Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 672: Nồi Lẩu Ngon Nhất Trần Đời 2

Ở phía xa là một đống giáo đường màu đen kiểu cũ, bên cạnh là những kiến trúc đen nghịt.
Lúc này, trên ngã tư đường bày một ít xe máy, thuật luyện kim một lần nữa phát triển, bối cảnh giống như thời kỳ cách mạng công nghiệp ở Châu u, ô tô, xe máy, máy móc, đại pháo, nhưng cũng có đủ loại giáo hội, khác với ma học dược tề phối hợp, chẳng hạn như giáo hội ma kiếm sĩ, giáo hội người chế tạo máy móc, trên cơ bản thì người tu hành đều là tín đồ, gia nhập vào trong giáo hội đi nhận nhiệm vụ, giao nộp kim tệ, học tập kỹ năng.
Hứa Chỉ tiếp tục đi về phía trước, đi trên hành lang.
Các căn nhà có hơi cũ kỹ, 305, hộp thư bằng đồng, trên cửa khắc số nhà.
Cọt kẹt!
Mở cửa ra.
Ống dẫn khí nóng cung cấp độ ấm cho căn nhà, ống dẫn khí nóng là thiết bị gia dụng, do giáo hội cung cấp cho tín đồ, chỉ cần dân chúng tin vào giáo hội, thì cường giả của giáo hội sẽ ban phúc cho bọn họ, để họ sống qua được thời đại rét như cắt khủng bố của vùng đất này.
“Cuộc sống dễ chịu hơn nhiều rồi.”
Người của Võ Thần Cung đang ở trong nhà, bên cạnh là túi lớn túi nhỏ rau dưa mới mua ở chợ, không ngừng thì thầm với nhau,
“Ta nhớ lần đầu tiên tới đây, thành phố và tiểu khu ở đây thường xuyên xuất hiện quái đản khủng bố, đủ loại Tà Thần, xe buýt, ô tô quái quỷ gì đó, tụ hội đêm khuya... Còn có cái gì mà Thần của sự mù quáng ngu ngốc, bước chân ma quái... hình thù kỳ quái cỡ nào cũng có.”
Trong trời đông lạnh giá rét như này, các nàng lại mặc loại trang phục mùa hè, lộ ra da thịt trắng nõn, đi lại trên đường khẳng định khiến cho người ta chú ý.
“Ồ? Thầy hướng dẫn? Về rồi đấy à, hiện tại trời lạnh như vậy, đúng lúc đi qua chợ bên cạnh mua chút đồ, bắt đầu nấu lẩu.”
Phan Tuyết Tiên vô cùng phấn khích, mặc kệ ba bảy hai mươi, cứ kêu một câu thầy hướng dẫn trước rồi nói gì nói sau, chỉ vào nồi lẩu lớn trước mặt,
“Chúng ta đang đợi ngươi đó.”
“Ồ?”
Hứa Chỉ ngửi được một mùi hương trước nay chưa từng có, mùi thơm có lẽ ngang với cả bên thế giới Mĩ Thực, nhịn không được hỏi:
“Các ngươi đang nấu cái gì vậy?”
“Nồi lẩu ngon nhất trần đời! Đủ loại sơn hào hải vị! Ngay cả thánh nhân cũng chưa từng nếm qua, đây là phúc lợi độc nhất vô nhị của Võ Thần Cung chúng ta! Chúng ta thường xuyên ăn nó!”
Phan Tuyết Tiên hưng trí bừng bừng nói.
“Ngươi nhìn một cái là biết.”
Hứa Chỉ không nhịn được lập tức ngồi xuống, thấy được những thứ ở trong nồi lớn, trong nồi nước đang sôi ùng ục, là thịt thỏ trắng, gà mái, chim sơn ca, hồ ly đã được vặt hết lông, sâm núi, cá chép...
Đúng là có đủ loại sơn hào hải vị trên trời dưới đất.
Đầu óc Hứa Chỉ trống rỗng, đây là thao tác gì vậy?
Phan Tuyết Tiên tưởng hắn cảm thấy không vệ sinh, vội vàng nói:
“Yên tâm đi, đều đã được phòng bếp lấy hết lông ra rồi, rửa rất sạch mới bỏ vào, nấu cũng lâu rồi, hương vị gì cũng đều ra hết, mùi rất thơm không phải sao?”
Nàng vừa nói xong, con gà mái trong nồi kia hình như cảm thấy nằm như vậy có hơi khó chịu, lén trở mình một cái.
“Đừng có nhúc nhích, gà mái mấy trăm năm tuổi là bổ nhất, ở trong này, ngươi là quan trọng nhất?
Phan Tuyết Tiên quăng cho Lâm Hồng Phượng ở bên cạnh một cái nhìn đầy hung dữ, cầm một chiếc đũa lên, điều chỉnh lại tư thế của con gà mái đang nằm trong nồi, không khí nóng hổi tỏa ra mùi hương thơm lừng, không ngừng lầm bầm,
“Chúng ta là chị em tốt, nước phù sa không chảy ruộng ngoài, có thứ tốt, đương nhiên phải chia sẻ với nhau, dù sao, cũng vừa mới tập luyện xong mười ngàn cái hít đất, đúng lúc đi ngâm nước nóng thả lỏng luôn.”
Hứa Chỉ vô cùng kinh ngạc, nhìn Shiela ở bên cạnh,
“Các ngươi thường xuyên ăn như vậy à?”
Shiela có hơi ngượng ngùng, lén nuốt nước miếng,
“Dù sao, đều là linh vật trong thiên địa, hầm vài giờ làm nước dùng, nấu nồi lẩu, sau đó bỏ thêm các loại rau dưa vào, hương vị rất tuyệt.”
Mộc Ngữ Linh vội vã cười hì hì.
“Hệ thống tỷ tỷ là một khối đá... Ở bên kia, cống hiến cho chúng ta, bình thường là người cống hiến cho chúng ta nhiều nhất, ngươi xem, ở bên cạnh nóng lên, làm teppanyaki... Dẫu sao, bình thường khi tính toán cũng sẽ bắt đầu nóng lên, chị em chúng ta liền nhân cơ hội đó dùng nó để nướng chút đồ ăn!”
Hứa Chỉ quay đầu sang nhìn, quả nhiên có một ổ cứng hình vuông đang nóng, ở trên nó là một cái trứng rán, tỏa ra linh khí nồng đậm, kích thích sự thèm ăn.
Bạch Tiểu Thử mở miệng nói,
“Còn La Thải Vi tỷ tỷ và Shiela tỷ tỷ thì không có tác dụng gì cả, không có bản thể, chúng ta cũng đã thử rửa sạch, sau đó bỏ vào trong nồi, nhưng kết quả là quái đản và nhân loại đều không nấu ra hương vị gì cả.”
Những người này nói xong cũng không rảnh rỗi, thấy nước dùng của nồi lẩu đã được, thơm như một nồi linh dược trời đất, thì bắt đầu bỏ đủ loại rau dưa cùng với thịt vào...
Hứa Chỉ hoàn toàn không còn gì để nói, sớm đã nhìn ra những người này biết chơi, vừa đánh bài vừa có thể tám chuyện, nhất là trong lúc nhàm chán, thật không ngờ lại khoa trương tới vậy, sáng tạo ra được cách ăn như thế này.
Hứa Chỉ một bên suy nghĩ, một bên ngồi xuống cầm đũa lên.
Trong phòng nóng hầm hập.
Một bầu không khí đơn giản và náo nhiệt giống như là Tết vậy, mười mấy người ngồi quây quần quanh chiếc bàn lớn, ở giữa là một cái nồi siêu to.
Nếu không phải có thể che chắn thế giới bên ngoài thì chỉ sợ toàn bộ hơn mấy trăm triệu dân của thành Miases đều sẽ ngửi thấy hương vị tươi ngon kia, thậm chí các ma thú gần đó, nhóm cường giả cũng đều sẽ chen chúc tới, sinh ra một loại khát vọng tiến hóa phát ra từ nội tâm theo bản năng!
Một nồi hầm các sơn hào hải vị, đều là các đại yêu cấp bậc Thiên Đế đứng đầu tam giới. Huyết mạch của tên đứng đầu tam giới này đã sớm tiến hóa thành siêu phàm, gà mái già, tiểu bạch thỏ, cá chép, thậm chí còn có lão sâm....tổng cộng có hơn mười mấy loại nguyên liệu, chầu lẩu này quả thực là quá bổ.
Dù sao nếu nguyên liệu nấu ăn càng có linh khí cao cấp, thiên tài địa bảo thì hương vị sẽ càng tốt... Từ rất lâu trước kia Hứa Chỉ đã biết rằng nguyên liệu nấu ăn trên thế gian ăn ngon thì đều được cảm nhận qua vị giác, mà những linh tài này chính là rót sự sung sướng vào trong linh hồn.
Ngay cả Hứa Chỉ cũng cảm thấy người của cung Võ Thần ăn rất ngon.
Phỏng chừng tất cả thức ăn và mỹ thực trên thế gian hiện tại đều đã trở nên nhạt như nước ốc ở trong mắt các nàng.
Lúc này, Sheila ngồi bên cạnh đột nhiên đứng dậy, đi vào phòng bếp thu dọn lông thỏ và lông gà, lông chim, vảy cá, cười nói: “Bên này thời tiết đang càng ngày càng lạnh, vừa lúc có thể làm một cái áo khoác lông, dù sao đây cũng là tài liệu Thiên Đế cực tốt để luyện chế pháp bảo, có thể ngăn cản hầu hết tất cả các công kích dưới Thiên Đế... Đặt ở thế giới bên ngoài, đừng nói là các cường giả Truyền Thuyết mà ngay cả Sử Thi Quân Chủ Đại Đế đều sẽ vô cùng đỏ mắt!”
“Tức là ngoài Thần linh thì các ngươi chính là thiên tài địa bảo mạnh nhất trên thế giới, với thân thể máu thịt thuần túy, dù là cảnh giới Vu Tộc cũng đều kém xa.”
Hứa Chỉ ngồi xuống, cảm khái vạn ngàn, ngẫu nhiên tới Võ Thần Cung này nghỉ phép xem ra cũng không tồi.
Nhóm tiểu yêu tinh có cuộc sống gia đình tạm bợ rất thoải mái...
Dù sao mấy năm nay Sheila cũng đã được các nàng chiếu cố. Nàng cũng có cuộc sống riêng của mình, sau này khi mình ngủ say thì thân thể cũng có thể ném cho các nàng, quả thực không quá tiện.
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận