, nhưng cũng không hẳn là quá cuồng vọng. Bởi vì bọn họ chỉ là kiên định đi về phía trước, kiên định đi trên con đường khoa học, và giữ lại sự tôn trọng đối với sinh mệnh trí tuệ.
Bọn họ cũng giống như là các Vu sư theo đuổi chân lý nhưng là trên một con đường khác.
Caroline dẫn Hứa Chỉ đi tham quan một vòng các thành quả nghiên cứu, cùng với ma thú dọc theo đường đi, “Nhưng mà, người Ishdar chúng ta vẫn còn có một vấn đề quan trọng cần phải giải quyết. Đó chính là lúc mà một người mới sinh ra, dù đã có vô số nhà trí tuệ nỗ lực cho nền văn minh của chúng ta, nhưng vẫn rất khó để bảo đảm mỗi một đứa trẻ sinh ra đều có thể mở ra tuyến tùng.”
Đây là đương nhiên.
Hứa Chỉ năm đó cũng không làm được, dù sao thì cũng không phải là sinh vật có máu thịt thuần túy, đi trên con đường sai lầm là điều không thể tránh khỏi.
Cho đến ngày nay, đã phát triển nhiều năm như vậy, hứa hẹn lúc trước của Caroline vẫn chưa được thực hiện, vẫn đang còn một lượng người Ishdar bình thường sống lẫn với người Ishdar được khai mở trí tuệ.
Nhưng bởi vì con người mới đã được viết “Pháp luật” đạo đức vào bên trong, cho nên mới khiến cho hai bên chung sống hòa thuận, không xuất hiện sự kỳ thị chủng tộc.
Thậm chí còn xuất hiện các vụ kiện về việc con người cũ không ngừng đánh chết con người mới!
Bởi vì tuy rằng con người mới cường đại, có thể thao túng phong hỏa lôi điện, nhưng trong gen của bọn hắn được viết “cơ chế thẹn chết”, khiến cho bọn họ không thể động thủ đối với nhân loại. Mà con người cũ lại hoàn toàn không bị hạn chế trên phương diện này. Điều này làm cho con người cũ nhỏ yếu có thể trực tiếp giết con người mới, con người mới tuy rằng cường đại lại căn bản không dám phản kháng, chỉ có thể nơi nơi tránh né công kích, cuối cùng chỉ có thể bị giết.
Caroline nói về ân oán giữa hai chủng tộc, thở dài một hơi, cảm thấy rất khó giải quyết.
“Vấn đề về chủng tộc ngày càng trở nên nghiêm trọng, là tai họa ngầm của chúng ta từ nhiều năm trước tới nay. Nó thậm chí có khả năng làm điên đảo nền văn minh, là nguyên nhân dẫn đến hủy diệt.
Chúng ta cũng không thể sử dụng bạo lực đối với bọn họ được, thậm chí cũng không thể dùng kế hoạch Đại Thanh Tẩy. Bởi vì giết chết con người cũ thì con cháu sau này của con người mới chúng ta cũng có thể sẽ không thể mở ra tuyến tùng, không thể trị tận gốc...
Nhưng đã qua nhiều năm như vậy, chúng ta đã có một kế hoạch hoàn toàn mới —— Phương án lựa chọn con người một cách tối ưu, nó có thể giải quyết vấn đề này một cách tốt nhất.”
Hứa Chỉ lập tức có chút giật mình.
Hắn thấy vấn đề này là không thể giải quyết, nhưng bọn họ đã có biện pháp giải quyết?
Không thể không phủ nhận, bọn họ phát triển điên cuồng mà nhanh chóng!
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận