Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 863: Diễn Hóa Vạn Vật 2

Nàng nhịn không được vui sướng cười to, trên đỉnh đầu hiện lên một đóa sen màu vàng mười hai cánh, cả người trong suốt như lưu li, thân mình phát ra một cỗ Phật hương và Phật quang nhàn nhạt.
Nàng duỗi ra tay, lấy xuống một sợi lá trúc Phật,
“Không cần đến 5 năm, lấy cảnh giới của ta có thể một đường quét ngang các cảnh giới, thẳng đến Phật Thiên Đế!”
Nàng khẽ cười, “Bọn họ cho rằng, phải chiến đấu mới có thể tăng cảnh giới, lại không biết, Phật này là truy tìm nguyên lý vạn vật, ngộ lý, tìm hiểu hoa cỏ trùng cá, tu thân dưỡng tính mới là chính đạo.”
Nàng nghe nói nhất mạch viễn cổ này sinh ra là là để rèn công chính bình thản, là pháp môn tu thân dưỡng tính, không phải sinh ra để sát phạt.
“Mà là có một đôi mắt thông tuệ có thể nhìn thấu thiên địa! Nhìn kỹ vạn vật thiên địa, tất cả vạn vật va chạm hình thành nên ‘trường’ và ánh sáng, hiểu được nó thì sẽ hiểu được vạn vật.”
Nàng có một trái tim lưu li, nhìn thấu thế gian, con đường vật lý đã ở trước mắt.
Một ngày này, sau năm năm nghiên cứu, Từ Oanh Lạc đã ngộ đạo trong rừng trúc. Nàng đã ngộ đạo trở thành Phật viễn cổ chân chính, thiên hạ rung động, vô số người nghe đồn mà đến, lãnh giáo luận Phật.
Trong vòng 800 mét đều là đất Phật.
Một miếu thờ thánh địa đã được thành lập trong rừng trúc, gọi là miếu Vô Vi Tu Di, năm chữ này được viết lớn trên tấm biển, ánh lên sắc vàng rực rỡ.( vô vi: thuận theo tự nhiên)
Một số bá tánh lê dân nhanh chóng tiến đến, ở trong đất Phật, tận hưởng sự thanh tịnh, chống lại vùng cấm, kéo dài tuổi thọ.
Giọng nói của nàng vang vọng khắp thiên hạ:
“Chỉ vì không tranh nên thiên hạ không ai tranh lại mình!”
Thuận theo vạn vật là vô vi, gọi là Vô Vi Tu Di Phật Tổ sư.
...
Đại thế thiên địa bắt đầu xuất hiện.
Thần đạo của Hoa Hạ cổ xưa đã hoàn toàn sống lại.
Vô số cường giả đã đến, nhìn thấy miếu Vô Vi Tu Di, ánh sáng lộng lẫy như biển, không khỏi chấn động. Nó rất khủng bố.
“Đây là đất Phật?”
“Ở trong bóng đêm, che chở con dân một phương...”
“Chỉ cần đi vào, đều cảm giác như bị đồng hóa, độ hóa, trở thành tín đồ dưới trướng Phật Đà.”
“Không chỉ có chúng ta, các ngươi nhìn những cây trúc, động vật, hoa cỏ nơi này xem, đều đã chịu ảnh hưởng, có lẽ trong tương lai, nói không chừng có thể sinh ra trí tuệ, quy y Phật môn.”
“Đúng vậy, mảnh đất Phật rất thần bí, các ngươi nhìn con khỉ Ma-cac trong rừng trúc đi, sau khi được Phật hóa, ước chừng có 6 tai, giống như linh tú, nó đang nhìn chúng ta kìa.”
....
Mảnh đất này ở trong mắt bọn họ rất là thấm người.
Bọn họ vốn tưởng rằng, lực sát thương của Phật Sát Sinh rất kinh người, nhưng chưa từng nghĩ đến, thì ra Phật chân chính mới gọi là cường đại.
Phổ độ chúng sinh, cùng với các loại thần tích và sức mạnh thần bí to lớn, rất là khoa trương, khó trách người xưa đều tu chính Phật, vì đạo truyền thống ... luôn có đạo lý của riêng mình.
Bởi vì không chỉ có lợi cho mọi người, mà còn mạnh hơn.
Vì thế, có một cường giả lập tức chuyển hóa tâm tính giết chóc, cung kính đi lãnh giáo một phen, qua mấy ngày, vậy mà lại mất tích ở trong miếu thờ, không hề có tin tức.
Sau đó mọi người phát hiện nhân kiệt đương thời này vậy mà đã biến thành Phật đồ của miếu Vô Vi Tu Di. Ánh mắt hắn thành kính, hai tai không nghe chuyện bên ngoài, cung kính niệm kinh, cảm hóa vạn vật.
Bọn họ bỗng nhiên có một loại cảm giác sợ hãi.
...
...
Mà một bên khác.
Ở một vị Thiên Đế lại buông xuống đạo Súc sinh một lần nữa, ngẫu nhiên phát hiện ra một số chiến sĩ đạo A Tu La kỳ lạ đang khóc lóc thảm thiết đuổi theo chính mình.
“Chúng ta có một đạo cũng không thua Phật!”
“Chúng ta rất hận!”
Bọn họ đúng là những môn phái tu đạo, đang cực kỳ bi thương.
Những tên hỗn trướng kia vốn dĩ kém xa bọn họ, không thể tưởng được chúng lại ăn mảnh, lén chạy tới đạo Thế gian để phát triển. Nghe nói đã xuất hiện Phật đại năng, bắt đầu ngộ được rất nhiều điều ảo diệu trong đạo, ngay cả Phật chính thống đều đã được phổ cập.
Ánh sáng của Phật chiếu khắp nơi, tất cả đều là đất Phật, lấy loại tính chất đồng hóa khủng bố này, thật sự nếu bọn họ còn không ra tay thì qua mấy năm nữa sẽ không còn chỗ dung thân.
Trên mạng đã hoàn toàn nổ tung nồi.
Cuộc tranh cãi giữa vật lý và hóa học bắt đầu nổ ra.
“Đạo Thế gian xảy ra biến động lớn, một con heo ngồi ở đầu gió, cũng có thể lên trời!”
“Các ngươi mắng ai là heo?”
“Ngược lại là đám vô liêm sỉ các ngươi, sắp xếp gián điệp vào trong chúng ta, tùy thời thông báo lại phản ứng của chúng ta, quá là xã giao đi!”
...
Mọi người ríu rít.
Dù sao, trong các trò chơi đối kháng truyền thống đều là các loại phân tranh giữa các môn phái, rất nhiều trong số đó là các cuộc đấu trí giữa người chơi, lấy đó làm thú vui. Ở đâu có người ở đó liền có giang hồ, có ân oán tình thù, trước mắt đương nhiên lại càng thêm thù hận.
“Con lừa trọc kia! Ngươi có dám đánh với ta một trận?”
“Hừ hừ, muốn chiến thì chiến, ta sẽ khiến các ngươi hiểu rõ kẻ yếu không xứng có cha mẹ!”
Hứa Chỉ: “.....”
Thần mẹ nó kẻ yếu.
Đinh!
Bọn người kia chuẩn bị bắt đầu múa bàn phím, lại nhanh chóng bị cấm ngôn.
Hắn thật sự cạn lời rồi, nơi nào có người là lại có mắng chửi, rõ ràng hai bên đều là hệ thống nhiệt tình yêu thương học tập, nghiêm túc so đấu học tập với nhau không tốt sao?
Là bởi vì tóc cho nên dẫn tới nguồn gốc của sự khinh bỉ và không hợp nhau sao?
Nhưng mà cũng không thành vấn đề. Bởi vì chiến tranh phe phái, mới càng thêm thú vị một chút, cục diện đáng buồn ngược lại cũng không quá tốt. Một điểm nữa chính là bọn họ đã mang hệ thống tu hành này đến đạo Thế gian, lại không ảnh hưởng đến nhiều thứ.
Dù sao thì dưới áp lực của Thiên nhân, rất khó để trụ lại lâu dài.
Thiên nhân, năm 478.
Đạo A Tu La được một vị Thiên Đế đưa tới đạo Thế gian. Sau khi câu thông, lại mở đạo tràng, giảng về một mạch tu đạo viễn cổ- chân khí trời sinh.
Tin tức truyền đến:
“Bốn phương đều là vũ trụ, từ xưa đến nay đều như vậy... Hôm nay, ta sẽ giảng cho mọi người về đạo vũ trụ!”
Oanh!
Lời nói bá đạo như thế lập tức thu hút người trong thiên hạ chen chúc tới.
Mỗi người đều chạy tới để nghe về con đường tu hành này.
Trên đạo tràng.
“Đạo tu hành này, khác với vật lý, truy tìm nguyên lý của vạn vật... Quan sát vật trong thiên địa và phân tích nghiên lý trong đó.”
Một người cây mặc một bộ đồ đạo sĩ màu xám, trên mặt nó là một vòng âm dương bát quái tinh xảo thần bí, 64 quẻ thượng phân biệt thành các nguyên tố trong bảng chu kỳ, chi chít mà tỉ mỉ.
Rõ ràng là có chuẩn bị mà đến.
Cuộc chiến giữa các đạo phái chính là tàn khốc như thế.
Hắn cầm trong tay một nắm bụi, tiên phong đạo cốt, đạm nhiên nói, “Đạo sĩ cổ đại chúng ta tu hóa học!”
Phía dưới là một mảnh chấn động.
Bọn họ cảm thấy khó hiểu.
Đạo sĩ là gì?
Hóa học lại là gì?
Đạo sĩ người cây kia chậm rãi mở miệng, giọng nói như sấm,
“Đạo đương nhiên chính là quy tắc vận chuyển của vạn vật trong thiên địa, gọi là đại đạo.”
“Đại đạo vô hình, sinh ra thiên địa. Đại đạo vô tình, vận hành nhật nguyệt. Đại đạo vô danh, nuôi dưỡng vạn vật.”
“Đạo pháp thuận theo tự nhiên, người tu đại đạo, gọi là đạo sĩ!”
Mấy chữ ngắn ngủi về đại cương của đạo chính thống rơi xuống, lập tức khiến người phía dưới yên lặng.
Bọn họ cảm thấy trong lòng chấn động như sấm. Đoạn lời nói đơn giản này quá mức thâm ảo thần bí, phảng phất như ẩn chứa vũ trụ huyền bí, quá dọa người rồi.
Thuận theo tự nhiên tức là đạo?
Đạo sĩ, hành tẩu theo tự nhiên, cũng giống như đạo Phật kia, cũng là một hệ thống tu luyện trực tiếp vào mạnh mẽ?
Bọn họ dường như thấy được một nhóm người cổ đại từ mấy vạn năm trước, tóc đen áo choàng, tung hoành thiên hạ, chúng sinh cúi phục, đại đạo hành tẩu, khống chế mưa gió lôi điện. Đó.... đó là loại phong thái tuyệt thế như thế nào cơ chứ?!
“Như thế nào là hóa học?”
“Đạo pháp thuận theo tự nhiên, nghiên cứu thiên biến vạn hóa...”
Người cây tay cầm phất trần, quan sát phía dưới, chỉ trời chỉ đất, chỉ vào núi sông, bắt đầu xướng đạo: “Không câu nệ vạn vật, không câu nệ tính chất, tùy ý mà vô vi.”
“Hiển nhiên là không có ai thắp sáng cho mặt trời và mặt trăng, sao trời không cần người cũng tự sáng tỏ, động vật có thể tự sinh sản mà không cần con người, gió có thể tự động, nước có thể tự chảy, cỏ cây cũng có thể tự sinh sôi!”
“Biển cả chuyển dời, vật chất cũng thay đổi.”
“Sự biến hóa của vạn vật... gọi là hóa học.”
Lời này vừa ra, trời sụp đất nứt.
-----
Bạn cần đăng nhập để bình luận