Chăn Nuôi Toàn Nhân Loại

Chương 963 - Như thế nào là tri thức?




Chúng thần chấn động.
Đây là ý gì?
Vừa rồi Hermes đã đoán được ba ý đồ của bọn họ, sao lại bỗng nhiên hỏi bọn hắn rồi?
Tiên Huyết Đế tiến lên, nhịn không được mà lặp lại một lần, nghiêm túc nói, “Mong muốn của chúng ta chính là đáp án ba câu hỏi mà ngài vừa nói, vì con đường cấp chín, chân tướng lịch sử, phương pháp phá giới.”
“Ba cái này chỉ là biểu tượng! Tại sao các ngươi lại muốn như vậy!?”
Mercurius trực tiếp đánh gãy lời, tiến về phía trước một bước, giọng nói lãnh đạm, ánh mắt vô cùng thâm thúy, mang theo khí chất trí tuệ thản nhiên.
Giọng nói giống như là chuông lớn đánh vào lòng mỗi người,
Tại sao chúng ta lại muốn như vậy?
Mọi người ngây ra như phỗng.
Ba vấn đề này chỉ là biểu tượng, bọn họ rốt cuộc đang muốn cái gì?
Manh Muội cũng không nói lời nào, âm thầm chụp hình, dù sao thì mọi chuyện không liên quan đến con cá mặn cô đây, chỉ yên lặng mừng rỡ, “Ngọa tào? Bọn họ trực tiếp ngốc luôn! Thần Trí Tuệ Hermes tràn đầy trí tuệ, cho dù là ra tàn hồn mới ra đời cũng là tồn tại thần bí xa xưa nhất, căn bản không đi theo kịch bản nha!”
Nàng cảm thấy chuyến đi này cũng không đơn giản, dự định phát sóng trực tiếp một màn chấn động lòng người này cho các cư dân mạng bên ngoài.
Dù sao, hôm nay chỉ sợ toàn bộ chân tướng về thần thoại lịch sử cổ xưa, nguyên nhân chúng thần ngã xuống năm đó, lịch sự Babylon xa xôi nhất đều sẽ được tiết lộ.
Thời đại mới sắp đã đến!
Văn minh mới của Lục giới sắp sinh ra!
“Vậy qua ba vấn đề này, bản chất của tri thức là gì?”
Lúc này, Bách Hiểu Sinh bỗng nhiên lên tiếng, hắn vô cùng thông minh, đã đoán được bản chất của biểu tượng, “Con đường cấp chín là tri thức! Chân tướng lịch sử là tri thức! Phương pháp phá giải là tri thức! Thứ chúng tôi muốn từ Thần Trí Tuệ chính là tri thức.”
Chúng thần lập tức giật mình một cái, chậm rãi suy ngẫm.
Ba cái này quả thực đều là biểu tượng, bọn họ gần như đã quên mất bản chất, quên mất sơ tâm, bị trần thế che giấu. Thứ mà người tu hành bọn họ theo đuổi vốn dĩ chính là tri thức.
Mà lúc này, bọn họ đã quên mất sơ tâm.
“Các ngươi cầu tri thức, như vậy, tri thức là gì?” Hermes tiến lên một bước, lại lạnh lùng nói, từng bước ép sát các vấn đề liên tiếp.
Chúng thần hoàn toàn không nói gì.
Như thế nào là tri thức?
Bọn họ là có chuẩn bị mà đến, chuẩn bị đầy đủ lượng chất, lại chưa từng nghĩ đến sẽ xuất hiện một màn này, còn chưa nhận lấy “Chất”, mà đã phải đối mặt với các vấn đề liên tiếp. Bọn họ có thể nói là chưa hề chuẩn bị về vấn đề mà đối phương đặt ra.
Bọn họ hai mặt nhìn nhau, trong lúc nhất thời đều ngây người!
Không biết nên trả lời như thế nào.
Ngay cả Bách Hiểu Sinh có tri thức uyên bác và Hồ Nhân Nông cũng nhíu mày trầm tư.
Tri thức là gì? Nhìn như chỉ là một vấn đề đơn giản, căn bản, nhưng lại càng khó trả lời. Giống như câu hỏi “Luyện kim là gì” năm đó, cho đến tận hôm nay Luyện Kim Đại Đế mới hoàn toàn hiểu rõ.
“Nếu không biết thế nào là tri thức, sao không tự mình hỏi rằng tại sao mình lại không biết, mà lại tới đây cầu ta?” Giọng nói của Hermes lãnh đạm, xoay người, có đóng cửa có ý tiễn khách.
Hermes nhìn về phía nữ giáo viên trung niên mập mạp, bình tĩnh nói: “Tiếp tục dạy học, học sinh đang cầu tri thức và mộng tưởng, không thể xóa nhòa.”
Dạy học??!
Trời ạ!
Một đám thần linh đang quanh quẩn ngoài cửa, làm sao ta có thể tiếp tục dạy học được?
Đầu óc nữ giáo viên liền cảm thấy trống rỗng.
Nàng căn bản không dám tiếp tục dạy học, không dám coi như không có việc gì, khiến cho cả đám học sinh ở phòng học không dám di chuyển. Tất cả sợ tới mức suy nhược tinh thần.
Đạp đạp đạp!
“Không thể bỏ phí việc học được, như vậy đi, các bạn học, khóa lịch sử hôm nay sẽ do thầy thể dục ta tới dạy.” Dưới sự trợn mắt há hốc mồm của chúng thần, Hermes xoay người, sải bước vào trong phòng học, nhìn toàn bộ học sinh, dạy về lịch sử quá khứ.
Chúng thần lập tức dại ra một chút.
Đối mặt với chuyện Hermes đóng cửa từ chối tiếp khách, bọn họ cũng không nói lời nào hay là ngăn cản, mà vẫn trầm tư ở bên ngoài.
Thần Trí Tuệ có trí tuệ vô tận, làm như vậy đương nhiên là có ý nghĩa sâu xa.
“Hôm nay, thầy sẽ dạy thay.”
Hermes xoay người, vô cùng bình tĩnh, thay thế cho nữ giáo viên đang kinh hoảng kia, trực tiếp đi lên bục giảng, bắt đầu bài giảng.
“Messiah.”
Hắn viết xuống mấy chữ này trên bảng đen, xoay người, đưa tay chỉ về phía bục giảng, ánh mắt ngưng lại, nhìn về học sinh phía dưới với vẻ uy nghiêm, nói:
“Hôm nay thầy sẽ giảng về một vị quân chủ đại đế cổ xưa —— Messiah Quân Chủ Đại Đế, là vị đại đế đứng đầu thời đại Ma dược sau khi Vương quốc Vu sư Babylon bị hủy diệt, tìm kiếm quốc vương Wesley.”
Học sinh bên dưới đều không nói gì.
Trong phòng học là một mảnh yên tĩnh.
Hermes bắt đầu giảng về lịch sử,
“Lúc ấy, Wesley Đại Đế là quốc vương hùng tài vĩ lược nhất. Hắn bị vương quốc Bán Thú Nhân tập kích, biến nhân loại thành Bán thú nhân, quốc gia vì vậy mà thương vong. Khi đó, hắn đã từng mắng Messiah Đại Đế đột nhiên buông xuống là kẻ tự cao tự đại, không có thực lực thế nhưng lại một mình đi trước để giải quyết tuyệt cảnh. Thế giới không phải là thứ mà mãng phu có thể thay đổi.”
Giọng nói bình thản, học sinh trong phòng học dần dần nghe thấm.
Mà trong nhóm thần linh ngoài phòng học lại bỗng nhiên có một suy nghĩ kỳ lạ: Bọn họ đương nhiên là đã từng nghe qua đoạn lịch sử cổ xưa này, thậm chí nghe nhiều thành thuộc.
Hiện tại nghĩ lại, kết hợp với nhân quả trước đó, bọn họ bỗng nhiên có loại cảm giác như bừng tỉnh đại ngộ.
Đây là có thể là lúc Hermes giao chiến với kẻ địch khủng bố không biết, chiến bại ngã xuống. Hắn bởi vì “Chất” nên ý thức tàn hồn mới ra đời, buông xuống thế giới này. Đây hẳn là lời khuyên cuối cùng của hắn đối với phàm nhân trên mặt đất?
Hô hấp của bọn họ đều trở nên dồn dập, vị này đã cùng một vị cấp chín để lại di ngôn trước khi lâm chung đối với thế giới này, không có bất luận cái gì khác biệt cả!
Mà lúc trước mình lại không có nhận ra!
“Bên trong, tất nhiên ẩn chứa tin tức nào đó, thậm chí có thể là con đường chính xác đi đến cấp chín!” Trong lòng của mọi người đều nhấc lên từng đợt sóng to gió lớn.
Mà Hứa Chỉ vẫn tiếp tục giảng về lịch sử lúc đó,
Quốc vương Wesley lúc ấy đã nói:
“Messiah, ngươi căn bản không hiểu gì cả! Ngươi không có năng lực giao tế, không biết tính kế! Không có năng lực làm việc! Không hiểu được thuật đế vương, thậm chí còn chưa đọc qua đạo trị quốc mà các vị quốc vương nhân loại đã viết....”
“Vậy mà ngươi còn cuồng vọng tự đại! Thật buồn cười! Vô cùng buồn cười! Kiến thức của ngươi quá nông cạn! Không có năng lực cân nhắc đại cục! Vì sao còn không nghe theo lời khuyên bảo của ta!?”
Chúng thần chỉ cảm thấy không biết nên khóc hay nên cười.
Phảng phất như đang nghe chuyện ngụ ngôn thần thoại vậy, giống như: Bộ đồ mới của hoàng đế.
Cười Messiah quân chủ đại đế, không hiểu biết tri thức?
Đúng là chuyện vô cùng buồn cười.
Đó chính là thân hình còn sót lại của Thần Trí Tuệ Hermes!
Trên thế giới, không có ai có thể hiểu rõ hàm nghĩa của tri thức hơn hắn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận