[Chạy Nạn Làm Giàu] Ta Dựa Vào Trăm Tỷ Vật Tư Kiều Dưỡng Chiến Thần Tàn Vương

Chương 1006: Chơi Chút Kích Thích (2)


Chương 1006: Chơi Chút Kích Thích (2)
Chương 1006: Chơi Chút Kích Thích (2)
Chương 1006: Chơi Chút Kích Thích (2)
Tiêu Tẫn thấy vẻ mặt bộ dáng Tô Oanh hứng thú dạt dào bất đắc dĩ lắc đầu, những việc này có thể để người khác tới làm, nhưng nàng cảm thấy thú vị, hắn sẽ náo loạn với nàng.
Bởi vì chuyện có quỷ mà ban đêm Công Bộ bên kia tìm hai đội nhân mã lại đây tuần tra, Tô Oanh bọn họ ẩn ở nơi tối tăm, còn có thể thấy cấm quân lui tới.
Nhưng trong khoảng thời gian này cũng không xuất hiện bất kì tình huống dị thường gì.
Tô Oanh ngáp một cái dựa vào trong lòng Tiêu Tẫn nhắm mắt lại dưỡng thần: "Có động tĩnh gọi ta."
Tiêu Tẫn mỉm cười, ôm nàng vào trong lòng của mình: "Được."
Đội cấm quân tuần tra đi qua trước mắt, đôi mắt của Tiêu Tẫn trong bóng đêm như một con liệp báo hung mãnh, có thể thấy rõ tất cả con mồi ngủ đông trong bóng đêm.
Đúng lúc này, phương hướng cấm quân đi về trước đột nhiên bốc lên làn sương khói màu trắng, bởi vì bóng đêm quá tối, nếu không phải đứng ở phía trên, căn bản là sẽ không có người chú ý tới.
Tô Oanh cảm giác được cơ bắp Tiêu Tẫn căng chặt, nàng mở mắt ra tỉnh lại.
Nàng theo tầm mắt Tiêu Tẫn nhìn lại, đã thấy ở sau tường có một khói trắng dũng mãnh vào trong tường.
"Ta đi xem." Tiêu Tẫn thấp giọng nói.
Tô Oanh gật đầu, đảo mắt đã thấy Tiêu Tẫn đi về phía tường viện.
Nàng cũng đi đến bên kia, phát hiện cấm quân tuần tra đều bị vây ở trong sương khói màu trắng, nhìn trạng thái của bọn họ hình như là bị sương khói mê hoặc.
Tô Oanh từ nóc nhà nhảy xuống, mới vừa tới gần đã ngửi thấy mùi hương phát ra từ trong sương khói.
Nàng nhanh chóng lui về phía sau ngừng thở, chờ đến khi trận sương khói kia tan đi lúc sau nàng mới tới gần xem xét trạng thái của những cấm quân đó.
Đúng lúc này, phía sau nàng đột nhiên truyền đến một trận động tĩnh rất nhỏ, nàng lại che giấu cơ thể lần nữa.
Tô Oanh tránh ở sau một cột đá to, đã thấy một bóng dáng màu đỏ lâng lâng đi tới trước mặt những cấm quân đó.
Nàng ta đầu tóc rối tung, mặc y phục đỏ, ở dưới ánh trăng sáng có vẻ vô cùng âm trầm đáng sợ.
"Hu hu hu..."
Trong miệng "Nữ quỷ" phát ra tiếng khóc hu hu, dẫn tới cấm quân đều nhìn về phía nàng ta.
"A! Quỷ có quỷ! Có quỷ!"
Nhóm cấm quân bị dọa đến liên tục ngã ngồi trên mặt đất, có một số người xoay người muốn chạy, nhưng lại phát hiện trên người mình căn bản là không dùng được sức lực giống như là bị nữ quỷ trói chặt vậy.
"Nữ quỷ" bay tới trước mặt bọn họ, chậm rãi nâng mặt trắng bệch như tờ giấy của mình lên, sợ tới mức cấm quân liên tục thét chói tai.
Tô Oanh quan sát tình huống xung quanh, lại đảo mắt nhìn về phía nữ quỷ, cười nhạt một tiếng sau đó phi thân tiến lên đá một chân vào ngực "Nữ quỷ".
"A!" Nữ quỷ phát ra một tiếng kêu rên, ngã trên mặt đất.
"Ta ngược lại muốn nhìn, là ai dám giả thần giả quỷ ở chỗ này!"
"Nữ quỷ" phát hiện mình lộ ra sơ hở, không dám có bất kì dừng lại gì đứng dậy nhảy lên trên tường chạy trốn.
Tô Oanh cười lạnh một tiếng nhanh chóng đuổi theo,"Nữ quỷ" này hẳn là cực kỳ quen thuộc với địa hình trong thư viện, tốc độ chạy trốn phi thường, chỉ là nàng ta có nhanh cũng không có khả năng nhanh hơn súng gây mê trong tay Tô Oanh.
Tô Oanh bắn ra một phát, đã khiến người ngã xuống!
Tô Oanh thu súng gây mê trong tay chậm rãi đi về phía nàng ta, nàng duỗi tay sờ sờ ở trên người đối phương, nóng hầm hập, cũng không phải là một con quỷ có thể có độ ấm.
Nàng quay người nữ quỷ lại, là có thể thấy mồm to đầy máu dọa người và khuôn mặt bị vẽ đến loang lổ kia của nàng ta.
Tô Oanh cầm y phục trên người nàng ta lên lau ở trên mặt của nàng ta, quả nhiên lau xuống một mảng bột mì to.
Quả nhiên là có người giả thần giả quỷ ở chỗ này.
Tô Oanh nhắc nàng ta lên, trở lại chỗ cấm quân vừa rồi, phát hiện tất cả cấm quân đều ngã trên mặt đất ngất xỉu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận