Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 879 - Nghịch Thiên Cải Mệnh, Kỳ Tích Vận Mệnh Nằm Trong Tay Ta! 1




Vân Đế không để ý tới nhóm Thiên Đế mới tới này. Hắn nhìn qua bốn phía, lạnh lùng nói, “Bốn Thiên Đế sơ kỳ lui lại phía sau bày trận.”
Trong nháy mắt, bốn người lui về phía sau.
Bọn họ tự biết tư chất của mình bình thường, đột phá Thiên Đế đã là cực hạn.
Trong một cảnh giới nhỏ, chênh lệch đã là rất lớn, Thiên Đế sơ kỳ nhìn chung thì chịu không nổi năm chiêu trong tay Thiên Đế đỉnh phong.
Mà trước mắt đối chiến với tồn tại cổ đại bực này, nếu như không lùi lại, chỉ sợ sẽ bị đánh chết.
Nhưng mà Thiên Đế sơ kỳ chung quy lại cũng chỉ là số ít, phần lớn Thiên Đế đều tăng lên theo năm tháng, tu vi ít nhất cũng là trung kỳ.
“26 Thiên Đế trung kỳ bày trận bên ngoài.” Vân Trung Quân cười khẽ, bỗng nhiên quay đầu, “Từng người dùng thiên phú của mình để phối hợp tác chiến.”
“Còn 25 Thiên Đế đỉnh phong còn lại, chờ tranh sát cùng với ta!”
Hắn nổi giận gầm một tiếng, cuộc công kích bắt đầu!
Mang theo đủ loại ánh sáng.
“Trẫm cũng không can thiệp vào việc vận hành của thế giới, sinh tử đều có định số, các ngươi muốn đón đánh trẫm, trẫm cũng sẽ không giận, đó cũng là điều thường tình. Con người luôn muốn phá vỡ con đường cao hơn.”
Hứa Chỉ không hề có chút khẩn trương nào, phảng phất như đang nhìn một đám người qua đường vậy, đĩnh đạc mà nói, “Đều tới sao, các ngươi, đó là toàn bộ người của thế giới trước mắt sao?”
Vân Đế không nói, bay lên trời.
Mây mù trong tay Vân Trung Quân nở rộ mãnh liệt.
“Phủ Quân Luân Hồi, xin nhận chết!!”
Phanh!
Sóng lớn quay cuồng đẩy ra.
Khí thế khủng bố trong nháy lại trở nên hỗn loạn.
Nhiều đóa phật quang nở rộ, đốt cháy dáng vẻ kiêu ngạo của bọn hắn.
Các loại bí quyết của Phật môn, đạo môn đều được đánh ra, uy lực kinh người.
Rất nhiều Thiên Đế tuy rằng đều là người của thời đại cũ, cận kề chết già, nhưng vẫn tu luyện hai đại hệ thống, khoa trương nhất chính là Vân Đế và Vân Trung Quân. Bọn họ không chỉ có thiên phú nghịch thiên, đồng thời đột phá Phật Thiên Đế cấp bảy, Đạo Thiên Đế cấp bảy, cùng tu tam đại hệ thống, mà chiến lực còn có thể nói là nghịch thiên, đã hoàn toàn bước vào cảnh giới Thánh Nhân!
Ầm vang!
Khí thế công kích khắp nơi rơi xuống.
Tường thành cuồn cuộn của Vân Thiên giới trực tiếp chịu không nổi mà sụp đổ.
Cả tòa hoàng thành lớn nhất Thiên nhân giới cũng đều hung hăng sập đổ.
Oanh!
Hứa Chỉ vẫn lơ lửng tại chỗ, bất động như cũ.
Lực lượng vô tận của bọn họ phảng phất như bùn bỏ xuống biển, không thấy bóng dáng.
“Nói chung... Lực chiến của một người so với mười vị Thiên Đế bình thường có thể coi là Đại Thánh.” Giọng nói của Hứa Chỉ vô cùng bình tĩnh, “Lực chiến của hai mươi Thiên Đế, coi là Đại Thánh trung vị. Lực chiến của 30 vị Thiên Đế có thể xem là Đại Thánh cao vị, lực chiến 50 Thiên Đế bình thường gọi là Đại Thành Thánh Giả.”
...
Giọng nói thản nhiên, hung hăng đâm vào trong lòng mỗi người.
Tính kỹ lại thì hai người Vân Trung Quân và Vân Đế cũng chỉ mang chiến lực của Đại Thánh trung vị, chiến lực lần lượt là 21 và 23, mà các Thiên Đế bình thường còn lại, phần lớn là 1, cộng lại với nhau...
Cũng chỉ là một trăm Thiên Đế xuất đầu, thậm chí hai người Vân Trung Quân và Vân Đế đã chiếm một nửa.
Nhiều nhất, cũng chỉ là chiến lực của hai vị Đại Thành Thánh Giả!
“Không, không phải tính toán như vậy ...”
Vân Đế rống giận, tóc dài tung bay, sự lạnh lẽo trong mắt liên tục tăng vọt,
“Số lượng của chúng ta luôn rải rác, cũng không phải xoắn lại thành một dây thừng. Một trăm cộng lại, thậm chí nhiều nhất cũng chỉ là một Đại Thành Thánh giả, không, ngay cả một Đại Thành Thánh giả cũng không bằng...”
Ầm vang!
Bọn họ nhịn không được, trăm người đồng thời ra tay lần thứ hai.
Từng đạo ánh sáng năm màu và lửa thần, khí thế khủng bố lưu chuyển, đánh vào thân ảnh của Phủ Quân Luân Hồi, công kích vậy mà lại biến mất lần nữa.
Dường như công kích đã đi tới một không gian khác, chưa từng tới gần chân thân của hắn.
Rầm!
Ánh sáng tan đi.
Khắp Vân Thiên giới, xuất hiện một cái hố to, giống như một rãnh trời, cả tòa thành thị đều biến mất không thấy, chỉ có đế tôn Luân Hồi vẫn lơ lửng trong đó.
“Đây rốt cuộc là thủ đoạn gì?”
“Chênh lệch giữa chúng ta lớn như vậy sao?”
“Căn bản không tổn thương được một sợi tóc!”
...
Ngay cả hai người Vân Đế, Vân Trung Quân cũng thay đổi sắc mặt.
Loại chiến lực này thật là không dám tưởng tượng.
Toàn bộ người đều tiến hành hợp lực tập kích, đều không thể tổn thương hắn dù chỉ là một chút.
“Các ngươi đã đánh xong chưa?” Hứa Chỉ hiện lên một chút thất vọng, trong lòng cân nhắc, sắp xếp lại được mất, “Số lượng nhiều, chẳng qua cũng chỉ là cá hỗn tạp mà thôi... Ngay cả phòng ngự của ta cũng không phá được.”
“Phản kính.”
Hứa Chỉ thầm đọc chiêu thức của Đại Hoan Hỉ đế. Chiêu thức đi ngang thời đại của Đại Hoan Hỉ năm đó, đã bị hắn nắm giữ.
“Rắc!”
Không gian như bị nứt ra.
Từng đạo công kích vừa rồi của bọn họ, nhanh chóng phản kích lại, khắp đại địa bị một quả cầu ánh sáng đủ mọi màu sắc bao trùm, hung hăng bắn về phía bốn phương tám hướng.
Thiên địa vì nó mà biến sắc.
“Công kích của chúng ta?”
“Hấp thu.. rồi bắn ngược lại công kích?”
Sắc mặt Vân Đế thay đổi, cuối cùng cũng hoàn toàn hiểu rõ khủng bố của chiêu thức này, nhưng mà đã quá muộn...
Giây tiếp theo, khắp thế giới đều đã bị nó bao phủ.
Rầm ——
Ánh dường ước chừng chiếu sáng Vân Thiên giới đến hơn mười giây, uy áp khủng bố tàn bạo cọ rửa khắp vùng đất.
Ánh sáng tan đi.
Đại địa là một mảnh tĩnh mịch.
Phóng xạ nồng độ cao lập tức làm cả vùng đất hóa thành tinh thể, khắp nơi đều là những viên đá màu đỏ sậm bị nứt ra.
Trong vùng đất rách nát này, toàn bộ người đều biến mất, chỉ còn lại một đám Hứa Chỉ lẳng lặng đứng ở trong đó.
“Quá yếu, số lượng vĩnh viễn không thể dựa vào tích tụ mà vượt qua chất lượng... Giống như là áp súc sẽ biến chất khi ở cảnh giới cao, khiến cho một vị thần nhỏ bằng con kiến có thể dễ dàng giết chết một Thiên Đế với hình thể khổng lồ.” Hứa Chỉ từ từ thở ra một ngụm trọc khí.
Hai người này đã có thể so với Đế Kỳ và Đạo Trường Sinh năm đó, nhưng bọn hắn liên thủ cũng không thể tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì đối với mình.
Bởi vì qua các thời đại đổi mới, bản thân hắn cũng trở nên mạnh mẽ hơn...
Thậm chí hắn cũng không biết chính mình rốt cuộc là mạnh như thế nào ...
Mới chỉ một chiêu của Đại Hoan Hỉ thôi mà cũng đã không thể chống cự.
Mà chỗ khủng bố của Đại Hoan Hỉ nằm ở đâu?
Bất kể số lượng vây giết như thế nào cũng đều không có hiệu quả, cảnh giới thấp công kích còn sẽ bị hắn hấp thu năng lượng. Cho nên ở trong thời đại Dung Nham song song đó, cho dù tam trụ thần có tính toán vô số tuyến thế giới, cũng không thể tìm được khả năng đánh bại Đại Hoan Hỉ đế.
Muốn chiến thắng “Kính thân” của Đại Hoan Hỉ đế, tuyệt đối không thể mưu lợi, chỉ có thể lấy cứng đối cứng, lấy thực lực cảnh giới mạnh mẽ để nghiền áp!
“Đi đến trà lâu một chuyến, không nghĩ tới bỗng dưng bùng nổ một trận chiến tranh, lại còn hung hăng tính kế ta...”
Hứa Chỉ xoay người lại, coi nó là một vấn đề bình thường. Hắn bỗng nhiên khẽ nhíu mày, phảng phất như muốn nhìn xuyên đến một mảnh thiên địa kia, nói, “Chưa có chết sao, truyền tống không gian...”
“Hay cho một Vân Đế, trí tuệ gần yêu, xác thực là không thua Phủ Quân U Sơn, cũng muốn sáng tạo nên kỳ tích? Muốn nghịch chuyển là việc không có khả năng!?” Hứa Chỉ cười như không cười, một bước liền bước vào trong đó, biến mất tại chỗ, “Không chỉ để thử ta, còn muốn lợi dụng phản kích của ta, để giả chết, tranh thủ thời gian?”
-----
Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận