Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 920 - Nỗ Lực Phấn Đấu




Sau khi kết nối hoàn hảo mọi sự kiện, Caroine phát hiện không còn sơ hở gì nữa. Tất cả logic hành vi của Thần linh siêu cổ đại đều trở nên cực kỳ hợp lý.
"Đây chính là nguyên nhân giấu diếm và bảo vệ ta trước nay sao?"
Ánh mắt nàng nhấp nháy, lóe lên vẻ phức tạp. Nàng nhìn Thần linh siêu cổ đại, càng ngày trong lòng càng nể phục và kính yêu.
"Một mình hắn chịu đựng tất cả áp lực. Nếu không phải ta phát hiện sự dị thường của đám người chơi kỳ dị kia, có lẽ một phần chân tướng còn bị giấu đi. Thần linh siêu cổ đại một mình gánh tất cả, còn ta vẫn không buồn không lo trưởng thành…"
Nàng cảm khái, vẻ mặt bỗng sáng lên nụ cười, giống như một thiếu nữ mộc mạc lặng lẽ nằm trong ngực cha, nở nụ cười đầy quyến luyến.
Thật ấm áp, nhẹ nhàng.
Lúc này, nàng đã hoàn toàn hiểu rõ chân tướng cùng với gánh nặng và sứ mệnh của mình.
Trong tương lai không xa, mình sẽ mạnh mẽ hơn, đột phát cấp chín, gánh lên nguy cơ kinh khủng kia, giao tiếp ngọn lửa thời đại mới, gánh nặng trên bả vai Thần linh siêu cổ đại.
"Nếu không thể đột phá, vậy kết quả chờ được sẽ khó có thể dự tính. Sau khi ngủ say, sợ rằng chính là lúc tử vong giáng xuống."
Nàng thở dài một hơi.
Trong lúc hoảng hốt, nàng nhớ lại văn minh thời đại xa xôi trước kia.
Năm đó, Thần linh siêu cổ đại cùng người Ishdar ngồi trên phi thuyền vũ trụ bước vào vùng vũ trụ mịt mùng, hắn đã ám chỉ rất nhiều.
Hắn báo cho mình phải cẩn thận kẻ địch, ẩn giấu bản thân mình. Khi đó họ đã suy đoán, kẻ địch chắc hẳn là kẻ đã hủy diệt thời đại Dung Nham cổ đại trước kia…
Quả nhiên điều đó đã trở thành sự thật.
Lập tức, nàng không kìm được lòng bất an, hỏi:
"Ngài còn cách lúc ngủ say bao lâu? Thời gian của chúng ta còn có bao nhiêu?"
Hử?
Hứa Chỉ giật mình.
Hắn chưa kịp phản ứng. Nói thế là có ý gì?
Thời gian của chúng ta còn có bao nhiêu?
Thời gian nào?
Nhưng mà, hắn lập tức nhận ra.
Dù sao lực tính toán của hắn cũng không phải để không. Hứa Chỉ vỗ vai Caroline, nói với thiếu nữ trắng sứ:
"Ngươi, rất tốt."
Hứa Chỉ cảm thấy hết sức vui mừng.
Tính đi tính lại, vẫn là Caroline ổn thỏa nhất. Nàng vẫn là người nghiêm túc hoàn thiện thế giới Tiểu vũ trụ của mình, có thể dốc hết tâm huyết, nhẫn nhục chịu khó, lại còn cực kỳ cảm kích mình.
Có lúc quá thông minh cũng không phải là chuyện xấu…
Bây giờ độ thiện cảm vốn vừa giảm xuống lại được tăng đầy, thậm chí vượt quá mức tối đa.
Hắn cảm giác rất hạnh phúc.
Đồng thời, lịch sử thiết lập của Chư thiên vạn giới đã được hoàn thiện đầy đủ rồi…
Nhưng hắn cũng sinh lòng áy náy sâu sắc đối với Caroline. Hắn cảm thấy mình có lỗi với nàng. Rõ ràng người ta sùng bái mình như vậy, tôn mình là tiền bối…
Thậm chí còn muốn làm người hộ đạo cho mình.
Dừng một chút, Hứa Chỉ an ủi nàng:
"Cách lúc ta ngủ say còn một quãng thời gian không ngắn, không cần quan tâm, đủ phát triển."
Caroline mím mím môi, nhưng không hỏi tiếp.
Nàng đã là Thần linh cao đẳng, xem như đạt tới bình cảnh. Từng ngày từng ngày trôi qua, nàng đương nhiên phát hiện việc đột phá cấp chín đối với bất kỳ Thần linh cấp tám nào cũng là rất khó, phi thường khó.
Bởi vì cảnh giới xưa nay đều là một cây cầu độc mộc, càng về sau càng nhỏ hẹp, khó khăn. Người rơi từ trên cầu xuống tan xương nát thịt nhiều không đếm hết. Người có thể đột phát đều cực kỳ may mắn, phần lớn còn lại đều chết già vĩnh viễn ở cấp tám…
Phải biết rằng, để có thể trở thành Thần linh, đó đều là nhóm người tài năng xuất chúng nhất trong nghìn tỉ sinh linh tại thời đại đó.
Thế nhưng, mình lại là thiên tài mạnh nhất trong cả nghìn thời đại tuyệt thế kia sao?
Nàng không biết.
Nhưng nàng có sự tự tin này.
Bởi vì cấp chín cần lực tính toán khủng bố. Hệ thống Ma hạch có ưu thế siêu cấp, đồng thời bản thân nàng cũng không chỉ có một mình, mà là cả một văn minh Ishdar ở trong đầu nàng…
Nàng tin rằng, trong một nghìn Thần linh, mình tuyệt đối là mũi nhọn có tài năng xuất chúng. Nàng tin tưởng chỗ nghịch thiên khi suy tính ra "Tử Thần vĩnh sinh", cũng tin chắc hệ thống này tương lai sẽ phóng đại đến mức nghịch thiên!
Thế nhưng, vấn đề vẫn còn rất nhiều.
Mình liệu có thể thật sự đột phá không?
Cho dù có thể thật sự đột phá, liệu có thể đạt được trước khi Thần linh siêu cổ đại ngủ say, trở thành người hộ đạo cho hắn?
Cho dù thực sự thành công, tới lúc đó rất có khả năng mình sẽ phải đối mặt với tồn tại cấp chín, thậm chí không chỉ một. Mình thực sự có thể gánh lên tương lai không?
Nhưng cụm từ "Cứu vớt thế giới" đối với người Ishdar nhiệt huyết, cực đoan, bướng bỉnh, thích nói câu "Nhưng mà ta từ chối" thật không xa lạ gì.
Cấp chín…
Một danh từ mạnh mẽ khiến lòng người chấn động.
Bá chủ trời sao, kẻ đứng đầu một phương trong Chư thiên vạn giới, tồn tại cổ xưa đã sống suốt mấy chục nghìn năm…
Đối với kẻ chưa tới hai nghìn tuổi như nàng, điều đó quả thực quá nặng nề. Nàng cũng lặng lẽ dứt bỏ đề tài trầm trọng này, vờ ung dung hỏi:
"Vậy chúng ta không thể nào lấy được dòng máu Vĩnh Sinh kia nữa sao? Bởi vì kia là cấm địa đáng sợ trong vũ trụ?"
Hứa Chỉ cũng trả lời:
"Đúng là như vậy. Dù muốn đi, đó cũng là hành trình nguy hiểm cực độ. Ít nhất, không phải là lúc này."
"Vậy tôi chẳng phải là, không thể lấy được…"
Mặc dù nói sang chuyện khác, nhưng Caroline dù sao cũng hơi cảm khái.
"Chuyện tương lai, ai biết được?"
Hứa Chỉ dẫn theo Caroline du lãm phòng máy móc khoa học kỹ thuật, vừa tham quan vừa nói:
"Có lẽ trong tương lai còn có phương thức khác có thể lấy được tuổi thọ dài dòng. Đời người còn dài, luôn có vô hạn khả năng."
Caroline nhất thời không tiếp tục đề tài này.
Nàng lại quay về chủ đề đám người chơi, nói:
"Họ sở hữu thiên phú biến hóa, có lẽ chúng ta nên dẫn dắt một chút để họ phát triển thời đại. Dù sao họ cũng là một cánh quân đầy sinh lực, tuy miệng lưỡi lươn lẹo, khiến người ta thực sự cảm thấy không thoải mái…"
Nghĩ đến đám người chơi kia, Caroline mặt lạnh như băng, cực kỳ ghét.
Nàng ghét những kẻ miệng lưỡi đầy mật hoa.
Hứa Chỉ gật gù, tiếp nhận là tốt rồi, bất kể thái độ nàng thế nào.
Có điều, là văn minh khoa học kỹ thuật, họ phát hiện nhanh nhất, cũng được tiếp nhận nhanh nhất. Dù sao cũng là hình chiếu từ chiều không gian cao cấp, người chơi game có thể xem là một hệ thống tu luyện của một hành tinh đặc biệt nào đó, một quần thể giáng lâm.
Ưu thế của người chơi cũng không hề lớn, càng không có khả năng chết đi sống lại vô hạn, dù sao năng lượng cũng được bảo toàn.
"Nhưng vẫn phải tìm hiểu văn minh đối phương mới được."
Caroline bỗng trở nên chăm chú:
"Nếu có thể nhìn sách của đối phương và các loại phong tục tập quán thì sẽ tốt hơn nhiều. Thần linh siêu cổ đại, chắc là ngài đã hiểu rất hiều nên mới biết cái gì Ngọc Rồng, ước nguyện của họ. Có thiết lập quan niệm này, ngài mới thuận theo mà mở ra những thứ đó?"
Nàng rất hiếu kỳ. Đối với thế giới khác, có lẽ không ai không có lòng hiếu kỳ. Nàng nhìn Hứa Chỉ:
"Cho dù không thể vào thế giới của họ, đăng ký một tài khoản giao tiếp cũng được chứ? Tôi cũng muốn biết vài thứ, ví dụ như quyển sách về Số Mười Tám kia rốt cuộc là thứ gì? Tôi muốn xem một chút."
Hứa Chỉ: "..."
Được rồi, chuyện này đối với người Ishdar đầy nhiệt huyết quả thực là một sự vật mới mẻ, bởi vì họ không có văn hóa đầy nhiệt huyết như vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận