Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 897 - Bản Chất Của Sinh Mệnh Chẳng Qua Là Pixel 3




Ô lỗ ô lỗ!!
Một con trùng đế giày thấp bé đáng khinh kêu to, phát ra tín hiệu và tin tức tố của trùng. Hắn khóc vì vui mừng, bởi vì quá yếu ớt nên không tìm thấy bạn đời, cho nên không thể kéo dài đời sau, trước mắt đây là ân huệ mà đại địa mang đến cho hắn.
Hắn vô cùng tin tưởng rằng đứa nhỏ này bất phàm, là đời sau của hành tinh này và hắn, là sinh mệnh vĩ đại mà thần thánh. Hắn bước ra khỏi nền đất, giơ đứa trẻ lên cao,
“Ô! Lỗ! ——”
Rầm!
Một ánh mặt trời màu vàng chiếu xuống, phảng phất như đem thần thoại khởi nguyên cổ xưa khắc vào trong lịch sử vĩnh hằng.
Hứa Chỉ nhìn một màn tiến hóa của sinh vật trên hành tinh này, trong đầu dậy sấm, cả người trực tiếp nứt ra rồi.
“Đúng rồi... Năm tháng ngắn ngủi, căn bản không đủ để một loại sinh vật tiến hóa trên diện rộng, nhưng mà sinh vật tạp giao cũng là một loại biện pháp tiến hóa giống loài hoàn toàn mới!”
Sắc mặt Caroline cũng ngưng trọng, nhìn chằm chằm vào hình ảnh kia. Đó là một trùng đế giày gốm sứ nhỏ, nàng bình tĩnh nói, “Chủng tộc này, cũng không biết thời đại của bọn họ có thể mở ra một kỷ nguyên mới hay không. Nhưng trên bức họa lịch sử cũng sẽ không nhớ kỹ giờ khắc vinh quang của thời đại này.”
“Ngay cả ta cũng không thể không thừa nhận, đây là kỳ tích sinh mệnh, rất khó phục chế. Bởi vì giữa giống loài luôn có sự cách ly sinh mệnh... Sau này ta đã thử rất nhiều thứ, nhưng đều không thành công. Ta cũng đã thử dùng giống loài trên hành tinh khác để thí nghiệm, phát hiện ra đều không thể cùng với Toàn tộc sinh ra đời sau, trường hợp này dường như là duy nhất.”
“Cuối cùng, ta chỉ có thể cho rằng loại gen của trùng đế giày này rất đặc biệt, có thể sinh ra phản ứng hóa học kỳ lạ nào đó với Toàn tộc, xuất hiện dung hợp, vậy mà lại có thể cùng Toàn tộc sinh ra đời sau giống như bình thường... Hơn nữa xác suất thấp đến mức khó có thể tưởng tượng, ta đã thử qua, căn bản không có khả năng thành công dù là một lần.”
Kỳ tích sinh mệnh...
Hứa Chỉ cũng cảm khái một tiếng.
Sự cách ly di truyền của hai giống loài cũng không phải là tuyệt đối.
Hổ và sư tử có thể sinh ra sư tử cái với xác suất cực thấp, chẳng qua phần lớn đều là tàn khuyết và dị dạng.
“Quá thần kỳ.”
Bản thân mình nắm giữ năng lực tiến hóa, nhưng căn bản lại đọc không hiểu bản chất cơ mật của tiến hóa. Tiến hóa sinh mệnh luôn tràn ngập những kỳ tích và tương lai không thể tưởng tượng được.
Có lẽ trong tương lai sẽ có cấp mười, cấp mười một? Trở thành Thần Sáng Thế chân chính thì mới có thể đọc hiểu được bản chất của sinh mệnh?
Oanh!
Hứa Chỉ nhìn thấy rõ ràng, cùng với sự ra đời của con trùng đế giày gốm sứ đầu tiên, thể trọng của nó cực kỳ khổng lồ, có ưu thế rất lớn. Chúng bắt đầu không ngừng sinh sôi nảy nở, nó tiếp tục thân thiết với đại địa, hơn nữa còn dùng một loại liệt hỏa đồ đằng kỳ dị để tiến hành hiến tế, quá trình cực kỳ long trọng.
Theo nhiều thế hệ con cháu sau đó, gen của chúng nó rất gần với gen của tế bào Toàn tộc, lực lượng trở nên khổng lồ, thể trọng tăng lên gấp 70 lần, kết cấu trở nên cực kỳ đơn giản, tế bào biến thành một quả bóng cao su đơn giản.
Bọn họ cũng giống như tế bào Toàn tộc, dần dần mất đi kết cấu chuỗi gen của chính mình...
Làm một giống loài mà mất đi kết cấu chuỗi gen của chính mình thì sẽ như thế nào?
Hứa Chỉ đã thấy được.
Những trùng đế giày gốm sứ đó mất đi xúc tu ban đầu, làn da, kết cấu tế bào dần dần biến thành một bãi bùn lầy, mỗi một tộc nhân đều không có hình dạng và kết cấu giống nhau.
Giống như một đứa trẻ dùng tay cầm đất sét, nhéo một đống để tìm kiếm sinh vật lạ trong đó, nhưng mà toàn bộ chủng tộc lại không có sự tương đồng.
Ô lỗ!
Bọn họ rống giận.
Những sinh vật nguyên thủy này nghĩ rằng mẹ trái đất đã giáng tội bọn họ, tuy rằng giúp cho sức lực của bọn họ trở nên mạnh mẽ nhưng lại mất đi bản chất, trở nên dị dạng. Bọn họ bắt đầu điên cuồng tế điển, cử hành các loại nghi thức bộ lạc kỳ lạ.
“Giống loài này đã mất đi hình thái sinh mệnh vốn có của nó.” Sắc mặt Hứa Chỉ trở nên cổ quái, “Đời sau, dưa vẹo táo nứt gì đều có, nhưng bởi vì không có người nhào nặn cho nên... diện mạo nào cũng có.”
Tiếp theo, chuyện càng cổ quái hơn đã xảy ra.
Trong đám trùng đế giày gốm sứ đất sét đó, còn có “Bệnh” do Thần đại địa giáng tội, liên miên không dứt. Kết cấu tế bào hình tròn của bọn họ trở nên càng đơn giản hoá, hình thể tế bào không ngắn được mở rộng.
Càng thêm dị dạng.
Giống như là một đoàn quái vật đất sét được chế tạo tùy ý, chuỗi gen bị phá vỡ hoàn toàn, mất đi gen hình thái sinh mệnh vốn có.
Hứa Chỉ thấy một màn như vậy, lập tức kinh ngạc, “Đây là muốn phản tổ quy tông? Từ sinh vật nhiều tế bào một lần nữa thoái hóa thành sinh vật đơn tế bào?”
Nhưng lo lắng của Hứa Chỉ là dư thừa.
Bọn họ không ngừng thoái hóa, biến thành sinh vật mười mấy vạn tế bào, sau đó liền hoàn toàn định hình.
Chỉ có mười mấy vạn tế bào?
Hứa Chỉ thấy một màn như vậy, cảm thấy hình ảnh này vô cùng chấn động.
Loại cảm giác này, người chưa từng nhìn thấy đương nhiên sẽ không thể lý giải loại cảm giác thị giác này.
Ngươi nói với người bình thường rằng sinh vật có mười mấy vạn tế bào, đã là quá dọa người rồi. Hắn rất khó để lý giải, chỉ biết “Ồ” một tiếng, bởi vì hắn không thể tưởng tượng ra được.
Hắn không hiểu mười mấy vạn tế bào là khái niệm gì.
Ngươi lại phổ cập khoa học cho hắn, một tế bào của một người Ishdar bình thường đã là một trăm vạn triệu tế bào khác, có đối lập, nhưng vẫn không thể tưởng tượng ra được.
Nhưng khi thực sự nhìn thấy nó thì quả thực đã bị nó làm cho chấn kinh.
Giống như là một đám sinh vật mosaic, động vật pixel, một đám hạt pixel cỡ lớn, rõ ràng là có thể thấy được...
Hứa Chỉ đã nổi da gà!
Đây là sinh vật hiếu kỳ nào vậy?
Caroline cũng trầm mặc, cảm khái vạn ngàn, “Ngài hiện tại đã biết rõ, nó có bao nhiêu tà môn đi? Khi ta cho rằng ta cũng đủ cường đại, thì thiên nhiên lại mang đến kỳ tích sinh mệnh. Nó đã hoàn toàn khiến ta cảm nhận được sinh mệnh của mình trong vũ trụ mênh mang này, rốt cuộc có bao nhiêu nhỏ bé và buồn cười.”
Nàng nhìn một con pixel thấp thấp, “Từ ý nghĩa nào đó mà nói, thì sinh mệnh chẳng qua là được tạo thành từ các hạt. Nếu dựa theo độ phân giải pixel hiện đại của người Ishdar chúng ta mà nói, thì độ phân giải của nhân loại là một động vật cao cấp tính bằng vạn triệu pixel, phải lấy kính hiển vi mới có thể nhìn thấy mosaic, mà trước mắt...”
Ánh mắt nàng nhìn chăm chú vào pixel trước mắt, “Mà trước mắt, quái vật này ở trong mắt của chúng ta giống như là 1080p pixel... giống như từ vĩ độ cao, quan sát sinh vật 2D vậy.”
Nàng ngoài trừ một đám sinh mệnh ngoài vòng, còn nói ra một sự thật:
—— Bản chất thế giới, vốn dĩ chính là hạt tạo thành pixel.
“Sự tiến hóa của sinh mệnh luôn tràn ngập những điều thần bí và không biết.”
Caroline tiếp tục truyền phát thông tin về sinh vật thần bí trên toàn bộ hành tinh, hiển nhiên đây chưa phải là điểm kết.
Những sinh vật pixel đó rất nhanh đã bắt đầu tự mình chiến tranh.
Đồng thời, bọn họ cùng với mấy thế hệ tiến hóa, rất nhanh đã thoát khỏi hình cầu. Bởi vì hình cầu quá mềm, không có năng lực khảm quá mạnh, cho nên rất nhanh đã bị bọn họ tự mình vứt bỏ.
Trong 50 ngắn ngủi, từ tế bào hình cầu đã bắt đầu xuất hiện hình vuông, hình bát giác.
Nhờ vào kết cấu tế bào khối vuông với nạm xây này mà độ cứng có thể so với tế bào xương, bọn họ cuối cùng cũng có thể đứng lên....
Không còn là một đống bùn lầy...
Ở trong mắt Hứa Chỉ, phảng phất như thế sự đang xoay vần, hắn nhìn thấy từng con pixel mosaic, chém giết lẫn nhau, thậm chí cây cối cũng được tạo thành từ khối vuông pixel.
Nhìn vào hành tinh pixel này...
Phảng phất như nhìn thấy “Minecraft”, một đống động vật khối vuông đang phát động từng trận chiến tranh tàn khốc!
-----
Dịch: MBMH Translate

Bạn cần đăng nhập để bình luận